Tổng Giám Đốc Cấp Trên Out

Chương 69: Chương 69: Chân chính vô sỉ






Hạ Hải Dụ trở về đại trạch Đường gia, đã quá 12 giờ.

Ôi, chết mất!

Sau khi bộ phim kết thúc, Thần Dật nhất định đưa cô về, dù thế nào cô cũng không thể nói bây giờ cô ở một chỗ cùng Đường Húc Nghiêu, nên phải mặc anh đưa mình hoàn hảo trở về khu trọ nhỏ kia, chờ Thần Dật đi khỏi, cô lại đi, đi thật lâu thật lâu mới trở về nơi này, trời ạ, so với ngựa chở hàng còn mệt mỏi hơn rất nhiều!

Đấm chân, xoa bóp vai, Hạ Hải Dụ kéo thân thể rã rời vào nhà.

Vừa đến cửa, đã nhìn thấy Đường Húc Nghiêu ngồi trên ghế sofa bằng da ở phòng khách, tay cầm một ly XO, anh nâng chén uống một chút, ánh mắt thẳng tắp nhìn cô.

Hả?

Làm gì nhìn cô như vậy?

Giống như cô phạm vào tội lớn bằng trời, một tội có vẻ không thể tha thứ!

Người nên tức giận là cô mới đúng chứ, ở công ty bị anh ta ức hiếp, ở nhà còn phải xem mặt thối của anh ta!

Hai người nhìn nhau, ai cũng không muốn mở miệng trước, lẳng lặng một hồi trầm mặc.

Hạ Hải Dụ theo bản năng cắn cắn môi, đem một ít tóc dài bên trái gài sau tai, cằm khẽ nhếch, rốt cuộc mở miệng trước, "Tôi nghĩ. . .anh đã ngủ rồi."

Lông mi dài của Đường Húc Nghiêu nhảy lên, đem ly rượu một hớp uống sạch, tầm mắt quỷ quyệt không chút nào rời khỏi mặt cô, "Anh cho là. . . tối nay em không dám trở lại."

Không dám?

Cô có cái gì không dám?

Trợn trừng mắt nhìn, kinh ngạc, anh bước dài mấy bước liền vọt tới trước mặt cô.

"Đi đâu vậy?" Đường Húc Nghiêu trầm giọng hỏi, ngang ngược lật thân thể cô lại.

"Ai cần anh lo!" cô nghiêng đầu không nhìn anh.

"Thật cùng người khác hẹn hò? " Vẻ mặt của anh ngưng trọng, cằm khẽ xiết.

"Hẹn hò cái gì? Chỉ cùng xem phim!" Không chịu nổi chỉ trích, Hạ Hải Dụ không chút suy nghĩ liền bật thốt ra.

Sắc mặt của Đường Húc Nghiêu xanh mét, hai mắt không khỏi nheo lại, "Xem ra em đúng là người nói được làm được, vậy ngoài xem phim còn làm cái gì, …lên giường?"

"Anh …" Hạ Hải Dụ vô cùng tức giận, vẻ mặt dữ tợn.

"Bị tôi đoán trúng rồi?"

"Đúng cái đầu anh! Buông tôi ra!" Hạ Hải Dụ thẹn quá hóa giận, giùng giằng muốn chạy trốn.

Nhưng, sức lực của cô ở trước mặt anh giống như gãi ngứa một chút, chưa kịp dùng đến hai ba cái công phu đã bị anh vững vàng chế trụ.

Đường Húc Nghiêu tăng thêm lực, đem thân thể mềm mại ôm chặt hơn, giống như ác ma hỏi, "Cảm giác như thế nào? Tôi cùng Thần Dật ai có thể thỏa mãn cô hơn? "

"Đường Húc Nghiêu, anh vô sỉ!" Hạ Hải Dụ thét lên, chỉ cảm thấy khí huyết cuộn trào, xông thẳng lên não.

Mà anh lại cười tà ác hơn, dùng sức liền đem cô áp đảo ở trên ghế sofa, đầy tức giận, mạnh mẽ hôn, "Hôm nay tôi sẽ cho cô xem một chút cái gì gọi là chân chính vô sỉ!"

Nói xong, anh không khách khí chút nào xé rách quần áo cô đang mặc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.