Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Chương 105: Chương 105: Đừng đối xử tốt với tôi như vậy.




Ngồi mấy trạm, lên núi, sau khi trèo thêm mấy trăm mét, họ đã đến chùa Đại Bi trong núi. Bởi vì là ngày 15 âm lịch, nên hôm nay người lên dâng hương rất nhiều, cả ngôi chùa đều bị tầng tầng khói xanh bao phủ, hô hấp của mọi người cũng tràn ngập hương trầm, rất thần kỳ, mùi hương này khiến con người cảm thấy yên ổn, tâm tình ổn định!

Hai người đi vào, sau đó đi xin hương.

Từ nhỏ, Nhan Như Y chỉ vào chùa hai ba lần, còn lại đều đi chơi, cho nên chỉ lấy bó hương hớp túi tiền nhất, chỉ 20 đồng. Khi cô dâng hương, rất cung kính cúi lạy bồ tát, sau khi dâng hương xong, còn nhìn đế thân thể mảnh khảnh của Sở Tinh Nhiễm đang giữ lấy một nén hương vừa thô vừa nặng vừa dài!

Vừa rồi cô có chú ý đến giá tiền của bó hương này, phải tới 900 đồng. Người có tiền quả nhiên là hào phóng, trong lòng cô âm thầm cảm thán!

“Cô giữ được không? Hình như rất nặng?” Nhan Như Y đi đến, lo lắng hỏi, cô rất hoài nghi Sở Tinh Nhiễm giơ đến bất động rồi!

Sở Tinh Nhiễm hít thở, vì đang dùng sức, hai cổ tay hiện lên hai đường gân xanh rất rõ. “Có thể!” Cô cười cười, sau đó lại giơ nén hương lên quá đỉnh đầu, thành kính quỳ lạy Bồ Tát trong Đại Hùng Bảo Điện!

Nhan Như Y đứng ở một bên, lẳng lặng chờ cô!

Hình Như Sở Tinh Nhiễm rất hiểu về Phật, mỗi một động tác đều giống như những nhà tu, nghiêm cẩn lại thành kính. Cô lẩm bẩm, hẳn là người phù hộ hoặc là tâm nguyện của mình…

Cô cầu phúc vì ai đây? Nhan Như Y đứng bên cạnh suy đoán, cho người nhà, cho mình hay là cho Hoắc Doãn Văn?

Vừa rồi, cô chỉ cầu nguyện cho hai đứa em của mình có thể đậu đại học, mong cho cha cô khỏe mạnh!

Lúc này, sư phụ đứng ở một bên nhìn Sở Tinh Nhiễm lẩm bẩm thì nói. “Vị thí chủ này là người Hồng Phúc Tề Thiên, nên mới có thể lấy chiếc Long hương này, không phải ai cũng có thể nhận chiếc Long hương này, Phật tổ sẽ tiếp tục phù hồ thí chủ, a di đà Phật!”

Nhan Như Y tò mò nhìn sư phụ, dò hỏi. “Sư phụ, chẳng lẽ dâng hương rất quan trọng sao?”

“Tất nhiên, có bao nhiêu phúc khí mới cỏ thể nhận được hương nặng hơn, a di đà Phật!”

Nhan Như Y gật đầu, cũng may, cô xin thẻ hương 20 đồng là đúng rồi, phù hợp với thân phận cô, thật may mắn, cô tìm được đúng vị trí của mình!

Cánh tay Sở Tinh Nhiễm buông lòng một chút, cười với cô, sau đó nói: “Đi thôi, chúng ta vào trong tạm biệt Bồ Tát!” Nói xong, cô lập tức đi vào đại điện!

Nhan Như Y đi theo phía sau.

Sở Tinh Nhiễm dừng bước trước một vị bồ tát, chắp tay trước ngực tiếp tục lẩm bẩm!

Nhan Như Y dùng mắt cúng bái vị Quan Âm cao to, cảm thấy có một loại hiền từ, uy nghiêm phát ra từ Bồ Tát!

