Chương 149: Gặp lại [3]
Editor: May
Hiện tại cô có một vấn đề bức thiết cần đi tìm Lương Thần giải quyết.
Cảnh Hảo Hảo đi quanh quẩn trước cửa phòng sách của Lương Thần, nhìn thấy cửa phòng đóng thật chặt, vẫn luôn không có dũng khí đi gõ cửa.
Cho dù hai ngày này, cô và Lương Thần trao đổi rất nhiều, nhưng ở đáy lòng của cô vẫn luôn xem Lương Thần thành người ngoài cuộc.
Có thể không tiếp xúc, tận lực sẽ né tránh rất xa.
Nhất là khi cô nghĩ đến, Lương Thần và cô xem xong Weibo, đột nhiên liền biến sắc mặt rời đi, ngay cả bữa tối cũng không đi vào phòng ăn ăn, Cảnh Hảo Hảo càng thêm không có dũng khí.
Lần thứ ba Cảnh Hảo Hảo nâng tay lên với cửa, cuối cùng vẫn không tự chủ được hạ tay xuống.
Trong đoạn thời gian cô ở trong biệt thự Lương Thần, cho tới bây giờ đều không có chủ động đi tìm anh.
Hôm nay đây là lần đầu tiên......
Nghĩ nghĩ, Cảnh Hảo Hảo liền cảm thấy tốc độ tim đập của mình đều nhanh lên theo.
Cô bắt buộc chính mình trấn định một chút, hít sâu hai hơi, sau đó chậm rãi thở ra hít vào, giảm bớt cảm xúc của mình một chút, nâng tay lên, gõ về phía cửa
Nhưng ngón tay Cảnh Hảo Hảo còn chưa tiếp xúc đến cửa, cửa liền chợt bị người kéo ra từ bên trong.
Lương Thần muốn kêu thím Lâm dưới lầu đưa tách cà phê, không nghĩ tới, vừa mở cửa liền thấy được Cảnh Hảo Hảo, anh sửng sốt một chút, hỏi: “Em đứng ở cửa làm cái gì?”
“Tôi......” Cảnh Hảo Hảo bị cửa đột nhiên mở ra làm hoảng sợ, nhịp tim luật động trở nên nhanh hơn, cô hít sâu một hơi, mới tiếp tục nói: “Tôi tìm anh có chút việc.”
Lương Thần tránh thân mình ra: “Em đi vào ngồi trước đi.”
Sau đó giẫm chận đi tới trước lan can, hô xuống dưới lầu một câu: “Bưng một tách cà phê, một ly sữa đến phòng sách.”
“Vâng, Thần thiếu gia.”
Lương Thần nghe được tiếng vang, liền xoay người đi trở về phòng sách một lần nữa, thuận đường đóng cửa, trực tiếp đi tới trước bàn sách, ngồi xuống, nhìn máy tính, hỏi: “Chuyện gì vậy?”
Gần, anh không phải không làm cho cô ra quá môn, nhưng là mỗi một lần đều là tài xế cùng thím Lâm cùng.
Hiện tại, cô cần một mình đi ra ngoài một lần.
Cô không biết, anh có thể đồng ý hay không, nếu anh không đồng ý, cô phải làm thế nào để cho anh đồng ý?
Trong đầu Cảnh Hảo Hảo cố gắng nghĩ vấn đề khó giải quyết này.
Lương Thần đợi một lúc, không đợi được giọng nói của Cảnh Hảo Hảo, ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Cảnh Hảo Hảo một cái, nhìn đến thần thái có vẻ có chút bất an của cô gái, anh nhíu mày một chút, nâng tay lên, trực tiếp đóng máy tính lại, âm điệu không tự chủ được nhu hòa đi một ít: “Không phải nói có việc à? Sao lại không lên tiếng?”
“Vừa rồi đạo diễn Phương Lộ gọi cho tôi một cuộc điện thoại, nói ngày mai ở khách sạn Tứ Quý tổ chức tiệc tuyên bố phim truyền hình mới của cô ấy, cô ấy hy vọng tôi có thể đi qua một chút.”
“Chỉ việc này? Mấy giờ?”
“Tám giờ tối.”
“Vậy đi, tối ngày mai tôi bảo tài xế bảy giờ đến biệt thự đón em qua.”