Vạn dặm tìm vợ
Ngày thứ 3 làm việc cực độ đã thuận lợi hoàn thành. Hạ Tử Tình cả ngày hôm nay trong tầm mắt âm trầm nhìn kỹ của Khắc Just, cuối cùng cũng đã có thể hoàn thành xong công việc chụp hình
Công việc chụp hình rốt cuộc cũng đã làm xong.Nàng đã có thể nghỉ ngơi rồi.Sau này cũng có thể tránh khỏi cái tên Khắc Just ma quỷ này xa xa một chút, rôt cuộc Hạ Tử Tình cũng có thể thở ra một hơi.
Nếu như ko phải sợ mọi người lo lắng, hồ ngi, nàng đã muốn ngay đêm đó một mình trở về. Bữa cơm qua đi, mọi người liền đề nghị đi hát karaoke một chút để chúc mừng công việc đã hoàn thành thuận lợi, Vì vậy khắc Just cũng đã vì mọi người bao một gian phòng giành cho khách quý, giúp mọi người dễ dàng vui vẻ một phen
Hạ Tử Tình ngoạn ý lại ko có một chút hứng thú, nàng thừa dịp mọi người ko chú ý liền len lén trốn đi
Nàng đi tới bãi cát của khách sạn, nhàn hạ tản bộ,hít thở khí trời,xem ra việc ngắm nhìn gió thổi nhè nhẹ trên mặt biển ở đảo Hải Nam vào buổi tối cũng khiến nàng có chút yên bình
Nàng lôi kéo áo khoác trên vai,thong thả men theo bờ biển mà đi.Buổi tối, bở biển rất vắng vẻ , chỉ có độc nhất tiếng gió thổi vù vù bên tai, gió thổi trên biển khiến tóc nàng bay loạn,tóc dai lay động gần như đã che khuất cả gương mặt nàng.
Đến đảo Hải Nam đã 3 ngày, nàng lại có cảm giác như đã qua một thế kỉ.Tại đây, mọi đêm đều buồn chán, nàng đặc biệt lại rát nhớ hắn.Nhớ tới ánh nhìn lợi hại của hắn, nhớ tới cái căm kiêu căng,nhớ cả vẻ mặt thường hay tức giận kia nữa.
Hắn hình như luôn tỏ ra giận dữ!Mỗi lần gặp nhau hắn đều tỏ ra tức giận!Nàng ko biết rõ giận dữ của hắn từ đâu mà đến? Hình như mọi cơn giận dữ của hắn đều nhằm vào nàng
Nàng bỗng nhiên nhớ tới hắn đối với nàng có rất ít nhu hòa. Hay gần đây mới phát hiện trên mặt hắn có nhu hòa một chút, thế nhưng việc nàng đến đảo Hải Nam, mặt hắn lãi một lần nữa trở về như cũ
Quan hệ giữa bọn họ mới chỉ hòa hoãn đôi chút, lại một lần nữa trở nên tệ hơn . Nàng ko rõ, hắn vì sao ko muốn nàng đến đảo Hải Nam? Là sợ khắc Just sao? Hắn lo lắng nàng và Khắc Just sẽ gần gũi?
Nàng miên man suy nghĩ sau đó lại đem ý nghĩ này phủ quyết!( *phủ định)
Hắn làm sao có khả năng để ý nàng? Nàng đối với hắn mà nói làm sao có thể có khả năng này?Nàng trong lòng hắn rốt cuộc là cái gì?La vợ trên danh nghĩa? Hay là món đồ chơi đê hắn trút giận?
Nàng rất muốn biết trong lòng lâm Lập Phong,nàng rốt cuộc là cái gì?
Nàng ngồi xổm vổ về chơi đùa với cát, cảm thụ những hạt cát mềm nhỏ trên tay, lòng nàng cảm thấy thật thoải mái!
