Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Chương 492: Chương 492: Giãy dụa [7]




Chương 492: Giãy dụa [7]

Editor: May

Lúc Lương Thần nói câu nói kia, ánh mắt đều là hồng hồng, trong giọng nói của anh hàm chứa hung ác thô bạo.

Nói xong, liền đi về phía thang máy.

......

Năm que thử thai buổi trưa, gần như 99% xác định Cảnh Hảo Hảo đã mang thai, sau khi đến bệnh viện, cô rút máu xét nghiệm, sau khi có kết quả hcg kiểm tra, xác thực cao hơn người bình thường rất nhiều lần, trên cơ bản có thể xác định là mang thai trăm phần trăm.

Cảnh Hảo Hảo tới bệnh viện, trực tiếp đăng ký chính là “giải phẫu dòng người”, sau khi có kết quả kiểm tra, bác sĩ cũng không có hỏi cô nhiều, liền trực tiếp an bài phẫu thuật cho cô.

Cảnh Hảo Hảo ngồi ở trên ghế hành lang, cầm đơn xét nghiệm, trong đầu vẫn đều là trống rỗng.

Đợi khi y tá gọi tên cô, bảo cô chuẩn bị tiến phòng giải phẫu, đáy lòng của cô, đột nhiên liền hiện lên một cỗ khủng hoảng không thể nói nên lời.

Cô lại ngồi ở trên ghế, không nhúc nhích.

Y tá thấy cô qua nửa ngày cũng không có phản ứng, liền đi về phía cô.

Cảnh Hảo Hảo tự động giơ tay lên, che kín bụng mình, cô nhìn nữ y tá đi từng bước một về phía mình, nụ cười trên mặt của cô ấy thân thiết hữu hảo, nhưng Cảnh Hảo Hảo lại thấy được một chút hơi thở kinh khủng từ trên người nữ y tá.

Lúc ấy cả người cô cũng không biết chính mình làm sao, liền soạt lập tức đứng lên, không đợi nữ y tá mở miệng nói chuyện, xoay người liền chạy xuống dưới cầu thang.

Nữ y tá bị phản ứng như vậy của cô, hoảng sợ, vẫn ở sau lưng gọi tên của cô.

Tốc độ dưới chân Cảnh Hảo Hảo nhanh hơn, giống như giọng nói ngọt ngào của nữ y tá phía sau, khủng bố như đến từ địa ngục.

Cảnh Hảo Hảo chạy đến trong vườn hoa dưới lầu bệnh viện, ngồi ở trên băng đá, sững sờ nhìn người lui tới trước mặt, ước chừng qua một tiếng, Cảnh Hảo Hảo đứng lên từ trên băng đá, quay trở lại bệnh viện lần nữa, mua một hộp mifepristone, sau đó đi ra bệnh viện, đứng ở ven đường đón xe taxi.

Cảnh Hảo Hảo cách túi xách của mình, dùng sức nắm bắt hộp thuốc bên trong kia, đáy lòng vẫn tràn ngập giãy dụa như trước.

Xe taxi dừng ở trước mặt cô, sư phụ xe taxi hạ cửa kính xe xuống, hỏi cô đi đâu?

Cảnh Hảo Hảo vừa định báo ra địa điểm “Ảnh Thị Thành”, đột nhiên cổ tay cô liền bị người cầm trụ, Cảnh Hảo Hảo quay đầu, liền nhìn thấy Lương Thần sắc mặt hơi có chút lạnh lẽo.

Sao anh lại ở nơi này?

Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo sợ run một chút, còn chưa phản ứng kịp đây đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, Lương Thần đột nhiên liền vươn tay, cướp đi túi xách từ trong tay cô, mở ra, lục tìm bên trong một trận, tìm được hộp mifepristone kia, nhìn thấy hoàn hảo không tổn hao gì, hoàn toàn chưa khui hộp ra, lúc này Lương Thần mới âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, trực tiếp ném thuốc tới trong thùng rác bên cạnh, sau đó liền nắm lấy cổ tay Cảnh Hảo Hảo, trực tiếp kéo cô đến trước xe anh, mở cửa xe, nhét cô vào.

Dọc theo đường đi, Lương Thần cũng không có nói chuyện với Cảnh Hảo Hảo, ánh mắt anh trầm lãnh nhìn chằm chằm đường phía trước, trực tiếp mang Cảnh Hảo Hảo về biệt thự.

Thím Lâm nghe được tiếng xe, đi ra từ trong nhà, mở cửa xe, nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo ngồi ở bên trong, thím Lâm đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó liền vô cùng kinh hỉ nói: “Cảnh tiểu thư, sao hôm nay cô lại trở về rồi?”

Cảnh Hảo Hảo không nói gì, Lương Thần tự mình đi khóa cửa xe, xuống dưới từ trên xe, nhìn chằm chằm thím Lâm để lại một câu, “Mang tiểu thư đi ăn bữa tối”, liền trực tiếp dẫn đầu đi vào nhà.

Cơm chiều là Cảnh Hảo Hảo ăn ở trong phòng ăn một mình, phòng ăn to như vậy, có vẻ đặc biệt yên tĩnh, chỉ có khi cô ngẫu nhiên ăn cái gì đó, chiếc đũa đụng tới vào bát vang lên tiếng thanh thúy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.