Chương 279: Lấy một trả mười [9]
Editor: May
“Tôi chỉ là nóng đầu, mới làm ra chuyện như vậy, tôi có thể giải thích, tôi giải thích.” Chu Nam nói xong, liền nhìn về phía đạo diễn: “Lâm Đạo, tôi thật sự không phải cố ý, Lâm Đạo, ông giúp tôi một chút.”
Cảnh Hảo Hảo quả thực cảm thấy biến hóa đột ngột như vậy của Chu Nam, còn muốn đặc sắc hơn biến hóa vừa rồi của Lương Thần, phải biết rằng, ở trong tổ phim, từ trước đến nay Chu Nam vẫn luôn ngang ngược, không coi ai ra gì, hiện tại, lại liền bị Lương Thần quay một vòng, quay ra sơ hở, liền như vậy cúi đầu cầu xin tha thứ, đây cũng quá không có cốt khí rồi!
Đạo diễn quen biết Chu Nam đã lâu, nhìn thấy cô ta gấp gáp nhìn chính mình như vậy, mặc dù có chút sợ hãi Lương Thần, nhưng vẫn cắn chặt răng, mở miệng nói với Lương Thần: “Lương tổng, hai người cùng một chỗ, khó tránh khỏi sẽ xuất hiện một ít va chạm, Chu Nam cũng nói, cô ấy chính là đầu óc nóng lên, mới làm ra chuyện như vậy, ngài xem, Chu Nam cũng đã thừa nhận sai lầm, thôi thì để cho cô ấy nói lời xin lỗi, bồi tội với Cảnh tiểu thư...... Tôi cũng cam đoan, về sau sẽ không có loại chuyện này phát sinh nữa.”
“Lần đầu tiên xuất hiện chuyện như vậy, xác thực hẳn là phải cho một bậc thang xuống, giống như là vừa mới nói, phụ nữ cùng một chỗ, sẽ dễ dàng xuất hiện một ít vấn đề.”
Đạo diễn vội vàng gật đầu, phụ họa lời nói Lương Thần: “Phải, phải, Lương tổng nói phải.”
“Chẳng qua......” Âm điệu Lương Thần đột nhiên trầm xuống, ngữ khí trở nên có chút sắc bén: “Đây có phải là lần đầu tiên hay không, thì tôi không biết.”
Trong nháy mắt đạo diễn không dám lên tiếng.
“Có một số việc, làm chính là làm, hôm nay tôi nhượng bộ, cho rằng hết thảy không có phát sinh, để cho cô ta nói xin lỗi với Hảo Hảo, nhưng các người ở đây, ai dám cam đoan, tiếp theo cô ta có thể không nhằm vào Hảo Hảo trầm trọng hơn không?” Trên người Lương Thần, tràn ngập một tầng âm khí khiếp người: “Tôi chưa bao giờ đến tổ phim, nhưng cũng không đại biểu có một số việc tôi không rõ, thời gian trước, các người đi vùng ngoại thành quay ngoại cảnh, một mình Cảnh Hảo Hảo bị bỏ quên ở rừng núi hoang vắng, người từng đi vào ngày đó khẳng định sẽ nói, quá nhiều người, không chú ý tới, nhưng đến tột cùng là không chú ý, hay là cố ý, tôi nghĩ chỉ có đáy lòng các người rõ ràng nhất!”
Lương Thần nói, mọi người ở đây, cũng không dám thở mạnh ra một hơi.
Chuyện tình lần đó, thật sự là mọi người lòng hiểu mà không nói bỏ rơi Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo thật không ngờ, chuyện trôi qua nhiều ngày như vậy, mà Lương Thần vẫn còn nhớ rõ, hơn nữa đêm đó, cô sợ anh tức giận, mới có thể giải thích với anh, lúc ấy cô cũng không nghĩ nhiều là do mình bị người nhằm vào, cố ý bỏ lại nơi rừng núi hoang vắng, hiện tại Lương Thần vừa nói như vậy, cô mới giật mình hiểu được.
“Chuyện quá khứ, đã trôi qua rồi, cũng may Hảo Hảo không có bị thương tổn gì, nên không truy cứu nữa, tôi đã cho các người một cơ hội, đây là lần thứ hai, các người còn có tư cách gì đến xin tôi một cơ hội?”
Chu Nam nghe như thế, sợ tới mức nước mắt tách tách liền rơi xuống, giọng nói cô ta run run, mồm miệng không rõ nói: “Lương tổng, tôi giải thích, đều là lỗi của tôi, tôi giải thích......”
Chu Nam nói xong, liền nhìn Cảnh Hảo Hảo: “Hảo Hảo, thực xin lỗi, đều là tôi không đúng, thực xin lỗi, thật sự rất xin lỗi...... Cô giúp tôi nói lời hay với Lương tổng, thực xin lỗi, về sau tôi không bao giờ dám nữa ......”
“Ba chữ thực xin lỗi này có vẻ quá mức không có thành ý, cũng quá cứng nhắc, huống chi, Hảo Hảo chưa bao giờ nhận lời xin lỗi ngoài miệng.” Lương Thần hoàn toàn không cho Cảnh Hảo Hảo cơ hội mở miệng, liền giành trước một bước cắt đứt lời nói của Chu Nam.