Chương 455: Dịu đi [8]
Editor: May
Cố ý tránh được một đoạn thời gian nóng bức nhất giữa trưa, khi mọi người trang điểm và thay quần áo xong, lúc đứng ở trong vườn hoa, chưa đến chốc lát quần áo bên trong vẫn là mồ hôi thấm ướt.
Ở bên trong, túi chườm nước đá giấu ở trong quần áo, còn có thể dẫn đến tác dụng hạ nhiệt độ, ở bên ngoài, túi chườm nước đá rất nhanh liền hóa thành nước, sau đó biến thành nước ấm, chẳng những không có hạ nhiệt độ, ngược lại trở nên càng nóng.
Tất cả diễn viên ở trên màn hình quang vinh xinh đẹp và bị vô số người hâm mộ, thật ra sau lưng trả giá gian khổ như thế nào, là người bên ngoài sẽ không biết.
Đến ngay cả nữ số một và nam số một của bộ phim truyền hình, loại nổi tiếng cố ý được mời đến từ Hongkong này, ở dưới dạng thời tiết nóng bức này, cắn chặt răng, ra vẻ trấn định ném toàn tâm toàn ý của mình vào bên trong kịch bản.
......
Lương Thần ở hành trình đi Thượng Hải, vốn là an bài năm ngày.
Buổi chiều ngày thứ tư, Lương Thần và khách hàng hợp tác Thượng Hải, ở sân gôn chơi bóng, bởi vì thời tiết nóng bức, chỉ vung mấy cái, mọi người liền ngồi ở bên trong uống trà nói chuyện phiếm.
Thừa dịp khe hở khách hàng Thượng Hải đi toilet, trợ lý Lương Thần, nhẹ giọng bẩm báo một câu: “Lương tổng, buổi chiều ngày mai sau khi tất cả hành trình của chúng ta chấm dứt, lập tức về thành phố Giang Sơn, hay là nghỉ ngơi một ngày, đợi đến ngày sáu mới trở về?”
“Ngày sáu?” Lương Thần nhẹ nhàng nhăn mi tâm lại, nghiêng đầu nhìn thoáng qua trợ lý: “Ngày mai là ngày năm?”
“Đúng vậy.”
Lương Thần trầm mặc trong chốc lát, lại hỏi: “Ngày mai còn có hành trình gì?”
“Buổi sáng gặp mặt với Lâm đổng, giữa trưa có một bữa ăn, ba giờ chiều là ký hợp đồng.”
“Đặt vé máy bay đi thành phố Giang Sơn vào sáng sớm ngày mai đi.”
“Buổi sáng ngày mai? Vậy hành trình ngày mai......”
“Đẩy đến tối hôm nay xử lý trước.”
Ngày năm tháng năm, đối với anh mà nói, là một ngày đặc biệt.
......
Lương Thần vẫn bận rộn đến mười hai giờ đêm, vội vàng chạy về khách sạn, nghĩ đến chính mình đã sắp liên tục bốn ngày không có nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo, đáy lòng nhất thời trở nên có chút xuống thấp, nằm ở trên giường lớn rộng hai mét của khách sạn, trằn trọc một lúc lâu, Lương Thần mới nặng nề ngủ thiếp đi, kết quả chưa đến năm giờ sáng, chuông báo di động vang lên, cùng trợ lý vội vàng chạy tới sân bay, đăng ký, bay trở về thành phố Giang Sơn.
Vừa đến sân bay Giang Sơn, Lương Thần liền trực tiếp lái xe chạy tới Ảnh Thị Thành, sân bay Giang Sơn ở tận phía tây thành phố Giang Sơn, Ảnh Thị Thành ở tận phía đông, kéo dài gần cả thành phố Giang Sơn, Lương Thần lái ước chừng khoảng bốn tiếng rưỡi, mới đuổi tới “Tần vương cung”.
Lương Thần mua phiếu tiến vào “Tần vương cung”, mới biết được tổ phim nghỉ ngơi giữa trưa.
Anh đi ra, ngồi ở bên trong xe, bởi vì tối hôm qua gần như không nghỉ ngơi, hôm nay lại nâng cao lực chú ý lái xe bốn tiếng, có chút mệt mỏi, cho nên ngồi ở trong xe, nhắm mắt dưỡng thần.
Có lẽ là vì qua một lát có thể nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo, đáy lòng anh không có tưởng niệm loạn thất bát tao, không suy nghĩ gì liền ngủ say đi.
Tỉnh lại lần nữa, đã là ba giờ rưỡi chiều, Lương Thần lại mua phiếu một lần nữa, tiến vào “Tần vương cung”.
Lúc Lương Thần chạy tới studio, tổ phim đã bắt đầu tiến hành quay chụp.
Lương Thần đứng ở dưới bóng cây cách đó không xa, dễ dàng tìm được Cảnh Hảo Hảo.
Mỗi khi quay chụp tiến hành năm phút đồng hồ, đạo diễn liền kêu một tiếng dừng, trợ lý vội vàng xông lên trước, hạ nhiệt độ, bổ sung trang điểm.
Nhưng bởi vì thời tiết khô nóng, trên mặt Cảnh Hảo Hảo, nổi lên một tầng đỏ hồng, tuy rằng cách một khoảng cách, Lương Thần vẫn có thể nhìn thấy từ chỗ búi tóc đeo tóc giả, chảy xuống từng giọt mồ hôi lớn.