Chương 486: Giãy dụa [1]
Editor: May
Bởi vì tin tức mang thai này quá mức chấn động, lúc Cảnh Hảo Hảo đi ra từ toilet, đầu óc còn bị vây trong trạng thái kích thích tắt máy, kể cả vẻ mặt của cô, cũng bị vây bên trong chết lặng.
Cô như là hoàn toàn không có nhìn thấy Tiên nhi, nhẹ nhàng đi qua bên cạnh cô ấy, nhìn không chớp mắt đi vào bên giường, sau đó liền hung hăng ngã quỵ ở trên giường, không có phản ứng.
Tiên nhi chạy đến bên giường, nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo quan tâm hỏi hồi lâu, Cảnh Hảo Hảo lại không nghe lọt được một câu, chỉ là kéo chăn, che ở trên đầu của mình, ngăn cách hết thảy hoàn cảnh bên ngoài.
Phòng khách sạn, vẫn duy trì nhiệt độ 27 độ ổn định, Cảnh Hảo Hảo dùng chăn che chính mình thật kín kẽ, chưa đến chốc lát liền toát ra một thân mồ hôi, nhưng cô như là hoàn toàn không có cảm thấy chút không thoải mái, vẫn ở trong chăn nhỏ hẹp mở to đôi mắt, nhìn không gian tối như mực, vẫn nằm không nhúc nhích.
Rất lâu sau đó, lâu đến Tiên nhi nghĩ đến lúc Cảnh Hảo Hảo đã muốn hoàn toàn ngủ say, tròng mắt Cảnh Hảo Hảo mới nhẹ nhàng chuyển vòng vo, sau đó đầu óc mới có một chút ý thức theo.
Cô nâng tay lên, vuốt ve bụng mình một chút , nơi đó vẫn là một mảnh bằng phẳng.
Nhưng bên trong, lại rõ ràng khác nhau rất lớn, nơi đó có một sinh mệnh nhỏ đang sống, hiện tại đang lớn lên.
Ở trong thời gian cô và Lương Thần anh dây dưa không ngừng này, cô chưa từng có mang đứa nhỏ này vào kế hoạch.
Cô và Lương Thần bắt đầu từ trạng thái không bình thường như vậy, hoàn toàn không có kết quả hạnh phúc, cô là một người phụ nữ, cô huyết mạch tương liên với đứa nhỏ trước tiên, cho nên anh thà rằng thương tổn thân thể của chính mình, cũng không nguyện ý kéo một sinh mệnh vô tội vào.
Nhưng ngàn đề vạn phòng, vẫn là xuất hiện ngoài ý muốn.
Hiện tại sinh mệnh này, xuất hiện ở dưới tình huống chưa hề chuẩn bị, cô phải làm sao bây giờ?
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, vốn bởi vì mang thai làm tất cả tâm tình chấn động, trong nháy mắt trở nên trầm trọng lên.
Nếu sinh đứa bé này ra, cả đời này cô và Lương Thần tất nhiên sẽ vì đứa nhỏ này mà dây dưa không rõ, mà dòng dõi nhà bọn họ cao bao nhiêu, cô đều biết, cô một bé gái mồ côi muốn cái gì cũng không có, làm sao có thể bước vào cửa lớn nhà bọn họ.
Chẳng lẽ, cô khiến cho đứa nhỏ của cô, cả đời này, vĩnh viễn không thể quang minh chính đại đứng ở trên hộ khẩu đàng hoàng, đi theo cô trôi qua cả đời.
Đúng vậy, Lương Thần có thể cho cô và đứa nhỏ người vinh hoa phú quý bên ngoài không cho được, nhưng bây giờ anh còn trẻ tuổi, tương lai sớm hay muộn cũng sẽ có một ngày, anh sẽ kết hôn sẽ sinh con, sẽ có vợ hợp pháp và đứa nhỏ hợp pháp, sẽ ở dưới ban ngày ban mặt, đường đường chính chính yên tâm thoải mái nhận chúc phúc của người khác.
Mà đứa nhỏ của cô, chỉ có thể giống như cô, tuy rằng đi theo anh, nhưng lại vĩnh viễn đều không thể gặp ánh sáng.
Mặc dù anh thật sự để cho đứa nhỏ của bọn họ nhận tổ quy tông, nhưng cô thì sao? Vẫn như là hiện tại, lẻ loi một mình. Nhìn thân sinh cốt nhục của mình, gọi người phụ nữ khác là mẹ.
Nhưng nếu cô không sinh đứa nhỏ này ra......
Cảnh Hảo Hảo theo bản năng liền đè bụng của mình.
Phụ nữ vĩnh viễn đều là khẩu thị tâm phi như vậy, trước khi chưa mang thai, cô còn trảm đinh chặt sắt nói cho với chính mình, nếu thật sự mang thai, cô tuyệt đối sẽ lặng yên không một tiếng động phá bỏ.
Nhưng hiện tại, thật sự xuất hiện tình huống này, cô phát hiện, cô đã có chút không hạ thủ được biện pháp tốt nhất đối với cô, đối với đứa nhỏ này.