Sở Tinh Nhiễm thấy ánh mắt Nhan Như Y tựa như nghiên cứu, lập tức giới thiệu. “Đây là Quan Âm Đại Bi, cũng là vị Quan Âm ngàn cánh tay rất quen thuộc với chúng ta. Phật viết, vì cuộc sống con người khổ sở, Quan Âm Bồ Tát một lòng từ bi, thề phải phổ độ chúng sinh, nếu không thể làm được, đầu của mình sẽ vỡ thành mười mảnh, thân thể cũng chia thành ngàn phần. Vũ trụ mênh mông, chúng sinh đều cực kỳ khó khăn, thế là Người chia thân thể thành 42 đoạn, mỗi đoạn biến thành một tượng Quan Âm, những vẫn mới chỉ ứng phó được với cái nghèo. Lúc này Phật a di đà khuyên bảo, nói Quan Âm không thể làm hại thân thể, cần phải tu luyện pháp lực để thực hiện ý nguyện to lớn, cũng làm phép thu 42 phần của Quan Âm nhập làm một thể, trừ hai cánh tay, biến thành bốn mươi cánh tay, mỗi cánh tay hiện lên một con mắt, có nghĩa cả người có 25, ‘có’ chính là Nhãn Quả, 25 nhân 40 là 1000, cho nên người xưa gọi là Quan Âm thiên nhãn ngàn cánh tay, người tiếp tục phổ độ chúng sinh, thiên nhãn đi khắp thế gian nhìn tất cả sự vật!”

Sở Tinh Nhiễm nghiền ngẫm từng câu, cố gắng nói cho rõ ràng. Cô kể chuyện rất hay, rất hấp dẫn người nghe!

Nhan Như Y giật mình, nhìn cô gái Đài Loan xinh đẹp này. “Cô biết rất nhiều, đến cả cái này cũng biết!” Mình thì nhìn chương trình cuối năm, thì mới biết được vị Quan Âm nghìn tay nghìn mắt này. Nhưng người ta lại có thể kể rõ lai lịch của vị Quan Âm!

Cô nhất thời cảm thấy một loại chênh lệch rất lớn.

Sở Tinh Nhiễm cười cười, giải thích. “Không có gì, bởi vì mùa xuân hàng năm thì cả nhà tôi đều đi lễ chùa, cầu xin cho năm này mọi người được bình an, thuận lợi, buôn bán hưng thịnh, tiếp xúc nhiều, cũng biết được chút ít!”

*** Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, mong nhận được sự ủng hộ của mọi người***

Sau khi đi một vòng trong chùa, đã gần đến một giờ chiều, mặt trở lên cao thì họ bắt đầu xuống núi!

Sau khi ra khỏi núi, hai người tìm một nhà hàng sạch sẽ, sau đó chọn lấy hai phần ăn bình thường đến không thể bình thường hơn!

Nhìn vị tiểu thư trước mắt đang ăn đồ ăn giống mình, Nhan Như Y lại giật mình. Cô cho rằng những người có tiền như cô ấy, chỉ có thể ăn những món ăn sang trọng, trong những nhà hàng sang trọng mà thôi.

“Thấy tôi ăn thức ăn nhanh, cô kinh ngạc sao?” Sở Tinh Nhiễm hỏi.

Nhan Như Y gật đầu. “Đúng vậy!”

“Thật ra cũng không có gì là lạ, lúc tôi ở Châu Phi, thậm chí tôi còn ăn thức ăn thiu nữa… khi đó đi ra ngoài, không ăn sẽ phải đói bụng, không còn cách nào khác!” Lúc nói, cô không khổ sở, trên mặt chỉ như tường thuật lại mình đã từng trải qua hoàn cảnh khổ nhất, lại thể hiện một loại kích thích vui sướng!

