Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Vì sau rượu, ngày hôm sau khi Lạc Bắc Minh tỉnh lại đầu óc như vỡ tung ra đau không chịu nổi, không chỉ như thế, ngay cả thân thể anh dường như cũng mệt rã rời. Anh chống khuỷu tay cố gắng ngồi dậy, cẩn thận suy nghĩ lại chuyện xảy ra ngày hôm qua, hình như tối qua anh uống rượu quá nhiều, sau đó…. LQĐ
Lập tức ký ức như miệng cống tràn vào đầu anh, nhớ rõ ràng rành mạch từng chuyện xảy ra hôm qua sau khi anh sau rượu, kể cả chuyện anh làm với Dục, đương nhiên, bao gồm cả chuyện anh bị hung hăng ném xuống nền nhà. Nhưng vừa nghĩ tới cuối cùng Dục vẫn đỡ anh lên giường, trong lòng Lạc Bắc Minh lại không kiềm chế được vui sướng, quả nhiên, không phải Dục không có chút cảm giác nào với anh.
“Anh còn muốn ngẩn người tới khi nào nữa?” Một giọng nói từ tính ưu nhã gọi suy nghĩ Lạc Bắc Minh quay về, anh giương mắt nhìn mỹ nhân đi về phía mình, đột nhiên nhíu mày xoa lưng mình, “Dục, em thật độc ác, tôi không nhúc nhích nổi nè.”
Tô Dục nhíu mày, đến gần khom lưng, mãi đến khi mũi hai người gần chạm vào nhau mới dịu dàng nói, “Đau hả?”
Bị khuôn mặt tinh xảo đột nhiên phóng đại trước mắt mình, Lạc Bắc Minh giật mình, hai giây sau mới thốt lên một tiếng, “Ừ.”
Tựa như thấy nam chủ biểu hiện sung sướng, Tô Dục cười tuyệt mỹ, khi Lạc Bắc Minh vừa định đưa tay chạm vào thì đột nhiên xoay người lui ra, giọng điệu chuyển sang lạnh lẽo, “Đáng đời.”
“Dục…..” Nam chủ đại nhân lấy lại tinh thần, thoáng chốc chán nản.
Tô Dục không đùa với đứa trẻ Lạc Bắc Minh nữa, vì thời gian quay phim sắp đến rồi, hôm nay cậu có một cảnh quay đặc biệt quan trọng, còn cần chút thời gian để chuẩn bị nữa. Vì vậy, đứa trẻ Lạc Bắc Minh không được quan tâm đành tự lực cánh sinh, xuống giường mặc quần áo rửa mặt.
Thật ra, đêm qua lúc Tô Dục ném Lạc Bắc Minh cũng đã khống chế lực đạo, tuyệt đối không đau đến trình độ không tự làm được, vừa rồi Lạc Bắc Minh biểu hiện khoa trương đơn thuần là muốn tìm sự đồng cảm thôi.
Tất cả đều đã chuẩn bị xong, khi nam chủ đại nhân mở cửa phòng muốn đi ra ngoài, thì có một người phụ nữ trang điểm đậm đến là xinh đẹp đâm đầu đi tới, người phụ nữ này chẳng phải ai khác, chính là ảnh hậu Tống Viện Viện hôm qua dây dưa không dứt với anh.
Nhìn thấy Lạc Bắc Minh từ trong phòng Tô Dục đi ra, đầu tiên Tống Viện Viện kinh ngạc, sau đó giả bộ chẳng biết gì, nhanh chóng thay vẻ mặt tươi cười nghênh đón chào hỏi, “Lạc tổng, khéo ghê.” Trong lòng lại đang nói thầm, chẳng lẽ tin tức cô ta nhận được là không chính xác? Thật ra Lạc tổng thích đàn ông?
Bây giờ không có Tô Dục bên cạnh, Lạc Bắc Minh khôi phục hình tượng đàn ông “Lạnh lùng đẹp trai bá đạo” cao ngạo, phớt lờ người phụ nữ đang chuẩn bị tư thế đưa tay ra, đi lướt qua mà không thèm nghía cô ta một cái.
Á, sao thái độ kém hơn ngày hôm qua nhiều đến thế? Là cô ta làm gì sai sao? Tống Viện Viện đang nghi ngờ đột nhiên phát hiện tư thế đi của Lạc tổng