Một vài tiếng bước chân bình ổn từ xa bước đến gần, một lúc sau, nàng thấy một đôi giày da bước đến bên cạnh nàng
Nàng ngẩng đầu nhìn, dưới ánh sáng mờ mờ của bóng trăng, nàng dần dần nhận ra vẻ mặt quen thuộc , đôi mắt của nàng không thể khống chế được liền bất ngờ trừng to , nàng hầu như ko thể nào tin tưởng được về sự xuất hiện của nam nhân trước mặt
Luật bất thành văn
Khi Lâm Lập Phong kết thúc màn hôn dài khiến cho bọn họ hít thở ko thông thì cũng là lúc Hạ Tử Tình vẻ mặt đã đỏ bừng, cả người mềm yếu, hầu như ngay cả đứng cũng ko xong
Lâm Lập Phong giật lại áo khoác đem nàng kéo vào trong lòng, nàng ôm lấy eo hắn, Tử Tình như con chim nhỏ nép vào trong lòng ngực ấm áp của hắn, vẻ mặt hạnh phục lộ dáng tươi cười
"Đêm nay sao anh lại đến đảo Hải Nam?" Hạ Tử Tình hiếu kỳ hỏi hắn.
"Anh đến xử lý vài việc." Lý do của hắn rất tráng lệ
"Anh làm sao biết được em ở khách sạn này?" Nàng là bảo bối của hắn,Lâm Lập Phong bạc môi nhấc thời lộ ra một nụ cười mỉm
"Anh vừa vặn cũng ở khách sạn này nghỉ ngơi. Thiết nghĩ cần đi dạo một chút chon khỏe người, thì lại thấy một nha đầu ngốc đang đùa với cát.Thấy lạ anh liền bước đến xem, liền phát hiện thì ra là em."
Hạ Tử Tình khuôn mặt ko khỏi đỏ lên
"Anh đói bụng, theo anh ăn chút gì đó đi." Hắn lập tức chuyển đổi trng5 tâm câu chuyện, lo lắng nàng sẽ tiếp tục hỏi sâu xuống phía dưới
"Cũng được, anh muốn ăn gì?" Hạ Tử Tình hài lòng nhìn hắn
Đôi mắt ngăm đen của hắn trong đêm tối lại phát ra tia sáng dị thường,hắn tiến đến bên tai nàng khàn khàn giọng gợi cảm nói: "Muốn ăn em. . . . . ."
Đầu óc Hạ Tử Tình nhất thời bốc cháy ngọn lửa nhỏ,hai má nàng thoáng chốc đã đỏ bừng một mảng.
Thấy vẻ mặt kiều mị của nàng đỏ ửng, Lâm Lập Phong hiển nhiên rất hài lòng, chứng tỏ rằng trong lòng nàng đối với hắn là có cảm giác
"Bất quá trước tiên anh nghĩ chúng ta cần phải no bụng đã” Hắn mỉm cười ngưng mắt nhìn nàng, "Em hiện tại có đói ko?"
"Có chút đói." Hạ Tử Tình xấu hổ mà gật đầu.
"Em đương nhiên phải vậy nga! Thấy anh, sao em lại ko đói? Anh tuy vậy nhưng nhan sắc ko tầm thường nha." Đôi mắt Lâm Lập Phong tràn đầy ý tối
"Anh đáng ghét rồi!" Hạ Tử Tình đẩy hắn ra, chính mình chạy về phía trước
Lâm Lập Phong đuổi theo phía sau ôm cổ nàng, "Em thích anh đáng ghét như vậy, ko phải sao?" ( cặp này kute quá!! Hic híc!!)