Cô luôn không lộ vẻ buồn bã, lo lắng, sự nhiệt tình và cố chấp đó của cô khiến rất nhiều người hâm mộ. Thử hỏi, có mấy người trẻ tuổi có thể giống cô, cả ngày không cần phải làm gì, không ngừng đến những chỗ thám hiểm, tìm điều kích thích!

Thật là chênh lệch quá xa, lớn đến mức không thể ghen tỵ, chỉ có thể hâm mộ!

Có lẽ lúc nãy phơi nắng hơi choáng váng, Sở Tinh Nhiễm để một ít đường trắng vào cola, để xong thì giật mình hô. “Chết, tôi coi cola thành cà phê rồi!”

“Vậy gọi một phần cola nữa đi!” Nói xong, Nhan Như Y chuẩn bị đưa tay lên gọi phục vụ.

“Không, không, không cần…” Sở Tinh Nhiễm kéo Nhan Như Y lại, sau đó cầm cốc cola lên nói. “Cũng không sao, mặc dù cola thêm đường rất kỳ, là cola làm lạnh, dù đường rơi vào, tan vào cola cũng rất ít, ngọt hơn một chút tôi có thể chịu được, không sao…”

Nói xong, cô cười cười, uống hết cốc cola lạnh!

Không câu nệ tiểu tiết, ngây thơ lãng mạn, kiến thức uyên thân, rộng lớn, đây là những điều mới mẻ Nhan Như Y nhìn ra trong Sở Tinh Nhiễm, càng khiến cô cảm thấy mình cự tuyệt Hoắc Doãn Văn là đúng! Nhưng sao cô vẫn cảm thấy mất mát, có cảm giác muốn khóc như vậy!

Hình như một chút ảo tưởng và hi vọng trong lòng, cũng từ từ bị cuốn trôi!

Lúc này, điện thoại của cô đột nhiên vang lên, vừa nhìn thấy ba chữ số cuối thì tim Nhan Như Y thắt chặt, sau đó lại không yên lòng. Sao anh lại gọi điện cho cô?

Cô cố ý nhìn Sở Tinh Nhiễm, thản nhiên nói: “Là tổng giám đốc Hoắc, Sở tiểu thư muốn nghe điện thoại không?”

Sở Tinh Nhiễm khoát tay. “Nếu anh ấy gọi cho cô, chắc là vì công việc?”

“Chắc là vậy!” Ngoài miệng mặc dù nói như vậy, nhưng Nhan Như Y biết, anh gọi tới, chắc chắn không phải vì công việc, bời vì nếu là công việc thì đều do thư ký hoặc trợ lý Triệu liên lạc với cô.

Vẻ mặt cô có thể coi là tự nhiên, nhấn phím nhận. “Alo, tổng giám đốc Hoắc, có chuyện gì không?”

“Xin lỗi!” Hoắc Doãn Văn vừa mở miệng đã nói câu xin lỗi. “Buổi sáng có một cuộc họp hội đồng quản trị, trợ lý Triệu vừa mới thông báo cho anh, cô ấy tìm em đi chơi!”

Nghe thấy lời nói tràn ngập áy náy của anh, gương mặt Nhan Như Y không tự chủ được hồng lên, tim cúng đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài. Làm ơn, anh không nên như vậy được không? Điện thoại của cô bị rò âm, Sở Tinh Nhiễm sẽ dễ dàng nghe được.

Có điều cũng may, nhà hàng này tương đối nhiều người, còn có tiếng nhạc.

Nhan Như Y vội vàng nói. “Tổng giám đốc Hoắc, tôi đang ở cùng với Sở tiểu thư, ngài có chuyện gì muốn nói với cô ấy không?”

“Như Y, anh… được rồi, để cô ấy nghe điện thoại đi!” Anh bất đắc dĩ đồng ý.

Nhan Như Y vội vàng đưa điện thoại cho vợ sắp cưới của tổng giám đốc. “Sở tiểu thư, tổng giám đốc Hoắc muốn nói chuyện với cô!”

