Phía bên kia phát ra biểu cảm ‘bàn tay dùng sức nắm chán’ kèm theo lời nhắn. “Đắc ý đi, con nên đi ngủ rồi!”
Một rưỡi , trời đã rạng sáng, chính rưỡi cô còn có phỏng vấn, cô thật sự nên đi ngủ rồi. “Ok, bái bai”
“Bái bai ---“
Tin nhắn vừa được gửi đến, hình chim cánh cụt đã thành màu xám tro, anh ta logout trước cô rồi!
Lúc này Nhan Như Y trở lại giường, dần dần ngủ thiếp đi!
Tương lai tương sáng, tiền lương đãi ngộ tốt, đương nhiên sẽ hấp dẫn đông đảo rất nhiều người! Khi Nhan Như Y đến đại sảnh của địa sản Ngự Cảnh vẫn sớm nửa giờ nhưng mà trong đại sảnh đã có một hàng dài đang xếp hàng chờ đợi. Vì là nộp đơn vào vị trí người phiên dịch nên dáng dấp của mọi người căn bản đều là tinh anh, nam thì đẹp trai mà nữ thì khí chất rất cao ngạo.
“Cuộc sống đúng là không tồi nha, không hẹn mà cùng gặp ở nơi này!” Cao Hải một thân mặc đồng phục của cục Công thương đi tới trước mặt, nặng nề vỗ bả vai cô!
“Sao anh lại ở chỗ này?”
“Kiểm tra định kì. Hôm nay ăn mặc đẹp quá đi? Nhìn một chút, cô sớm nên trang điểm mới phải, như vậy khi đi với tôi, tôi còn có được chút mặt mũi chứ !” Anh ta kề sát nơi cô đứng, nhỏ giọng mập mờ nói!
Như Y vội vàng như bị điên giật, cùng anh ta giữ khoảng cách nhất định, dùng âm lượng chỉ có hai người nghe được mà cảnh cáo: “KHông được, tôi đang phỏng vấn ở đây, đừng có mà đến gần tôi, không người ta không biết còn tưởng tôi đi cửa sau!”
“Đi cửa sau thì sao? Thể hiện rõ năng lực của cô , điều này mới khiến cho người ta phải hâm mộ!” Cao Hải huýt sáo, hướng cô mập mờ trừng mắt nhìn. “Như thế nào? Có muốn hối lộ tôi một chút không? Làm bạn gái tôi đi, tôi sẽ cùng đám quản lý ở đây chào hỏi một tiếng, cô có thể thuận lợi được nhận!”
“Thôi đi, anh có năng lực này sao?” Như Y cười nhạo một tiếng!
“Xem thường tôi?” Cao Hải bất mãn nói to, sau đó lại cố ý rung bả vai, khoe khoang trang phục trên người anh ta, rất uy nghiêm, cùng cô nhỏ giọng thầm thì. “Xem thường tôi cũng phải nhìn xem tôi đang mặc cái gì chứ?”
“Phì –“ Nhan Như Y cười một tiếng, liếc anh ta một cái. “Anh có thể tỉnh lại được chưa? Đừng có đăng ý khi mặc trang phục này nhá, cẩn thận mất việc nha!”
“Tôi nói thật mà, quản lý ở đây rất nể mặt tôi, cô muốn làm việc ở đây?” Anh ta chỉ chỉ về phía trong đại sảnh có thể nhìn rõ được bóng người trên mặt đất.
Thấy anh ta đã không còn đùa giỡn nữa, thật xúc động, Nhan Như Y vội vàng khoát tay. “Thật sự không cần anh giúp, tôi cảm thấy mình có năng lực để lấy được công việc này, anh cũng đừng có dùng quan hệ mà giúp đỡ tôi!”
Cao Hải là học trưởng hơn cô hai khóa, cũng chính là bạn cùng kí túc xá của Từ Nhất Minh, là người ở thành phố B. Lúc đầu, anh ta theo đuổi cô. Sau cô mới biết anh ta thông qua Nhất Minh. Anh ta đối xử với mọi người vô cùng tốt lại rất nhiệt tình, thật sự là người anh em tốt, đối với cô rất chăm sóc. Nhưng mà, anh ta chính là một công tử phong lưu nha, đối với cô chăm sóc nhưng nói đúng hơn là với tất cả các mỹ nữ anh ta đều như vậy, vì thế nên lúc trước cô quả quyết từ chối sự theo đuổi của anh ta.
Người đàn ông như vậy, làm bạn bè bình thường là an toàn nhất!
“Ai u này, thì ra là cô vì tôi mà suy nghĩ nha? Thật cảm động a!” Cao Hải che tim, còn kém cảm động đến rơi nước mắt, kích động nói.
“Được rồi, được rồi anh bận thì cứ đi trước đi, đã bắt đầu gọi số rồi, tôi là số 30 nên rất nhanh sẽ đến lượt!”
“A, tí nữa ta định tới bệnh viên thăm lão Từ a –“ Cao hải đi qua , hướng phía Như Y khoát tay hẹn gặp lại!
Mà Như Y đưa mắt nhìn vào phía phòng quản lý, hít sâu 2 tiếng, chuẩn bị ứng chiến!