Chương 716: Dũng khí [9]
Editor: May
Buổi sáng lần đầu tiên gặp mặt?
Cũng chính là, cô và anh còn chưa gặp mặt, anh liền đã biết được việc này?
Tô Yên sửng sốt một chút, lại hỏi: “Vậy anh biết rõ tôi có mục đích, vì sao còn muốn gặp mặt tôi, còn muốn nói với mẹ anh, anh cảm thấy tôi rất tốt, còn muốn sau này vẫn tiếp xúc với tôi?”
Tô Yên giơ giơ phần văn kiện trong tay lên: “Còn muốn cho tôi chỗ tốt lớn như vậy, ký hợp đồng này với tôi?”
“Tôi đương nhiên là có tính toán của tôi.” Lương Thần nói tới đây, dừng một chút, liền nói: “Đương nhiên, những chuyện tôi làm, hiện tại đều là có điều kiện.”
“Điều kiện gì?” Tô Yên hơi nghĩ tới cái gì.
“Đính hôn ngày mai, hủy bỏ.” Lương Thần nói tới đây, dừng một chút: “Cô chủ động đưa ra hủy bỏ.”
Tô Yên nắm chặt văn kiện trong tay.
“Mẹ và ba tôi chưa tiếp xúc với chuyện thương trường, cho nên cũng không biết tình trạng nhà họ Tô các người, đương nhiên bọn họ cũng không biết các người tâm tình thân thiết với tôi, nếu nhà họ Tô các người không muốn nháo ra không thoải mái với nhà họ Lương chúng tôi, tôi nghĩ biện pháp tốt nhất bây giờ, chính là cô chủ động đưa ra hủy bỏ hôn ước, chuyện này tôi coi như là tôi không biết, mà từ nay về sau nhà họ Tô và tập đoàn Giang Sơn hợp tác vui vẻ, nếu không...... sau khi nháo ra, hậu quả không thoải mái, tôi nghĩ, đối với ai cũng sẽ không tốt, không phải sao?”
Tô Yên nuốt nuốt nước miếng: “Từ đầu đến cuối anh đều chưa nghĩ tới kết hôn với tôi, vì sao còn muốn vòng ra một vòng quẩn luẩn lớn như vậy? Anh cũng biết hiện tại tiền đồ của nhà họ Tô không tốt, anh đại khái có thể hợp tác với công ty khác tốt hơn, vì sao lại cho nhà họ Tô con đường này? Đây đối với công ty của anh mà nói, là một chuyện rất thua lỗ! Càng quan trọng hơn là, anh đại khái có thể nói hủy hôn với bên ngoài, vì sao muốn tôi hủy hôn? Như vậy, tổn thất là thể diện của anh.”
“Tô tiểu thư, tôi nói rồi, đó là chuyện của tôi, không ở trong phạm vi suy nghĩ của cô, tôi chỉ hy vọng cô có thể làm được điều kiện của tôi.” Trong lời nói của Lương Thần, để lộ ra lệnh đuổi khách rất rõ ràng: “Tôi hy vọng vào nửa tiếng sau, tôi có thể nhận được điện thoại bên nhà cũ nhà họ Lương, hỏi tôi, vì sao cô lại vô duyên vô cớ từ hôn.”
Tô Yên nghe được lời nói dứt khoát như vậy của Lương Thần, mấp máy môi, cuối cùng chỉ cầm phần hợp đồng kia, giơ giơ với Lương Thần, nói: “Mặc kệ như thế nào, vẫn là cám ơn anh.”
Lương Thần thờ ơ ngồi ở trên vị trí.
Tô Yên đẩy cửa xe ra, nói một câu “Gặp sau”, sau đó liền đóng cửa xe, đi vào cửa lớn nhà họ Tô.
Lương Thần không có dừng lại liền giẫm chân ga, rời đi, anh lái tốc độ xe có chút nhanh, vào lúc mười giờ rưỡi, đúng giờ chạy tới cửa đại học Giang Sơn.
Anh dừng xe ở trong một con hẻm, đợi chưa đến mười phút, liền nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo đi ra từ bên trong, lần này cô cũng không có đi ăn khuya ở phố ăn vặt phía sau trường học, hơn nữa sắc mặt cả người thoạt nhìn cũng không đẹp mắt, chỉ chậm rãi đi đến trạm xe buýt phía trước, đợi một chiếc xe buýt, lên xe rời đi.
Lương Thần chờ sau khi xe buýt lái ra một khoảng cách, mới khởi động xe, chậm rãi đuổi kịp, sau đó trong đầu, lập tức nhớ tới, chính mình sau khi tết âm lịch qua đi, biết được cô đến đại học Giang Sơn học lớp học ban đêm, buổi tối lo lắng một mình cô tan học xuất hiện nguy hiểm, lại nghĩ đến mình từng nói sẽ không quấy rầy cô nữa, cho nên đành phải mỗi đêm vụng trộm theo cô, sau đó, lại trong một lần vô ý, nghe được đối thoại của cô và một người xa lạ khi đang ăn khuya