“”Cảm ơn.” Sở Tinh Nhiễm nhận điện thoại di động, trước đó vẫn không nói gì đã cười ngọt ngào. “Harrison, em lén đưa phiên dịch viên của anh ra ngoài…, hiện tại mới thông báo cho anh cũng không muộn chứ…”

Nhan Như Y uống cốc sprite, thật sự, cô không thể nhìn hai người thân mật!

Cô biết hai người mới là một đôi, nhưng chuyện này là chuyện của bọn họ, đừng để cô nghe thấy, nhìn thấy, được không, được không?

Sở Tinh Nhiễm nhanh chóng kết thúc cuộc gọi, sau đó trả lại di động cho cô.

“Sao lại cúp nhanh như vậy? Tôi nghĩ hai người sẽ nói chuyện thêm một lúc nữa!” Cô nhận lại điện thoại, tò mò hỏi!

Lúc này, Sở Tinh Nhiễm xin lỗi nhìn Nhan Như Y. “Thật ngại quá, trợ lý Nhan, tôi không biết chân cô bị thương, nếu sớm biết, tôi sẽ không làm phiền cô như vậy!”

“A, không, đã tốt hơn rồi, không đau!”

“Vừa rồi, Harrison trách tôi, tôi vô cùng xin lỗi!” Cô càng nói càng đau lòng!

“Thật sự không có việc gì, cảm ơn sự lo lắng của cô và tổng giám đốc Hoắc, thật ra thì đã không có việc gì rồi!” Trái tim Nhan Như Y lại bị Hoắc Doãn Văn làm cho rối loạn, anh lại nhớ kỹ cô bị ngã, vẫn còn quan tâm cô.

Lòng của cô như bị một bàn tay chạm vào, lướt qua, không ngừng run rẩy, một dòng nước ấm từ người cô yêu nhất không ngừng chảy qua người cô!

Làm ơn đi, anh không nên đói xử tốt với cô như vậy, được không?

“Bây giờ Harrison đã đến đây đón tôi rồi, lát nữa chúng ta cùng về di!” Sở Tinh Nhiễm nói.

Nhan Như Y không nói nhiều, cô chỉ là một trợ lý, phải nghe theo sự sắp xếp của cô chủ.

“Sở tiểu thư và tổng giám đốc Hoắc thật xứng đôi!” Trong lúc chờ đợi, không khí không thể quá lạnh lẽo, Nhan Như Y mở ra một chủ đề dối trá.

“Cảm ơn, có điều tôi là vợ sắp cưới của Harrison nên anh ấy cũng hơi xui xẻo?”

“Sao lại nói như vậy? Sở tiểu thư là người tốt như vậy, phải là tổng giám đốc Hoắc rất may mắn, tại sao lại xui xẻo?”

“Tôi thích đi khắp nơi, trong một năm có đến bảy tháng ở bên ngoài, anh ấy lại rất bận, cho nên thời gian chúng tôi ở cạnh nhau rất ít! Biết nhau đã năm năm? Nhưng thời gian tôi và anh ấy ở cũng nhau có lẽ còn chưa đến nửa năm!”

Thì ra hai người gặp nhau ít như vậy? Cô có biết Hoắc Doãn Văn hút thuốc phiện không? Chắc là không biết? “Vậy tại sao cô lại muốn đi chơi? Ở cùng một chỗ với người trong lòng, chẳng lẽ không được sao?”

Nếu như cô có một ít may mắn của cô ấy, cô nhất định sẽ chăm sóc Hoắc Doãn Văn thật tốt, không để cho lông mày anh luôn nhíu lại, ánh mắt luôn do dự, gặp phải chuyện bói rối lại không ngừng nhấn cái bật lửa!

Cô nhất định sẽ khiến anh cưới!

