Chương 609: Động tâm [2]
Editor: May
Thậm chí, lần đầu tiên trong đời, cô lại có thể cảm thấy, Lương Thần phẫn nộ căm tức như vậy, thoạt nhìn đặc biệt thân thiết, thuận mắt.
Lương Thần mắng xong, vẫn cảm thấy đáy lòng giận dữ như trước, anh nâng tay lên, hạ cửa kính xe xuống, để gió lạnh ngoài cửa sổ thổi thổi chính mình, lúc này mới hơi bình tĩnh một chút, xoay qua, nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, ngữ khí vẫn có chút lạnh như băng: “Cảnh Hảo Hảo, có chịu thiệt hay không?”
Cảnh Hảo Hảo lắc lắc đầu, giữa mặt mày, mang theo mỉm cười: “Không có.”
Lương Thần nhìn biểu tình của cô, giống như không tin lắm.
“Thực không có.” Cảnh Hảo Hảo vừa lặp lại lần nữa, sau đó chỉ chỉ phía trước, ý bảo Lương Thần nhanh chóng lái xe.
Sắc mặt Lương Thần vẫn có chút không hờn giận như trước, hung hăng giẫm chân ga, khống chế tay lái, chạy về phía trước.
Cảnh Hảo Hảo ngồi ở trên ghế lái phụ, thỉnh thoảng đánh giá Lương Thần, mở miệng nói: “Hôm nay tôi không chịu thiệt, hơn nữa tôi cảm thấy đặc biệt hả giận.”
Lương Thần phụng phịu, nhìn phía trước, không có chút ý tứ để ý đến Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo bĩu môi, xoay qua cũng nhìn về phía ngoài cửa sổ, bên trong xe im lặng trong chốc lát, Cảnh Hảo Hảo lại xoay qua, liếc mắt nhìn Lương Thần một cái: “Thật ra, cũng không thể xem như đánh nhau, chỉ là tôi đánh đối phương, đối phương hoàn toàn không có đánh trả.”
Lương Thần vẫn nhìn không chớp mắt, như là vẫn còn chưa đi ra khỏi cơn tức giận.
Cảnh Hảo Hảo trợn tròn mắt, lẩm bẩm chuyển nhìn Lương Thần trong chốc lát, sẽ không thật sự tức giận chứ......
Cảnh Hảo Hảo suy nghĩ một lát, liền tiến lên, tiếp tục hỏi: “Lương Thần, anh không tò mò tôi đánh ai sao?”
Lương Thần vẫn nghiêm túc lái xe như trước, mặt mày không chút sứt mẻ.
Cảnh Hảo Hảo liên tục nói anh ba lượt, anh đều ngoảnh mặt làm ngơ, Cảnh Hảo Hảo nhất thời có chút không vui “Hừ” một tiếng, liền ném một câu: “Không muốn biết thì thôi, tôi cũng không muốn nói đâu!”
Sau đó liền xoay qua, nhìn về phía ngoài cửa sổ, lưu cho Lương Thần một bóng lưng.
Giây tiếp theo, Lương Thần nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo thật sự mất hứng, lập tức nghĩ cũng không nghĩ liền tiến đầu tới, hỏi Cảnh Hảo Hảo: “Là ai vậy?”
Cảnh Hảo Hảo bị chuyển biến bất thình lình như vậy của Lương Thần chọc cho mỉm cười, nâng khóe mắt lên, nhìn lướt qua Lương Thần, sau đó nói: “Là Kiều Ôn Noãn.”
Lương Thần nghe cái tên này, đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó liền câu môi nở nụ cười, vừa lái xe, vừa quay đầu, nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo: “Sao em lại gặp phải cô ta?”
“Chính là gặp phải trong toilet tầng đỉnh của trung tâm thương mại.” Cảnh Hảo Hảo nói tới đây, cả người trở nên đặc biệt hưng phấn, như là chia sẻ thành công thắng lợi của mình, dõng dạc không chút xấu hổ dào dạt đắc ý nói với Lương Thần: “Lương Thần, hôm nay anh không ở hiện trường, nếu anh ở hiện trường, anh nhất định sẽ cảm thấy tôi đặc biệt lợi hại, anh nói cô ta - một tiểu tam leo lên không thành công, làm sao có được dũng khí, thường xuyên khoe mẽ ở trước mặt tôi chứ!”
Hóa ra, người cô đánh nhau là Kiều Ôn Noãn...... Cô ghi hận Kiều Ôn Noãn như vậy, là vì Thẩm Lương Niên sao?
Đáy lòng Lương Thần, cảm thấy như là một mảnh trống rỗng, có chút không thoải mái, nhưng trên mặt, lại vẫn giả bộ ý cười, phối hợp Cảnh Hảo Hảo nói: “Ừ, em vẫn rất lợi hại.”
Cảnh Hảo Hảo nhận được khích lệ, tươi cười trên mặt càng thêm dào dạt, nhưng Lương Thần lái xe, lại cảm thấy đáy lòng chua xót, như là vừa mới uống hai thùng dấm chua.
......
Đến nơi, Cảnh Hảo Hảo mới biết được, Lương Thần mang cô tới tham gia, lại có thể là tiệc sinh nhật của chị Duyên Hoa công ty giải trí TS.