Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Chương 316: Chương 316: Chúc mừng [2]




Chương 317: Chúc mừng [2]

Editor: May

Lương Thần cười nói: “Trước chọn cho vị tiểu thư này.”

Cô ta nghe nói như thế, đáy lòng không nhịn được bắt đầu nghĩ, Lương tiên sinh chính là khách quen nơi này của bọn họ, trong ngày thường có tụ hội yến hội gì, cần mặc quần áo lễ phục, đều sẽ đến nơi này của bọn họ, nhưng mỗi lần Lương tiên sinh không phải đến cùng trợ lý, thì chính là tới cùng với mây người bạn, bên người gần như chưa từng mang theo phụ nữ, các cô còn suy nghĩ có phải Lương tiên sinh bài xích phụ nữ hay không, kết quả ngày đầu tiên năm mới, Lương tiên sinh liền trực tiếp mang đến một cô gái, nhìn dáng dấp rất tốt, trên mặt không trang điểm gì, nhưng làn da còn trắng noãn hơn những người mỗi ngày bôi vẽ, nghĩ như vậy cô ta lại kiềm chế không được nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo thêm vài lần, nói: “Lương tiên sinh, cô yên tâm, tôi khẳng định sẽ khiến cho vị tiểu thư này phong quang xinh đẹp.”

Lương Thần gật gật đầu, không nói gì, lôi kéo Cảnh Hảo Hảo trực tiếp đi vào bên trong.

Nơi này là hội sở tạo hình tốt nhất thành phố Giang Sơn, giá đắt tiền dọa người, không phải trường hợp đặc biệt quan trọng, Cảnh Hảo Hảo rất ít tới nơi này.

Vòng qua trước đài, bên trong đó là các loại người mẫu bày ra đủ loại tư thế, trên người mặc đủ loại kiểu dáng phối hợp tốt phục sức.

Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo ở dưới sự dẫn dắt của người phụ nữ, đi tới phòng nghỉ, Lương Thần đi vào trước, chỉ là bước một bước, bước chân của anh liền dừng lại, Cảnh Hảo Hảo nghi hoặc ngẩng đầu, liếc mắt nhìn bả vai Lương Thần một cái, sau đó chợt nghe được giọng nói trong trẻo của người đàn ông, tự nhiên truyền ra:“A, không nghĩ tới, các người cũng ở nơi này.”

Nói xong, Lương Thần liền lôi kéo Cảnh Hảo Hảo đi vào, lúc này Cảnh Hảo Hảo mới thấy rõ ràng trên sô pha dựa vào cửa sổ phòng nghỉ, ngồi Từ Dung và Thẩm Lương Niên.

Từ Dung nghe được giọng nói Lương Thần, nhanh chóng xoay qua, trên mặt mang theo ý cười, trong nháy mắt nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo, liền hơi dừng một chút, đây là tình huống gì? Sao Lương Thần mang theo Cảnh Hảo Hảo lại chạm mặt với Thẩm Lương Niên chứ? Vậy thì rất lúng túng?

Chỉ là, rất nhanh Từ Dung liền khôi phục bình tĩnh, cười dương dương tự đắc: “A Thần tới rồi?”

Lương Thần cũng không nói chuyện, chỉ dắt Cảnh Hảo Hảo đi tới trên sô pha trước mặt Từ Dung, tư thái tao nhã ngồi xuống.

Thẩm Lương Niên vừa vặn ngồi ngay phía trước Cảnh Hảo Hảo, trong tay người đàn ông mang theo một điếu thuốc, trên mặt cũng không có thần thái gì, nhưng khi Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần sóng vai ngồi xuống, tay liền hung hăng run lên một chút, khói bụi tuôn rơi xuống.

Từ Dung ngồi ở một bên, mắt sắc thấy một màn như vậy, vội vàng vươn tay, lặng yên không một tiếng động chạm chân Thẩm Lương Niên dưới đáy lòng.

Thân thể Thẩm Lương Niên cứng ngắc một chút, trong nháy mắt, liền bình tĩnh giơ tay lên, hút một hơi thuốc, sau đó, đối với Lương Thần, thần thái tự nhiên chào hỏi một tiếng: “A Thần, năm mới vui vẻ.”

Ngay sau đó Từ Dung liền có chút khẩn trương nhìn về phía Lương Thần.

Lương Thần bưng cà phê hội sở chuẩn bị lên, chậm rãi uống một ngụm, giọng nói cũng rất tự nhiên: “Năm mới vui vẻ.”

Từ Dung sợ hai người bởi vì Cảnh Hảo Hảo mà náo loạn, hiện tại nhìn thấy mọi người khách khách sáo sáo chào hỏi, lúc này mới âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Lương Thần chậm rãi buông ly cà phê, nói với phục vụ đứng ở một bên: “Đi lấy kiểu mới nhất của các người tới đây, chọn lựa cho tốt.”

Đợi cho người phục vụ rời đi, Lương Thần lại dừng tầm mắt ở trên mặt Thẩm Lương Niên: “Hai ngày trước xem tin tức, nghe nói anh sắp kết hôn?”

Thẩm Lương Niên rũ mí mắt, nâng lên liếc mắt nhìn Cảnh Hảo Hảo một cái, liền nhanh chóng rũ xuống, gật gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.