“Có thể quan điểm của chúng ta khác nhau? Không phải nói, cuộc đời như một tờ giấy, đó không phải là một chuyện kinh khủng sao? Tính mạng con người chỉ có một, đương nhiên cần phải tận hưởng tốt cuộc đời này!” Cô nhún vai, cười trả lời.

Nhan Như Y ngậm miệng lại, không nói gì thêm, cũng vì cô sợ chỉ cần cô há miệng, cô sẽ nói…

Nếu như là cô, nhất định cả đời này cô sẽ ở bên cạnh người đàn ông cô yêu, không rời dù chỉ một giây! Bởi vì cô sợ kiếp sau, cô sẽ không tìm được anh nữa!

*** Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, mong nhận được sự ủng hộ của mọi người***

Không lâu sau, Hoắc Doãn Văn đã lái xe xuất hiện!

Anh đứng bên cạnh xe chờ hai người, Nhan Như Y thấy anh đàn mình thì vội vàng kêu lên ‘tổng giám đốc Hoắc’, sau đó tự động đi lại xe của trợ lý Triệu!

Nhan Như Y ngồi trong xe thấy Sở Tinh Nhiễm nhảy đến trước mặt Hoắc Doãn văn, kéo tay anh…

Cô không nghe rõ hai người nói gì, nhưng dáng vẻ rất thân mật!

Sau đó hai người lên xe, Sở Tinh Nhiễm ngồi ở vị trí bên cạnh ghế tài xế.

Nhất thời, một loại chua xót không nói nên lời bốc lên trong lòng cô. Cái vị trí đó, cô đã ngồi qua rất nhiều lần, thậm chí đó còn là nơi xảy ra lần đầu tiên của cô, máu trinh của cô còn rơi trên ghế…

Nhưng đến cuối cùng cô cũng chỉ là khách, không phải chỉ nhân!

Nhan Như Y chuyển tầm mắt ra ngoài cửa sổ, nhìn vô định…

Đợi đến lúc cô tỉnh táo lại, trợ lý Triệu đã đưa cô về nhà cô. “Anh Triệu, chúng ta không cần đến công ty nữa à?”

“Đúng vậy tổng giám đốc Hoắc nói tôi đưa cô đến Dật Lâm Hiên!”

“Hả? Tại sao?”

“Bảy giờ tối, hai người sẽ gặp khách hàng ở đây! Cậu ấy nói tôi đưa cô đến đây trước, anh ấy đến sân bay xong sẽ nhanh trở lại!”

“Sân bay?”

“Đúng vậy, năm giờ sở tiểu thư sẽ bay đi Hongkong!”

“Không phải cô ấy mới đến sao? Đi sớm như vậy?” Còn chưa đến hai ngày? Nhanh như vậy đã? Hình như cô ấy còn chưa ăn một bữa cơm chính thức với Hoắc Doãn Văn?

“Ai biết được, tình cảm của họ trước đây đã như vậy, có chuyện sẽ đến, xong chuyện thì lập tức rời đi! Trước kia cũng vậy, mỗi lần đều không đến một tuần đã rời đi! Tổng giám đốc Hoắc đi thăm cô ấy cúng rất nhanh! Ai, tôi mà đối xử với bà xã tôi như vậy, tôi nhất định sẽ bị cô ấy giết chết. Dĩ nhiên, nếu bà xã tôi đối xử với tôi như vậy, nhất định tôi cũng làm thịt cô ấy!” Trợ lý Triệu cảm thán!

Xe nhanh chóng dừng ở cửa lớn Lâm Dật Hiên!

Nghe thấy lời nói tràn ngập áy náy của anh, gương mặt Nhan Như Y không tự chủ được hồng lên, tim cúng đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài. Làm ơn, anh không nên như vậy được không? Điện thoại của cô bị rò âm, Sở Tinh Nhiễm sẽ dễ dàng nghe được.

Có điều cũng may, nhà hàng này tương đối nhiều người, còn có tiếng nhạc.

