Chương 386: Chuẩn bị [5]
Editor: May
Cảnh Hảo Hảo tìm kiếm nửa ngày, mới tìm được một viên đá, cô cầm lấy, phát hiện trên viên đá kia lại lộ ra một dây đỏ, Cảnh Hảo Hảo cầm lên, cẩn thận nhìn trong chốc lát, mới phát hiện viên đá này không phải một trong ba viên thạch đầu ký mình từng mang theo Lương Thần cùng đi chọn lựa kia.
Cô nhìn chằm chằm viên đá kia, hơi hơi nhíu nhíu mày, lúc này đáy lòng mới chậm rãi như là hiểu được cái gì đó, cô nắm chặt viên đá kia ở trong lòng bàn tay, tiếp tục cúi đầu, tìm kiếm ở trong bụi cỏ, tìm khoảng hơn nửa tiếng, Cảnh Hảo Hảo mới tìm được toàn bộ viên đá.
Tổng cộng có năm, trong đó ba cái là chính mình chọn lựa đeo trên cổ tay, còn có hai là xâu chuổi, chắc là lễ vật Lương Thần chuẩn bị tặng cho cô vào đêm mùng một tết kia, bởi vì biết được tin đồn thạch đầu ký có thể khiến cho hai người tách ra, cho nên dưới cơn căm tức, đã ném toàn bộ.
Anh chỉ là nhất thời cao hứng với cô, mới cường thế giữ cô lại ở bên người anh, có đôi khi anh đối với cô xác thực rất tốt, nhưng rất nhiều lần lúc người ở bên ngoài khiến cô khó chịu, thiên chi kiêu tử như anh, bẩm sinh đều là được người nhìn lên, khó tránh khỏi dưỡng thành một thân tính tình duy ngã độc tôn tự phụ kiêu ngạo, cho nên đối với anh mà nói, đồ của anh, sẽ không cho phép những người khác xâm phạm, anh làm như vậy, có thể chỉ là một loại biểu hiện bảo vệ phạm vị của mình mà thôi, cùng không liên quan gì đến cưng chiều và yêu thương.
Đáy lòng cô hiểu được anh không thương cô, có lẽ anh là có chút cảm giác với thân thể của cô, càng có lẽ là cho tới bây giờ anh vốn không có thứ gì là không chiếm được, đột nhiên đụng phải cô chống đối anh khắp nơi, liền khơi dậy dục vọng chinh phục trong thân thể anh. Ở đáy lòng anh, có lẽ cô chính là một khiêu chiến, đợi đến khi cô hoàn toàn phục tùng anh, có lẽ anh sẽ không còn hưng trí gì nữa.
Cảnh Hảo Hảo nghĩ, trong lòng Lương Thần, có lẽ cực kỳ ghét người như cô, nếu không, anh sẽ không vào lúc cô có một tia kháng nghị hoặc là làm cho anh không hài lòng, liền nổi trận lôi đình hung hăng tra tấn cô.
Chỉ là...... Anh chán ghét cô như vậy, vì sao còn muốn chuẩn bị lễ vật mừng năm mới cho cô?
Cảnh Hảo Hảo nghĩ, liền nhịn không được dùng sức nắm chặt viên đá trong lòng bàn tay mình.
Những viên đá này đều là hình dạng không có quy tắc, bởi vì cô dùng sức, chỗ góc cạnh rõ ràng đâm vào trong lòng bàn tay cô có chút đau.
......
Thím Lâm nhìn Cảnh Hảo Hảo đi tới đi lui ở trong bụi cỏ, như là đang tự chơi tự vui cái gì đó.
Đáy lòng thím Lâm càng thêm kỳ quái.
Sao đang êm đẹp Thần thiếu gia lại nói Cảnh tiểu thư sẽ luẩn quẩn trong lòng chứ? Cảnh tiểu thư thoạt nhìn rõ ràng rất bình thường, hơn nữa còn muốn sáng sủa hơn lúc trước rất nhiều?
Thím Lâm vừa nghĩ, vừa xoay người đi vào trong nhà, kết quả, chợt nghe tiếng phanh lại, thím Lâm dừng bước chân, quay đầu liền nhìn thấy Lương Thần đẩy cửa xe ra, đi xuống.