Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Chương 90: Chương 90: Từ chức khó khăn




Muốn từ chức hay không từ chức, chuyện rối rắm này làm cô mấy cả buổi tối suy ngẫm, cuối cùng cô quyết định ngay khi chưa thay đổi kế hoạch, dù sao đơn từ chức cũng đã viết xong rồi!

Cho nên vừa đến công ty, cô liền chuẩn bị lấy thư từ chức ra!

"Phụ tá Nhan, bộ tài liệu này, Phó tổng cần vào lúc mười giờ sáng nay!"

Nhan Như Y vừa lấy thư từ chức ra, thư ký Trương cũng vừa đi tới, đem tài liệu đưa cho cô.

"A, được!" Ăn lương của người, phải hoàn thành công việc cho tốt trước khi đưa thư từ chức. Cô cất thư từ chức vào giỏ, nhận bộ tài liệu

Thư ký Trương nhìn cô một cách khiêu khích, sau đó nói: "Lần này tôi đã đưa tài liệu cho cô trước tiên rồi đấy, Phụ tá Nhan!"

Cô làm sao nghe không hiểu người đối diện đang ác ý, tưởng khi dễ được cô sao, không có cửa đâu. Nhan Như Y thành thục lõi đời, uyển chuyển cười nói." Thư ký Trương, cô làm việc càng ngày càng cẩn thận, như vậy cũng giảm bớt cho tôi không ít phiền toái, thật rất cảm ơn cô!"

"Cô ——" Thư ký Trương bị cô chọc tức, uốn éo cái mông bó căng trong cái váy ngắn đi ra ngoài!

Nhan Như Y nhìn theo, chun mũi một cái, sau đó ở trong lòng nói, “Thôi đi, cô cho rằng tôi sẽ bị cô chọc tức sao? Tôi chỉ là không muốn đối đầu với cô thôi!”

Mang theo vui vẻ của người vừa chiến thắng, cô cầm tài liệu ngồi vào trong ghế, bắt đầu cặm cụi làm việc!

Hôm nay cô dịch và biên tập tài liệu cực kỳ nghiêm túc, không chỉ dịch lại từng câu, cô còn thận trọng đem từng vấn đề trọng điểm, chú giải cặn kẽ. Chợt, cô nhớ lại anh đã từng kín đáo phê bình cô ‘Em muốn anh thi đọc hiểu sao? Phiên dịch một nửa, còn lại để anh một mình phỏng đoán một nửa kia’. Ha ha, lúc đó anh nói những lời này, rất hài hước!

Rất nhanh, cô hoàn tất tài liệu vào lúc chín giờ năm mươi phút!

Nhan Như Y đem tài liệu trả lại cho Trương thư ký, sau đó chờ một hồi đi vào phòng anh đưa thư từ chức!

Nhưng cô đợi đến mười giờ mới đi vào phòng làm việc của Phó Tổng, Tổng thư ký ở phòng ngoài cho cô biết, Phó tổng giám đốc không có trong phòng làm việc.

"Không có trong phòng làm việc? Phó Tổng giám đốc chẳng phải đầu giờ làm đến giờ vẫn còn ở đây sao?" Cô không tin hỏi ngược một câu."Phó Tổng giám đốc còn yêu cầu tài liệu lúc mười giờ muốn, tôi mới vừa phiên dịch xong!"

"A, tài liệu đó đã được Phụ tá Triệu phụ tá lấy đi giao cho Phó tổng, hôm nay Phó tổng đi kiểm tra thi công và điều kiện kiến trúc ở công trường!" Thư ký giải thích.

"A, như vậy a!" Nhan Như Y cầm thư từ chức, thở dài một cái."Vậy Phó tổng lúc nào trở về ?"

"Cái này khó nói, cô cũng biết Cao ốc Hằng Viễn bán hoặc cho thuê rất nhiều nơi, hơn nữa nhiều nơi còn rất xa trung tâm, cho nên lúc nào Phó tổng trở lại rất khó nói, Phó tổng lúc rời đi cũng không có giao phó gì!"

"A ——"

Thư ký kỳ quái nhìn cô."Phụ tá Nhan, có chuyện gì không?"

"Không, không có —— không có ——" cô lắc đầu một cái.

Chuyện từ chức cũng không cần thiết loan báo khắp chốn, hơn nữa cô bây giờ còn chưa chính thức đệ thư từ chức, càng không thể làm cho xôn xao dư luận!

Cô thật vất vả kiên quyết, nên cúi đầu ủ rũ trở lại phòng làm việc!

Thiệt là, cô hoài nghi anh căn bản cố ý làm khó nàng, hoặc là nói ông trời cũng giúp đỡ anh làm khó mình, thế nào cô từ chức cũng cần phải lao lực như vậy!

Nhan Như Y căn bản không biết gì, nhưng trên thực tế suy nghĩ của cô không sai!

