Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Chương 435: Chương 435: Gặp lại [8]




Chương 435: Gặp lại [8]

Editor: May

Cảnh Hảo Hảo nghe được lời nói của Tiểu Cẩm, chính là giống như một cây búa, hung hăng nện ở trên đầu của mình, đập cô đến đầu choáng váng quáng mắt, ngón tay dẫn theo cơm trưa run lên, gói to liền rơi xuống đất, cơm rau xanh liền phân tán đầy đất, đồ ăn nước chảy khắp chung quanh, tản mát ra từng đợt từng đợt mùi hương.

“Hảo Hảo, chị khẩn trương như vậy làm gì? Chúng ta hoàn thành tốt công trạng như vậy, lão tổng khẳng định không phải phê bình chị, bộ dạng chị xinh đẹp như thế, lão tổng chúng ta còn chưa có kết hôn, nói không chừng có tâm tư với chị.” Tiểu Cẩm không biết tình hình cụ thể, đi đến bên người Cảnh Hảo Hảo, nâng tay lên, vỗ vỗ bả vai của cô, nói: “Nhanh đi lên đi, nơi này để em thu dọn.”

Cảnh Hảo Hảo miễn cưỡng ổn định thần sắc, gật gật đầu với Tiểu Cẩm, nói một câu “Ngượng ngùng”, đi về phía thang máy tầng một.

Cảnh Hảo Hảo đi chính là thang máy lên thẳng, bởi vì giữa trưa người lui trung tâm thương mại có vẻ nhiều, cho nên cô đứng ở tầng một, đợi một lúc lâu, mới đi thang máy lên.

Tựa như Tiểu Cẩm nói vậy, cô chỉ là một nhân viên nhỏ trong trung tâm thương mại, hoàn thành công trạng không xem như tốt nhất, cũng không xem như là kém cỏi nhất, thuộc vị trí không dễ dàng để cho lãnh đạo chú ý nhất, dù thật sự khiến cho lãnh đạo chú ý, cũng không tới phiên lão tổng.

Cho nên, đáy lòng Cảnh Hảo Hảo, suy nghĩ sinh ra đầu tiên, chính là Lương Thần tìm đến đây.

Cô đứng ở trong thang máy, nhìn con số màu đỏ vẫn nhảy lên, cảm thấy chân càng ngày càng mềm, toàn bộ tâm tình đều xám trắng thành một mảnh theo.

Lúc này mới nửa ngày...... Anh đã đến?

Làm sao có thể?

Thang máy càng lên cao, người trong thang máy càng ít, đợi khi đến trên tầng kia, bên trong chỉ còn lại có một mình Cảnh Hảo Hảo.

Cửa thang máy mở ra, Cảnh Hảo Hảo còn chưa đi ra ngoài, liền nhìn thấy thư ký lão tổng, vẻ mặt tươi cười chân thành nhìn cô: “Cảnh Hảo Hảo sao?”

Cảnh Hảo Hảo gật gật đầu.

Thư ký mang theo Cảnh Hảo Hảo vừa đi đến văn phòng tổng giám dốc, còn vừa nói: “Tổng giám đốc ở văn phòng đợi em thật lâu.”

Cảnh Hảo Hảo miễn cưỡng kéo kéo môi.

Thư ký nâng tay lên, gõ gõ cửa, bên trong liền truyền đến một câu: “Tiến vào.”

Thư ký đẩy cửa ra: “Tổng giám đốc, Cảnh Hảo Hảo đến.”

Nói xong, thư ký tránh thân ra, nhìn Cảnh Hảo Hảo nói: “Vào đi thôi.”

Cảnh Hảo Hảo nhắm mắt đi vào, kết quả lại không thấy nhìn người quen bên trong phòng, ngoại trừ lão tổng, còn có một người đàn ông xa lạ mặc tây trang màu đen, khuôn mặt thoạt nhìn nghiêm túc.

Cảnh Hảo Hảo có chút nghi hoặc đánh giá ba người trong phòng một lần, sau đó ánh mắt dừng ở trên người lão tổng: “Tổng giám đốc, ngài tìm tôi?”

“Cô tên Cảnh Hảo Hảo?”

Cảnh Hảo Hảo kinh ngạc gật gật đầu.

Lão tổng quay đầu, khách khí nói với hai người ngồi ở một bên: “Ngài xem, cô ta có phải ngài người muốn tìm không?”

Một trong hai người kia, nhìn chằm chằm gương mặt Cảnh Hảo Hảo, đánh giá trong chốc lát, hỏi: “Cô là Cảnh Hảo Hảo ở thành phố Giang Sơn, nghệ nhân ký hợp động trong công ty giải trí TS, đúng không?”

Cảnh Hảo Hảo thật không ngờ lai lịch của mình, lại bị người biết đến nhất thanh nhị sở, cô lại sững sờ gật gật đầu.

Sau đó, hai người ngồi trước mặt đột nhiên liền đứng dậy, biểu tình vốn nghiêm túc, lập tức xếp đầy ý cười, khách khí nói với Cảnh Hảo Hảo: “Cảnh tiểu thư, chúng tôi là đặc biệt tới tìm cô, mời cô đi theo chúng tôi một chuyến, có người muốn gặp cô.”

Người đặc biệt đến tìm cô? Nhưng lại là hai người xa lạ?

Cảnh Hảo Hảo đứng ở tại chỗ, hơi có chút phòng bị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.