Chương 672: Bạn gái [5]
Editor: May
Chín giờ rưỡi, Cảnh Hảo Hảo kiểm tra vé, đăng ký, mười giờ, máy bay cất cánh đúng giờ.
......
Bảy giờ sáng, Lương Thần rời giường, tắm rửa, tùy ý cầm một bộ tây trang mặc chỉnh tề, cầm lấy di động nhìn nhìn thời gian, nghĩ hôm nay thứ bảy, Cảnh Hảo Hảo khẳng định còn đang ngủ, đợi cho cô tỉnh lại, ăn cơm xong, phỏng chừng anh đã đến thành phố Giang Sơn, đúng lúc gõ vang cửa phòng của cô, cho nên Lương Thần nghĩ nghĩ, liền không có gửi tin nhắn cho Cảnh Hảo Hảo, trực tiếp nhét điện thoại di động trong trong túi, cùng trợ lý tính tiền, rời khỏi khách sạn.
Chín giờ rưỡi, Lương Thần đến sân bay Thượng Hải, mười giờ, Lương Thần thông qua đường VIP đăng ký, mười giờ rưỡi, máy bay cất cánh đúng giờ.
......
Thời gian hành trình chuyến bay từ thành phố Giang Sơn đến Thượng Hải là hai tiếng mười lăm phút.
Lúc Cảnh Hảo Hảo đến sân bay phía đông thành phố Thượng Hải, đã là mười hai giờ mười lăm phút, cô lĩnh hành lý của mình, đi ra từ sân bay, vừa đúng mười hai giờ rưỡi.
Nhiệt độ mùa đông Thượng Hải ấm áp hơn thành phố Giang Sơn rất nhiều, Cảnh Hảo Hảo kéo mũ và khăn quàng cổ xuống dưới, đứng ở cửa ra sân bay, liền mím môi, bắt đầu gọi điện thoại cho Lương Thần.
Kết quả, nhắc nhở cho Cảnh Hảo Hảo, lại là số điện thoại cô gọi đã tắt máy
Cảnh Hảo Hảo chu chu miệng, nghĩ đến hiện tại Lương Thần đang bận rộn, không có khởi động máy, chỉ là Lương Thần từng nói cho cô biết địa chỉ khách sạn, Cảnh Hảo Hảo nghĩ rằng, chính mình đã ngàn dặm xa xôi chạy đến Thượng Hải tìm anh, dù sao cũng là kinh hỉ, không bằng đến khách sạn đột nhiên nhảy đến trước mặt của anh, cho anh một kinh hỉ lớn hơn nữa.
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, liền kéo hành lý của mình, chạy đến trước chỗ taxi đổ, đợi một chiếc xe taxi, báo tên khách sạn Lương Thần.
......
Một tiếng sau, Cảnh Hảo Hảo kéo va ly hành lý, đi vào khách sạn, cô không có thẻ, không lên lầu được.
Đáy lòng cô muốn cho Lương Thần kinh hỉ, đứng ở trong đại sảnh khách sạn chớp mắt suy nghĩ trong chốc lát, chạy đến trước quầy lễ tân, nói với tiểu thư lễ tân: “Chào cô, tôi muốn tìm một người, phiền toái hiện tại cô có thể gọi điện thoại lên phòng cho anh ấy không?”
“Tiểu thư, mời cô nói.”
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến sau khi Lương Thần nhận được điện thoại, xuống lầu đi ra thang máy, bộ dáng kinh ngạc khi nhìn thấy cô, nhịn không được khóe môi nâng lên, sau đó ngữ khí rõ ràng phun ra tên Lương Thần: “Lương Thần.”
“Tiểu thư, xin cô chờ một chút.”
Tiểu thư lễ tân tươi cười nghiên nghiên cúi đầu, cầm chuột nhấn hai cái, sau đó khách khí nói với Cảnh Hảo Hảo: “Thực xin lỗi tiểu thư, hiện tại khách sạn chúng tôi không có người cô muốn tìm.”
“Sao có thể?” Cảnh Hảo Hảo nhíu nhíu mày, lấy di động của mình ra, kiểm tra tên khách sạn một chút, giống nhau như đúc, Lương Thần sẽ không lừa cô, Cảnh Hảo Hảo bất giác cảm thấy tiểu thư lễ tân đánh nhầm tên rồi, sau đó nhập tên Lương Thần vào trong điện thoại một chút, đưa điện thoại di động đến trước mặt tiểu thư lễ tân, sau đó nói: “Anh ấy sẽ không gạt tôi, phiền toái cô lại giúp tôi tra một chút, anh ấy đã ở khách sạn của các người hơn hai mươi ngày rồi.”
Tiểu thư lễ tân nghe được ở hơn hai mươi ngày, liền thuận tay tra xét ghi chép vào ở một chút, sau đó ngẩng đầu, tươi cười chân thành nói với Cảnh Hảo Hảo: “Tiểu thư, vị tiên sinh cô muốn tìm, sáng hôm nay đã làm thủ tục trả phòng, đã rời khỏi khách sạn.”
Mắt Cảnh Hảo Hảo, chợt mở đến lớn nhất.
Lương Thần lại có thể...... đã rời khỏi khách sạn, vậy hiện tại anh đi nơi nào? Trở về thành phố Giang Sơn sao?