Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Chương 96: Chương 96: Phụ nữ, trộm được thật tốt.




Cục trưởng Ngụy nói thế nào?” Vợ ông chủ Chu lo lắng hỏi.

Ông chủ Chu gác điện thoại, sờ sờ cái đầu trọc của mình, gương mặt không biết nói thế nào cho phải. “Cục trưởng Ngụy nói tìm tới người này thì tuyệt đối không sai!”

“Không sai là tốt rồi, ai không yêu tiền, em thấy chỉ là tuổi trợ lý này còn rất trẻ, còn không dám nhận, chúng ta phải nghĩ cách!” Vợ ông chủ Chu bắt đầu động não nghĩ kế.

“Bằng không buổi tối hay ngày mai chúng ta đi một chuyến, dù sao chuyện này phải nhanh chóng xử lí!” Ông chủ Chu dùng nắm đấm đấm gáy của mình, chuyện này ngày càng khó giải quyết!

“Ừ, trước tiên cứ như vậy đi!” Vợ ông chủ Chu thở dài, sau đó lại mập mờ cười, lắc đầu một cái. “Ai, em nói đàn ông các anh rất đê tiện, hay là trộm đi, trợ lý Nhan đó cũng chưa có bạn trai? Đếntổng giám đốc Hoắc cũng muốn chen một chân vào, ai, phụ nữ mà, ngay cả anh, trong đôi mắt cảu bọn đàn ông các anh, phụ nữ khác thường tốt hơn…”

Nói xong, vợ của ông chủ Chu ngồi lên đùi anh ta, dùng sức đánh một cái!

“Đó là anh trước đây, bây giờ cũng không như vậy nữa rồi!” Onng ta ám chỉ nói. Loại ánh mắt đó rất rõ ràng, vợ anh bây giờ cũng thường nằm trong ngực người đàn ông khác mà!

Vợ của ông chủ Chu đã sớm xúc động vì Hoắc Doãn Văn. “Anh nói, tổng giám đốc Hoắc này, em đúng là không thể hiểu được, anh ta lại có thể chịu được loại khiêu khích này? Chạm vào một người phụ nữ có lẽ mới vừa bị người đàn ông khác chạm vào? Chẳng phải anh ta rất kén chọn, đặc biệt sạch sẽ, khi anh ta ở bên người phụ nữ đó, người này nhất định không được bị người khác động vào?”

“Cho nên mới nói trợ lý Nhan này rất đặc biệt, phá vỡ nhiều quy tắc của tổng giám đốc Hoắc! Anh nghe mấy lãnh đạo cấp cao nói, ngày đó tổng giám đốc Hoắc cản cho người phụ nữ này rất nhiều rượ! Em suy nghĩ một chút, tổng giám đốc Hoắc đã bao giờ cản rượ cho phụ nữ chưa? Cho dù phụ nữ có nằm trên ngườ anh ta cầu xin, anh ta chưa chắc đã nể tình!”

“Xem ra em gái Tứ Xuyên này của em, đúng là lợi hại, có thể nắm tổng giám đốc Hoắc trong lòng bàn tay!” Vợ ông chủ Chu nửa hậm mộ, nửa ghen tỵ nói.

****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọng sự ủng hộ của mọi người****

Nhìn xe đi xa, Nhan Như Y cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó làm bộ như không thấy Cao Hải, liền quay đầu đi vào cửa chính!

“Như Y, đừng như vậy, anh sai rồi, tha thứ cho anh được không?” Cao Hải khổ sở đi theo sau lưng Nhan Như Y, vẻ mặt áy náy, loại áy náy này còn nhiều hơn áy náy 25 năm sống tên đời anh cộng lại!

Như Y không phản ứng, tiếp tục đi về phía trước!

Cao Hải tiến lên hai bước,bắt lấy cánh tay của Nhan Như Y, hơi dùng sực khiến cô dừng bước. “Như Y, đừng đối xử với anh như vậy, để cho anh nói hai câu được không?”

“Họ Cao, anh đừng được voi đòi tiên, anh có phải muốn tôi gọi điện báo cảnh sát tới bắt anh, anh mới cam tâm!”

“Nếu như gọi cảnh sát tới bắt có thể để em tha thứ cho anh, vậy thì gọi cảnh sát tới. Như Y, anh nói thật!

Ánh mắt Cao Hải trần đầy hối hận, cô biết Cao Hải thật sự hối hận. Hơn nữa cô biết Cao Hải không phải hạng người hạ lưu như vậy! Chuyện cũng đã xảy ra,có thể làm thế nào đây? Hơn nữa, kết quả sau khi bị hạ được cũng không khiến cô phải đau khổ, thậm chí… có còn có chút vui vẻ!

Dứt khoát thôi đi, cứ tha thứ cho anh như vậy đi!