Đang lúc này, điện thoại của cô đổ chuông Trưởng phòng bộ phận quản lý pháp lý gọi cô."Phụ tá Nhan, Hoắc tổng muốn chúng ta lập tức đến công trường XX, có chuyện khẩn cấp cần xử lý! Cô bây giờ đi xuống lầu đi, tôi ở dưới lầu chờ cô!"

"Dạ, tôi lập tức tới ngay!" Nhan Như Y kết thúc cuộc gọi, vội vàng đến thang máy đi xuống!

Hắc, thật tốt nha, cô càng muốn nghỉ việc, càng nhiều việc cần giải quyết!

*************************** cơ Thủy Linh tân tác, mong đợi sự ủng hộ của mọi người ************************

Phó Tổng chợt giá lâm khiến đội trưởng thi công Phương Chân ứng phó không kịp, trước đó bọn họ cũng không nghe bất cứ lời bóng gió nào nói đến cuộc kiểm tra này!

"Hoắc tổng xem những loại cốt thép này mới chở đến, chất lượng đều đạt kiểm chuẩn quốc gia!" Đội trưởng đội thi công phương báo cáo, rất sợ Hoắc tổng nói bọn họ dùng tài liệu không hợp cách!

Ai chẳng biết nhị thiếu gia nhà họ Hoắc rất nghiêm túc, khác hoàn toàn mẫu người của người anh cả. Trước đây, khi Hoắc đại thiếu gia quản lý, bọn họ thường có nhiều cách để mò được không ít khoản tốt, báo giá cũng có thể xoay xở một chút, cốt thép có thể gia giảm một chút xuống hai ba cấp, xi măng cũng lấy loại có giá thấp hơn một chút! Theo đó, bọn họ cũng kiếm chác được chút đỉnh!

Nhưng từ lúc Hoắc Doãn Văn được điều về để quản sự, thỉnh thoảng điều tra vật liệu thi công bọn họ sẽ sử dụng, luôn cùng bọn họ đối chiếu sổ sách, bọn họ muốn ăn chênh lệch giá khó càng thêm khó. Trước đây không lâu, Hoắc Phó tổng dứt khoát chấm dứt hợp đồng nhiều đội trưởng đội thi công dù đều là bạn cũ hợp tác lâu năm rồi, một chút tình cảm và thể diện cũng không có!

Điều đó khiến cho các đội thi công khác bị dọa sợ, ai cũng không dám làm quá đáng, chỉ có thể tích cóp từng món tiền nhỏ! Cố gắng bỏ thói quen ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, chỉ dám qua mặt cấp trên bằng cách chọn điểm chất lượng đối với vật liệu !

Không ngờ mới vừa bắt điểm liệt chất vật liệu thép, Phó tổng Nhị thiếu gia đã đi kiểm tra rồi! Thật là con mẹ nó xui xẻo!

Hiện tại ông chủ cung cấp thép họ Chu cầu mong mình có thể vượt qua kiểm tra, dù sao mấy kiểu lươn lẹo này những Phú Nhị Đại sống và lớn lên an nhàn sung sướng, cả ngày đều mang giày Tây ngồi trong phòng làm việc với máy điều hòa không khí, làm sao có thể hiểu những chuyện xảy ra trên công trường xây dựng?

Ông Chu nỗ lực đánh lạc hướng, hi vọng nhanh nhanh chóng chóng lừa được Phó tổng!

Nhưng Ông Chu chỉ một giây sau biết được, ý nghĩ của hắn đặc biệt sai nghiêm trọng ——

Hoắc Doãn Văn không nghe đội trưởng Phương ba hoa, trên đầu đội mũ bảo hộ lao động màu đỏ nón, tự mình ngồi xổm xuống, đưa mắt tra xét chất lượng cốt thép, ngay sau đó nhíu mày.

"Ông Chu, ông qua đây!" Hoắc Doãn Văn hướng ông Chu, vẫy vẫy tay.

"Hoắc tổng, cốt thép này chất lượng rất tốt, tuyệt đối phù hợp với yêu cầu của Hằng Viễn!" Ông Chu cao giọng, đinh tai nhức óc, tựa như hắn lớn tiếng bao nhiêu, chất lượng thép cũng được nâng cao lên bấy nhiêu!

Hoắc Doãn Văn chỉ vào cốt thép, nói rất khẳng định nói: "Trước không nói chất lượng cốt thép như thế nào, đầu tiên độ thô cũng không đủ, ít nhất nhỏ hai số!"

"Ách ——" Ông Chu lập tức liền toát ra một tầng mồ hôi lạnh."Hoắc tổng, này —— chúng ta đều theo như yêu cầu đưa hàng đến!"

Ánh mắt Doãn Văn lập tức thay đổi, nghiêm khắc chất vấn: "Theo yêu cầu? Ông xác định theo đúng đơn đặt hàng do chính chúng ta, Hằng Viễn, yêu cầu? Mà không phải ngươi Chu lão bản yêu cầu?"

