Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Chương 497: Chương 497: Lương phu nhân [4]




Chương 497: Lương phu nhân [4]

Editor: May

Cảnh Hảo Hảo nhìn tròng mắt đen thâm thúy không nhìn thấy đáy của Lương Thần, cùng gương mặt anh tuấn xinh đẹp bức người của anh, cưỡng chế không thoải mái vừa mới hiện ra nơi đáy lòng, ung dung hỏi: “Không phải anh có chuyện muốn nói với tôi sao?”

Lời nói vừa rồi của Cảnh Hảo Hảo cũng thật ngoan, thực không lưu tình chút nào.

Trong đầu anh nghĩ là, nếu thật sự yêu một người phụ nữ, miệng nói không bằng chứng, mà là cưới hỏi đàng hoàng cô ấy, danh chính ngôn thuận để cho tên của cô ấy và tên của mình, ở dưới sự bảo vệ của pháp luật, đặt song song cùng một chỗ.

Nhưng cô tuyệt không muốn gả cho anh, cô hoàn toàn không hiếm lạ anh, không hiếm lạ “Lương phu nhân”, cô muốn, chính là cho đứa nhỏ trong bụng kia một thân phận danh chính ngôn thuận.

Nếu không phải đứa nhỏ trong bụng cô, suy nghĩ của cô vẫn sẽ vĩnh viễn xa rời anh như trước.

Những suy nghĩ thâm tình chân thành, lời nói tình ý kéo dài trước đó ở trong phòng sách, không ngừng vờn quanh trong lòng, trong cổ họng, lại không thể nào nói nên lời.

Cô nói sáng tỏ trực tiếp như vậy, cô sẽ không tin lời ngon tiếng ngọt đường hoàng, cô cần, chính là bảo đảm thật sự.

Mặc dù anh nói, sợ rằng cô cũng chỉ sẽ khinh thường chẳng thèm ngó tới đi.

Tình thâm như thế, nhưng lại khó có thể mở miệng.

Hóa ra, nếu bận thật yêu một người, nội tâm chua xót, ngược lại sẽ nói không ra lời, lời ngon tiếng ngọt, đa số là nói cho người không quan hệ nghe .

Lương Thần cảm thấy đáy lòng như là bị thứ gì đó hung hăng nghiền quá thật mạnh, vừa đau vừa chua xót, anh vẫn luôn duy trì tư thái không nhúc nhích nhìn Cảnh Hảo Hảo, sắc mặt nhàn nhạt.

Cả đời này của anh, không có sợ hãi gì, hiện tại, anh lại có thể sợ lòng tràn đầy tình yêu của mình, bị Cảnh Hảo Hảo ghét bỏ.

Lúc trước anh, đều là tự tin tràn đầy, bày mưu nghĩ kế, nay...... anh lại không có một chút phấn khích.

Nhưng cô không thương anh...... Vậy thì như thế nào?

Cho dù là thật sự kết hôn vì con, anh cũng nhận, chỉ cần anh đăng ký kết hôn với cô, như vậy từ nay về sau, cô là vợ hợp pháp của anh.

Hiện tại không thương, anh có thể cố gắng, đợi cho sang năm cô yêu anh, sang năm không được, vậy năm sau, năm sau nếu không thể, năm năm sau, mười năm sau, hai mươi năm sau......

Sau khi kết hôn, bọn họ là phải gần nhau cả đời, nếu cả đời cô cũng không yêu, nhưng sau đó bọn họ lại có thể đồng huyệt, đến âm tào địa phủ, anh vẫn gắt gao đuổi theo tình yêu của cô như trước, không được nữa, thì kiếp sau kiếp sau, vĩnh viễn.

Nghĩ đến đây, Lương Thần nháy nháy mắt, ánh mắt nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, còn thật sự rất trịnh trọng, ngữ khí thành kính mà lại dụng tâm: “Hảo Hảo, anh sẽ phụ trách với em.”

Cảnh Hảo Hảo rũ mi mắt, nhớ tới Thẩm Lương Niên cũng từng dùng biểu tình nghiêm túc nói với mình lời giống như vậy, nhưng người đàn ông luôn miệng nói sẽ phụ trách cô kia, không phải xoay người liền ở chung với người phụ nữ khác ư?

Cảnh Hảo Hảo dùng sức mấp máy môi, thản nhiên mở miệng: “Lương Thần, anh không cần lập tức cho tôi đáp án, chờ anh hoàn toàn xác định, lại nói cho tôi biết cũng không muộn.”

Ánh mắt Lương Thần nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo thật sâu, vẫn dùng giọng nói nghiêm túc như vừa rồi: “Đúng, thật sự có rất nhiều chuyện phải xác định. Hảo Hảo, hiện tại em trực tiếp nói cho anh biết, anh thích hôn lễ kiểu gì? Kiểu Trung hay là kiểu dáng Tây phương?”

Xác định trong miệng Cảnh Hảo Hảo, là người trong nhà Lương Thần, nhưng anh lại nghiêm trang bắt đầu xác định hôn lễ của bọn họ.

“Em muốn khi nào thì kết hôn? Chúng ta liền lựa chọn ngày hoàng đạo gần nhất được không? Bằng không chờ thêm một thời gian nữa bụng em lớn lên, mặc áo cưới sẽ khó coi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.