Chương 708: Dũng khí [1]
Editor: May
“Hảo Hảo, anh để cho em lựa chọn giữa anh và Thẩm Lương Niên, anh đưa chìa khóa xe và thẻ cho em, đêm nay anh uống say bảo người ta gọi em tới đây, nói anh muốn đi với Duyên Hoa, thật ra chỉ đơn thuần là vì thử em.”
“Anh cho rằng như vậy sẽ khiến cho em cảm thấy, em sắp mất đi anh, anh có thể sẽ ở cùng với phụ nữ khác, em sẽ ghen, sẽ sinh khí, sẽ rơi nước mắt vì anh.”
“Anh chỉ là muốn nhìn ra một chút em quan tâm anh.”
“Nhưng hiện tại, anh mới phát hiện, thật ra anh quá ngây thơ, quá ngây thơ.”
“Bởi vì, em hoàn toàn không cần anh.”
Lúc Lương Thần gửi tin nhắn này đi, ngón tay dừng ở trên bàn phím hồi lâu, anh mới hít sâu một hơi, tiếp tục gõ trên bàn phím một chút, đánh xuống một hàng: “Hảo Hảo, cho dù anh làm gì, em vẫn sẽ luôn không yêu anh.”
“Có lẽ, câu nói kia thật sự rất đúng, bỏ lỡ bắt đầu, vốn không có kết quả.”
“Lúc trước lần gặp đầu tiên của em và anh, anh dùng sai phương pháp, cho nên sau đó, mặc kệ như thế nào, anh vẫn luôn không có cách nào hoàn toàn tiến vào đáy lòng của em.”
Thật ra mấy ngày nay, anh và cô nhìn giống như chia tay, nhưng anh vẫn cảm thấy, bọn họ là ở cùng nhau.
Anh hiểu được, là đáy lòng anh, vẫn không dám đi đối mặt với chân tướng này.
Đêm nay, tất cả hết thảy, đã làm cho anh hoàn toàn nhận rõ một sự thật, trong nháy mắt tâm anh như tro tàn, khuôn mặt trầm tĩnh một mảnh tao nhã tiếp tục đánh câu nói kế tiếp lên bàn phím.
“Hảo Hảo, nếu một bước kia, em vẫn luôn không có ý bước ra, như vậy, anh lựa chọn lui về phía sau từng bước.”
Từ lần đầu tiên gặp cô, anh vốn không có phòng bị để cô tùy ý làm bậy xâm nhập vào trong thế giới của anh, tùy ý làm bậy, muốn làm gì thì làm.
Trong thời gian dài như vậy, anh vẫn liều mạng muốn xông vào trong thế giới của cô, nhưng anh lại vẫn đang đứng bồi hồi bên ngoài thế giới của cô.
Giống như những gì anh nói với Duyên Hoa vậy, không cần cô hoàn toàn triệt để mở ra nội tâm với anh, chỉ cần để cho anh nhìn thấy một khe hở lộ ra từ cửa sổ, anh liền không oán không hối chờ đợi.
Nhưng ý niệm hèn mọn như vậy, lại vẫn là một suy nghĩ viễn vông.
Mặc cho ai cũng muốn yêu một người thật tốt, cố tình lại luôn lo được lo mất, mặc kệ anh là một người khôn khéo cỡ nào, nhưng vẫn luôn không có biện pháp khiến cho cô yêu mình, như vậy hiện tại, anh chỉ có thể làm được một chuyện, chính là ở chung quanh thế giới của cô.
Nhưng anh vẫn như trước, sẽ để cô sống ở trong thế giới của anh.
Trên mặt Lương Thần, nhìn không ra cảm xúc gì, anh đối mặt với màn hình di động phát sáng, ngón tay hơi cong ngây người hồi lâu, cuối cùng vẫn đánh từng chữ câu cuối cùng xuống.
“Hảo Hảo, sau này anh sẽ không bao giờ quấy rầy em nữa.”
Lúc Lương Thần gửi tin nhắn này, muốn gửi một chữ “Gặp sau”, nhưng nghĩ nghĩ, lại cảm thấy không cần thiết.
Cuối cùng anh và cô sẽ không bao giờ gặp lại nữa.
Vừa đứt, là sẽ hoàn toàn chặt đứt.
Lương Thần chậm rãi nhắm mắt, cầm điện thoại di động, để vào trong đầu của mình, sau đó mở cửa xe ra, ngồi đi lên.
Đều nói, mối tình đầu là đoạn thời gian tốt đẹp nhất bên trong cuộc đời mỗi người.
Mối tình đầu của anh, là một cô gái tên là Cảnh Hảo Hảo, bộ dạng xinh đẹp mà lại sạch sẽ.
Anh vẫn nghĩ đến, mối tình đầu của mình, sẽ không giống với mối tình đầu của mọi người, sẽ không lấy thất bại mà chấm dứt.
Nhưng thật không ngờ, cho dù Lương Thần anh cường đại như vậy, vẫn không trốn nổi, cục diện tiếc nuối của mối tình đầu.