Nhan Như Y vội vàng nói. “Tổng giám đốc Hoắc, tôi đang ở cùng với Sở tiểu thư, ngài có chuyện gì muốn nói với cô ấy không?”

“Như Y, anh… được rồi, để cô ấy nghe điện thoại đi!” Anh bất đắc dĩ đồng ý.

Nhan Như Y vội vàng đưa điện thoại cho vợ sắp cưới của tổng giám đốc. “Sở tiểu thư, tổng giám đốc Hoắc muốn nói chuyện với cô!”

“”Cảm ơn.” Sở Tinh Nhiễm nhận điện thoại di động, trước đó vẫn không nói gì đã cười ngọt ngào. “Harrison, em lén đưa phiên dịch viên của anh ra ngoài…, hiện tại mới thông báo cho anh cũng không muộn chứ…”

Nhan Như Y uống cốc sprite, thật sự, cô không thể nhìn hai người thân mật!

Cô biết hai người mới là một đôi, nhưng chuyện này là chuyện của bọn họ, đừng để cô nghe thấy, nhìn thấy, được không, được không?

Sở Tinh Nhiễm nhanh chóng kết thúc cuộc gọi, sau đó trả lại di động cho cô.

“Sao lại cúp nhanh như vậy? Tôi nghĩ hai người sẽ nói chuyện thêm một lúc nữa!” Cô nhận lại điện thoại, tò mò hỏi!

Lúc này, Sở Tinh Nhiễm xin lỗi nhìn Nhan Như Y. “Thật ngại quá, trợ lý Nhan, tôi không biết chân cô bị thương, nếu sớm biết, tôi sẽ không làm phiền cô như vậy!”

“A, không, đã tốt hơn rồi, không đau!”

“Vừa rồi, Harrison trách tôi, tôi vô cùng xin lỗi!” Cô càng nói càng đau lòng!

“Thật sự không có việc gì, cảm ơn sự lo lắng của cô và tổng giám đốc Hoắc, thật ra thì đã không có việc gì rồi!” Trái tim Nhan Như Y lại bị Hoắc Doãn Văn làm cho rối loạn, anh lại nhớ kỹ cô bị ngã, vẫn còn quan tâm cô.

Lòng của cô như bị một bàn tay chạm vào, lướt qua, không ngừng run rẩy, một dòng nước ấm từ người cô yêu nhất không ngừng chảy qua người cô!

Làm ơn đi, anh không nên đói xử tốt với cô như vậy, được không?

“Bây giờ Harrison đã đến đây đón tôi rồi, lát nữa chúng ta cùng về di!” Sở Tinh Nhiễm nói.

Nhan Như Y không nói nhiều, cô chỉ là một trợ lý, phải nghe theo sự sắp xếp của cô chủ.

“Sở tiểu thư và tổng giám đốc Hoắc thật xứng đôi!” Trong lúc chờ đợi, không khí không thể quá lạnh lẽo, Nhan Như Y mở ra một chủ đề dối trá.

“Cảm ơn, có điều tôi là vợ sắp cưới của Harrison nên anh ấy cũng hơi xui xẻo?”

“Sao lại nói như vậy? Sở tiểu thư là người tốt như vậy, phải là tổng giám đốc Hoắc rất may mắn, tại sao lại xui xẻo?”

“Tôi thích đi khắp nơi, trong một năm có đến bảy tháng ở bên ngoài, anh ấy lại rất bận, cho nên thời gian chúng tôi ở cạnh nhau rất ít! Biết nhau đã năm năm? Nhưng thời gian tôi và anh ấy ở cũng nhau có lẽ còn chưa đến nửa năm!”

Thì ra hai người gặp nhau ít như vậy? Cô có biết Hoắc Doãn Văn hút thuốc phiện không? Chắc là không biết? “Vậy tại sao cô lại muốn đi chơi? Ở cùng một chỗ với người trong lòng, chẳng lẽ không được sao?”