Cô không còn giương cung bạt kiếm nữa, thu hồi tức giận. “Cao Hải, em cũng nói thật với anh. Chuyện này coi như xong rồi, anh đừng nhắc đến nữa, được không?”

Cao Hải lau mặt một cái, nhưng không xóa được buồn bực trong mắt anh. “Có gì đặc biệt… anh thật là một kẻ đặc biệt ngu ngốc! Em là người con gái anh thích, sao…”

“Em và anh căn bản là không thể, anh tỉnh lại đi!” Cô bật cười.

Ở trong lòng cô, Cao Hải vĩnh viễn là người anh trai tốt nhất.

“Được rồi, anh về đi, tối nay em còn có chút việc phải làm…” Cô hạ lệnh đuổi khách!

“Vậy cũng không được, tối nay bất kể có chuyện gì em cũng phải để xuống!” Giọng nói Cao Hải rất cường thế, giống như có chuyện chuyện gì rất quan trọng đang diễn ra.

“Sao vậy? Có chuyện gì nghiêm trọng vậy? Anh phải kết hôn à?” Cô đùa cợt!

Cao Hải huýt sáo một cái, muốn đem trạng thái ngày trước của mình trở về. “Nếu như anh muốn kết hôn, em có thể không biết sao? Cái tên kia, Hạ Phong Chi vừa trở về từ nước ngoài, liền sắp xếp một buổi họp mặt uống rượu cùng mọi người…”

“Anh cả Hạ trở về rồi?”

“E hèm, mới về hôm trước, cho nên anh đến đón em. Em xem muốn đi hay là không? Em nói xem, mình có thể không đi sao?” Cao Hải nói giống như là mệnh lệnh!

Hạ Phong Chi là là học trưởng của họ, lớn hơn Cao Hải hai tuổi, hơn Nhan Như Y bốn tuổi. Vốn Nhan Như Y và Hạ Phong Chi không quen biết, nhưng đúng lúc Hạ Phong Chi tiếp tục ở lại đại học S đê làm nghiên cứu, sau đó bọn họ cứ như vậy mà biết nhau!

Hạ Phong Chi khi còn ở trong đám bạn với họ, là nhân vật nổi tiếng, học tập và năng lực đều vô cùng xuất sắc, hơn nữa trong nhà hình như cũng rất có điều kiện, bởi vì anh vừa hoàn thành học phần nghiên cứu sinh, đã trực vào làm việc trong lãnh sự quán của Pháp!

Hiện tại vừa nghỉ phép trở về!

Hạ Phong Chi trước kia đối xử với cô rất tốt, người khác cũng đặc biệt tốt, người như vậy đúng là tuyệt đối không thể không đi, làm mất mặt mũi của người ta!

“Nhưng hôm nay em tuyệt đối không uống rượu, anh nói em có nên đi không?” Cô không quan tâm hỏi anh.

Bạn bè của họ đặc biệt có thể uống, hơn nữa gặp mặt nếu không uống, sẽ làm người khác mất hứng.

“Không có việc gì, em có thể không uống, nhất định tốt hơn việc em không đi, đến lúc đó anh làm chứng cho em, em tuyệt đối không thể uống rượu!” Cao Hải lập lời thề, khiến chuyện khó xử cũng hạ xuống!

Nhan Như Y có chút băn khoăn, bước chân hơi do dự. “Người đó… sẽ đi sao?”

Cao Hải nhìn chằm chằm ánh mắt của cô, cố gắng hiểu ý. “Em nói Từ Nhất Minh?”

“Đúng vậy!” Hiện tại cô thật sự không muốn nhìn thấy anh ta, không muốn phải lúng túng, không phải sợ nhớ lại điều gì, mà là người này thật sự là quá ác độc, quá đáng ghét. Vừa nghĩ tới sáng chia tay ngày hôm đó, cô liền cảm thấy phiền!

“Yên tâm, gần đây Từ Nhất Minh về nhà, không thể có mặt ở đó được!”

Như Y có chút giật mình. “Về nhà làm gì? Ở đó cũng không có ngày nghỉ như vậy?”

“Nghe nói làm chút thủ tục gì đó, cần phải tới chính quyềnđịa phương làm thủ tục gì đó!” Anh mơ hồ nói.

Đối mặt với việc sinh viên tìm việc làm, cô lập tức phản ứng. “Anh ta đi làm thủ tục xin việc.”

“Hình như là vậy!” Cao Hải lo lắng quan sát cô, sau đó thận trọng hỏi. “Sao vậy? Nghe tin tức như vậy thì trong lòng khó chịu?”

“Chia tay cũng không khó chịu, thì việc này có gì phải khó chịu? Anh ta đi tìm việc làm thì rất tốt!”