"Hoắc tổng, Hoắc tổng, tôi có thể cam đoan với ông, chất lượng nhất định sẽ không có vấn đề gì! Nhất định, so với các cao ốc khác đang được bán hoặc cho thuê, chất lượng Hằng Viễn sẽ tốt nhất!" Ông Chu vội nói, luống cuống đến đầu lưỡi sợ cũng bị cuốn lại, lắp ba lắp bắp câu không hoàn chỉnh!

"Hợp đồng theo đúng pháp luật, ông còn không tuân thủ, bằng vào nói miệng, ông cho rằng tôi sẽ tin sao? " Hoắc Doãn Văn nghiêm túc chất vấn."Ông cảm thấy tôi là một tên ngu ngốc, có thể tùy tiện lừa gạt sao?"

"Không phải, không phải —— Hoắc tổng, Hoắc tổng, đợt giao hàng này chỉ là sai lầm —— chúng tôi trước đây đều giao hàng cho Hằng Viễn phù hợp tiêu chuẩn!" Ông Chu gấp đến độ mồ hôi mẹ mồ hôi con tuôn đầy đầu, Hằng Viễn là đại tập đoàn, là thần tài của những nhà cung cấp như ông ta. Bọn họ cũng không muốn đem thần tài này bỏ đi!

" Sai lầm của ông sẽ trực tiếp làm giảm chất lượng phòng ốc của Hằng Viễn, kèm theo vấn đề tài chính! Ông đã vi phạm hợp đồng nghiêm trọng, chuyện này phải nghiêm túc xử lý!" Nói xong, Hoắc Doãn Văn trực tiếp ra lệnh."Lập tức ngừng thi công, tiến hành kiểm tra chất lượng! Phụ tá Triệu, gọi ngay trưởng phòng pháp chế, luật sư cùng Phụ tá Nhan đến đây!"

"Dạ!" Phụ tá Triệu vội vàng lên tiếng!

Ông Chu lập tức biến sắc, thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh!

*********************** cơ Thủy Linh tân tác, mong đợi sự ủng hộ của mọi người ***********************

Nhan Như Y tới công trường thi công, vào thời điểm chỉ thấy Hoắc Doãn Văn đang ngồi yên tĩnh ở trong phòng điều hành! Anh lặng lẽ ngồi trên ghế nghe công nhân báo cáo tình hình, mặc dù anh cũng không nói gì, nhưng từ nét mặt thâm trầm cô có thể cảm giác, anh lúc này vô cùng mất hứng!

Thấy cô cùng trưởng phòng pháp chế, cùng với luật sư Sở tới, Hoắc Doãn Văn cắt đứt báo cáo của công nhân, để thương nghị với họ những vấn đề cần giải quyết!

Luật sư Sở bắt đầu chuyên nghiệp giải thích các phương cách truy cứu trách nhiệm và các đối tượng bị truy cứu, cô bắt đầu phiên dịch lại!

Đối với Đội trưởng thi công Phương chỉ là vấn đề bồi thường, còn ông Chu cứ luôn miệng không chịu đền bù!

Hoắc Doãn Văn cũng không nhượng bộ, quyết định đưa vụ tranh chấp theo đúng trình tự tư pháp!

Nói xong, Hoắc Doãn Văn đứng dậy chuẩn bị rời khỏi công trường địa!

Nhan Như Y cùng mọi người khác, đi theo Hoắc Doãn Văn!

Đang lúc ấy, chợt trên cầu thang vang lên âm thanh khác thường, giống như cọc gỗ đụng thép tấm ‘keng keng’. Một lòng đang nghĩ làm thế nào mở miệng xin từ chức, Nhan Như Y phản ứng chậm nửa nhịp, không kịp thời phát hiện ‘ nguy hiểm ’ trên đỉnh đầu , khi cô phản ứng kịp, mắt đã thấy một cái cọc gỗ, đang từ trên cao rơi xuống ——

Trong khoảng thời gian ngắn, nỗi sợ độ cao nghiêm trọng đã làm cô hồn phách bay theo gió, ngơ ngác đứng ở nơi đó, chỉ biết sợ, không biết nên phản ứng như thế nào!

Mắt thấy cọc gỗ hướng trên đầu cô đập xuống!

"Cẩn thận ——"

Nhan Như Y nghe được có người hô to một tiếng, ngay sau đó ai đó đã ôm cô lăn qua một bên!

"Rầm —— rầm —— rầm ——" liên tục mấy tiếng vật nặng rơi xuống đất, bên tai Như Y, từng âm thanh vang lên như trời long đất lở. Tim cô đập mạnh đến nỗi như tiếng cọc gỗ nện mạnh trên mặt đất từng tiếng nặng nề. Cô run rẩy, toát mồ hôi lạnh, hai chân mềm nhũn!

Cũng may, cũng may, cô không có chuyện gì!

Ngay lúc đó, cô đã choáng váng vì tiếng gầm trách cứ.

"Ngu ngốc, trong óc em đang suy nghĩ gì? Không có chú ý tới nguy hiểm trên đầu? Em có biết chỉ chút nữa em đã bị đập chết?" Hoắc Doãn Văn lo lắng, nhưng cũng cực kỳ tức giận nắm bả vai của cô, rít lên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.