Hạ Tử Tình lại một lần nữa đẩy hắn ra, "Ai thèm thích anh?Ko biết xấu hổ?" (Ahrin: em nè, em nè Phong ca (>3<), Tình tỷ *lườm lườm*)
"Dĩ nhiên là em a!" Hắn lôi kéo bàn tay nhỏ bé của nàng, đem nàng kéo vào trong ngươi
"Ai nói cho anh biết là em thích anh?" Hạ Tử Tình vẻ mặt nghịch ngợm mỉm cười
"Là cái trán của em a.Em ko thấy trên trán em đã có khắc 5 chữ lớn: tôi thích Lâm Lập Phong sao?" Ngón tay thon dài của Lâm Lập Phong búng nhẹ lên cái trán trơn truột của nàng
Yên lặng săn sóc
Edit:Ahrin00
"Đây là chợ hải sản. Chúng ta có thể tự do lựa chọn hải sản mình thích, sau đó đến bên quán ăn này chế biến, hải sản phi thường mới mẻ, mùi vị cũng rất tuyệt”
Lâm Lập Phong mang theo Hạ Tử Tình đi tới những quày hải sản sắp đầy hai bên trái phải mà lựa chọn tỉ mỉ
"Em ăn gì? Tử Tình."
"thị hà, cao giải, sò biển, sa hiện các loại, em đều thích." Hạ Tử Tình liệt kê một đống lớn hải sản
"Được, chúng tôi mua những thứ này."
Chỉ chốc lác, bọn họ đã an vị tại bờ biển chờ hải sản bày ra. Buổi tối tại bờ biển gió khá lớn.Lâm Lập phong liền đem áo khoác của mình khoác lên vài Tử Tình
"Em không lạnh." Hạ Tử Tình ôn nhu cười.
"Gió buổi tối ở biển rất lạnh _."
Hạ Tử Tình nhìn bốn phía, bầu ko khí ở đây dị thường nóng, khắp nơi đều có lửa sưởi.Vì thế sẽ ko cảm thấy lạnh
"Em thường đến đây lắm sao?Anh thấy em đối với những thứ này đều rất quen thuộc."
"Mỗi lần đến đảo Hải Nam đi công tác,em đều đến đây ăn hải sản."
Ở đây tuy rằng không có nhà hàng hoa lệ, cũng ko ngăn nắp sạch sẽ,nhưng em rất thích bầu không khí nơi đây.Như vậy cũng đã đủ! Đến đến nơi đây,mọi người tự nhiên đều cảm thấy vui vẻ dễ chịu.
Chỉ là ko ngờ tới thân phận tôn quý như Lâm Lập Phong,cư nhiên cũng sẽ đến đây ăn uống. Vừa nhìn hắn chọn hải sản cũng đủ biết hắn rất có kinh nghiệm rồi
Vài phút sau, hải sản của 2 người cũng ngào ngạt được bưng đến. Trước mặt là thị hà ( con sò) hồng hồng phát ra hương vị mê người, Hạ Tử Tình cảm thấy mình có chút đói. Nàng liếm liếm môi, cầm lấy ngay 1 con tôm lớn, chỉ là tôm lớn quá nóng, nàng lập túc đem trứng tôm đặt trở về bàn,miệng thổi thổi bàn tay nhỏ bị phỏng
Lâm Lập Phong thấy hành động khả ái của nàng, liền nhẹ nhàng kéo bàn tay nhỏ của nàng đến miệng mình thổi thổi
"Còn đau không?"
Hạ Tử Tình mặt đỏ lắc đầu. Không ngở đến, hắn cũng có thể ôn nhu săn sóc nàng.Bất chợt,trước miệng nàng xuất hiện một con tôm lớn đã lột vỏ.
"Há miệng to ra nào." Hắn ra lệnh
Nàng ngẩn người, sau đó rất nghe lời, há to miệng tiếp thu sự ân cần của hắn
"Ăn ngon ko?" Hắn nhìn nàng chằm chằm ôn nhu mỉm cười
Nùng tình hóa ra không
Edit:Ahrin00
"Sau khi đi công tác xong bay trở về, cơ bản cũng có một thời gian đi chơi _."
"Nga, nguyên lai như vậy."