“Ha ha…” Cao Hải cười lớn, sau đó đẩy đẩy bả vai cô. “Em định đi trong bộ dạng như thế này sao? Còn không nhanh lên trên thay quần áo?”

Nhan Như Y nhìn quần áo mình mặc trên người, quay đầu lại nói với anh. “Em lên thây đò trước, rất nhanh, anh ở trong xe chờ em một lát!”

“A!” Cao Hải mở cửa xe làm dấu ‘OK’ với Nhan Như Y, sau khi chui vào trong xe, nặng nề thở dài một hơi.

Cũng may, hình như Như Y cũng không bị thương nặng, hoàn hảo cô có thể tha thứ cho anh. Anh nhất định sẽ dùng tấm lòng chân thành khiến cô động tâm, anh tự tin cô sẽ thích mình…

****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọng sự ủng hộ của mọi người****

Cao Hải dừng xe ở trước cửa ‘Đế Hào’, nhìn lên đèn neon màu tím, khách sạn sang trọng, Nhan Như Y chuẩn bị mở cửa xe thì giật mình. “Sao lại tới nơi này ăn cơm?”

“Không tới đây thì tới đâu? Cũng không thể đi những quán ăn ngoài đường? Hiện tại người ta là anh cả Hạ, là đại sứ ngoại giao, đi nơi nào cũng phải thuộc đẳng cấp của người ta!” Cao Hải tháo dây an toàn, rút chìa khóa xe ra. “Đi thôi!”

Như Y không có biện pháp chỉ có thể xuống xe, nhìn lên hai chữ ‘Đế Hào’ phát sáng bằng đèn neon, cô cảm thấy da đầu có chút tê dại. “Chẳng lẽ chỉ có một khách sạn ‘Đế Hào’ thôi sao, sao lại tới đây?”

Lúc này, rất nhiều chiếc xe đã dừng lại trước cổng khách sạn!

“Dù sao hiện tại, thành viên Đảng bộ cũng tới nơi này, rất phô trương!”

Như Y đi theo Cao Hải vào trong đại sảnh của Đế Hào, hiện tại cô cầu xin có thể đừng gặp mặt Hoắc Doãn Văn!

Vận khí của cô cũng không tệ lắm, thang máy đi tới tầng năm, không có gặp người quen nào, trực tiếp đi vào trong phòng. Lúc này,mười mấy người đã đến nơi, thậm chí người mà Nhan Như Y không muốn gặp nhất cũng có mặt ở đây, hơn nữa người này còn mang bạn gái tới!

Nhan Như Y vừa thấy Từ Nhất Minh, trên mặt đã lộ vẻ chán ghét,cô quay đầu nhìn Cao Hải, sử dụng ánh mắt tra hỏi, sao Từ Nhất Minh lại ở đáy?

Vẻ mặt Cao Hải vô tội, dùng khẩu ngữ nói: “ Anh cũng không biết cậu ta sẽ tới!”

“Oa, Cao Hải cũng xuất hiện cùng Nhan Như Y nữa à? Thế nào, sao lại không vào trong?” Một chị trên Cao Hải một lớp đi tới, dùng ánh mắt mập mờ quan sát họ!

Nhan Như Y muốn từ chối.

Nhưng vị học tỷ này lại nhỏ giọng nói: “Em và Từ Nhất Minh chia tay lúc nào vậy? Vừa rồi cậu ta còn nói sắp kết hôn với bạn gái mới!”

Lời này là có ý gì? Là ý nói cô bị đá sao?

Hạ Phong Chi đi ra từ trong phòng rửa tay, thấy học đệ học muội vừa tới, sau đó lại đùa cợt: “Oa, rốt cuộc Đào Tử cũng theo đuổi Như Y thành công? Chúc mừng chúc mừng, anh cho rằng em tên tiểu tử này, đời này cũng không thể theo đuổi được Như Y rồi!”

Cao Hải là người đaẹc biệt thông mình, lập tức nắm bắt cơ hội, cố ý đưa tay khoác lên vai Nhan Như Y, sau đó hả hê nói: “Xấu hổ quá, khiến mọi người giật mình, quan hệ của em và Như Y hiện tại đã xác định, là bạn gái, đúng không, Như Y?”

Nhan Như Y thấy được bộ dạng xem kịch vui của Từ Nhất Minh, nhìn đến một bộ dạng hả hê vui sướng của bạn gái anh ta, vì mặt mũi trong đám bạn học cũ, cô cũng không phủ nhận!

Tronh nháy mắt, tất cả mọi người đều cho rằng Cao Hải theo đuổi thành công Như Y, đều vỗ tay trầm trồ khen ngợi.

Đang lúc ấy, một bóng dáng làm cho Nhan Như Y hít thở không thông đi vào…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.