Nếu như cô có một ít may mắn của cô ấy, cô nhất định sẽ chăm sóc Hoắc Doãn Văn thật tốt, không để cho lông mày anh luôn nhíu lại, ánh mắt luôn do dự, gặp phải chuyện bói rối lại không ngừng nhấn cái bật lửa!

Cô nhất định sẽ khiến anh cưới!

“Có thể quan điểm của chúng ta khác nhau? Không phải nói, cuộc đời như một tờ giấy, đó không phải là một chuyện kinh khủng sao? Tính mạng con người chỉ có một, đương nhiên cần phải tận hưởng tốt cuộc đời này!” Cô nhún vai, cười trả lời.

Nhan Như Y ngậm miệng lại, không nói gì thêm, cũng vì cô sợ chỉ cần cô há miệng, cô sẽ nói…

Nếu như là cô, nhất định cả đời này cô sẽ ở bên cạnh người đàn ông cô yêu, không rời dù chỉ một giây! Bởi vì cô sợ kiếp sau, cô sẽ không tìm được anh nữa!

*** Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, mong nhận được sự ủng hộ của mọi người***

Không lâu sau, Hoắc Doãn Văn đã lái xe xuất hiện!

Anh đứng bên cạnh xe chờ hai người, Nhan Như Y thấy anh đàn mình thì vội vàng kêu lên ‘tổng giám đốc Hoắc’, sau đó tự động đi lại xe của trợ lý Triệu!

Nhan Như Y ngồi trong xe thấy Sở Tinh Nhiễm nhảy đến trước mặt Hoắc Doãn văn, kéo tay anh…

Cô không nghe rõ hai người nói gì, nhưng dáng vẻ rất thân mật!

Sau đó hai người lên xe, Sở Tinh Nhiễm ngồi ở vị trí bên cạnh ghế tài xế.

Nhất thời, một loại chua xót không nói nên lời bốc lên trong lòng cô. Cái vị trí đó, cô đã ngồi qua rất nhiều lần, thậm chí đó còn là nơi xảy ra lần đầu tiên của cô, máu trinh của cô còn rơi trên ghế…

Nhưng đến cuối cùng cô cũng chỉ là khách, không phải chỉ nhân!

Nhan Như Y chuyển tầm mắt ra ngoài cửa sổ, nhìn vô định…

Đợi đến lúc cô tỉnh táo lại, trợ lý Triệu đã đưa cô về nhà cô. “Anh Triệu, chúng ta không cần đến công ty nữa à?”

“Đúng vậy tổng giám đốc Hoắc nói tôi đưa cô đến Dật Lâm Hiên!”

“Hả? Tại sao?”

“Bảy giờ tối, hai người sẽ gặp khách hàng ở đây! Cậu ấy nói tôi đưa cô đến đây trước, anh ấy đến sân bay xong sẽ nhanh trở lại!”

“Sân bay?”

“Đúng vậy, năm giờ sở tiểu thư sẽ bay đi Hongkong!”

“Không phải cô ấy mới đến sao? Đi sớm như vậy?” Còn chưa đến hai ngày? Nhanh như vậy đã? Hình như cô ấy còn chưa ăn một bữa cơm chính thức với Hoắc Doãn Văn?

“Ai biết được, tình cảm của họ trước đây đã như vậy, có chuyện sẽ đến, xong chuyện thì lập tức rời đi! Trước kia cũng vậy, mỗi lần đều không đến một tuần đã rời đi! Tổng giám đốc Hoắc đi thăm cô ấy cúng rất nhanh! Ai, tôi mà đối xử với bà xã tôi như vậy, tôi nhất định sẽ bị cô ấy giết chết. Dĩ nhiên, nếu bà xã tôi đối xử với tôi như vậy, nhất định tôi cũng làm thịt cô ấy!” Trợ lý Triệu cảm thán!

Xe nhanh chóng dừng ở cửa lớn Lâm Dật Hiên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.