"Em 2 năm trước cũng có bay qua Nhật Bản 1 lần. Khi đó lại là mùa hè nên em ko được nhìn thấy cảnh hoa đào mỹ lệ.Nàng nhíu mắt mơ màng nhớ lại thời khắc tự do tự tại lúc trước.Tại cái khoảng thời gian ấy nàng đã sống rất hạnh phúc_!
Khi đó nàng vừa nhận được giải thưởng người mẫu lớn, sặc sỡ loá mắt, chói mắt mà huy hoàng. Mà hiện tại,ánh sáng huy hoàng trên người đã biến mất. Nàng đã là một phụ nữ có chồng, thời khắc như vậy sẽ ko còn nữa. Hiện tại có thể đứng ở sàn catwalk làm người mẫu đối với nàng đã là quá xa xỉ rồi
"Không sao, sau này nếu anh có đi công tác nhất định sẽ mang em theo cùng. Chúng ta có thể nhận cơ hội đó ra ngoài chơi đùa 1 chút." Bàn tay thon dài ấm áp của hắn bao trùm bàn tay nhỏ bé của nàng, đem hơi ấm trên người ko ngừng, ko ngừng truyền lại cho nàng khiến nàng cảm thấy vô hạn ấm áp.
Nàng ngước đôi mắt trong suốt nhìn hắn chăm chú, "Anh nói thật sao?"
"Đương nhiên rồi." Hắn khẳng định hướng nàng gật đầu.
Đôi môi kiều diễm của Hạ Tử Tình nhất mạt lộ ra nụ cười ngọt ngào, "Cảm ơn anh, Lập Phong."
"Anh với em lúc này còn phải nhắc đến hai chữ “cảm ơn” sao?" Lâm Lập Phong thâm tình chăm chú nhìn nàng.Trong ánh mắt chăm chăm của Lâm Lập Phong, Hạ Tử Tình như nai con ngơ ngác, sắc mặt đỏ bừng.
"Ngày hôm nay vui vẻ như thế, chúng ta cũng nên uống một chén chúc mừng đi." Hạ Tử Tình vội vã xoay hướng nhìn
"Em nghĩ ngày hôm này thật cao hứng sao?" Lâm Lập Phong thấy có chuyện lạ liền liếc nhìn nàng mà hỏi
"Đúng vậy."
"Bởi vì thấy anh sao?" hắn ý cười dịu dàng, ngưng mắt nhìn nàng
Lời hắn nói lại một lần nữa thành công trong việc đem mặt nàng hung đỏ. Lâm Lập Phong thấy vẻ mặt đỏ bừng đầy kiều mị của nàng thì tâm tình phút chốc lại trở nên nhộn nhạo. Hắn cũng cần một chút bia để làm dịu lại tâm can đang khô nóng của mình
Lâm Lập Phong hướng đến một người hầu bàn,ra hiệu cho hắn đến đây
"Ở đây chỉ có bia, em muốn uống loại bia nào?" Lâm Lập Phong hỏi Hạ Tử Tình.
"Anh quyết định đi."
Lâm Lập Phong tùy ý kêu một loại bia, rất nhanh bia lạnh đã đến.
"Cụng ly!" Lâm Lập Phong cầm lấy ly bia đưa trước mặt Tử Tình
"Cụng ly!" Hạ Tử Tình cùng hắn chạm cốc.Một ly bia lạnh đã chảy xuống bụng nàng, nàng cảm thấy như có một trận nóng cháy thiêu cháy dạ dày mình, khuôn mặt lập cảm thấy như có một cỗ nhiệt khí thiêu đốt
Lâm Lập Phong nhìn Hạ Tử Tình một hơi uống hết ly bia lớn, khuôn mặt lập tức đỏ tươi một mảng, hình dáng thực sự rất đáng yêu.
Hắn cười cười, "Em uống nhanh như thế rất dễ say _."