Chương 142: Một fan gánh mười điểm đen [4]
Editor: May
Đợi đến khi Cảnh Hảo Hảo làm xong bài tập, cô mới phát hiện, mặt trời đã sắp xuống núi
Ngày mà cô đã từng sống một ngày bằng một năm, lại có thể vượt qua trong bất tri bất giác ...... Đây là một ngày trôi qua nhanh nhất và cũng nhẹ nhàng nhất trong đoạn thời gian cô ở biệt thự này.
Cảnh Hảo Hảo trở lại phòng ngủ chính, tắm rửa một chút, tắm bỏ đi mùi thuốc màu trên người, đi ra mới nhớ tới vừa rồi mình còn chưa trả lời tin nhắn của Thẩm Lương Niên, liền một tay cầm khăn lau tóc, một tay mở điện thoại di động ra.
[ Hảo Hảo, em còn ở đó không?]
[ Hay em không thích chúng ta kết hôn đi Aegean hưởng tuần trăng mật? Vậy chúng ta đi Paris? Maldives?]
[ Hảo Hảo?]
Tuần trăng mật......
Cảnh Hảo Hảo sợ run một chút, liền đi lật xem đề tài nói chuyện phiếm của mình lúc nãy.
Mới phát hiện, chính mình lại có thể từ lúc đầu cùng hàn huyên với Thẩm Lương Niên, sau đó nói chuyện phiếm không khác gì thường ngày, thậm chí đã bắt đầu mặc sức tưởng tượng kết hôn, hơn nữa nhìn một cái, Thẩm Lương Niên còn gửi cho cô một ít bố trí và lối suy nghĩ về hôn lễ, là tốt đẹp cỡ nào!
[ Hảo Hảo, anh nhất định sẽ khiến em trở thành cô dâu đẹp nhất toàn thế giới, cho nên anh sẽ mời nhà thiết kế nổi tiếng nước Pháp quốc tạo ra một bộ áo cưới xinh đẹp theo số đo của em.]
[ Hảo Hảo, chúng ta đi Thiên Nga Đen đặt bánh ngọt xa hoa, anh còn muốn phủ kín ngọn nến ở hiện trường kết hôn, nhất định phải xếp thành bộ dáng của em.]
[ Hảo Hảo, anh còn muốn để cho người ta chuyển hoa tươi đến từ đường hàng không, phủ kín toàn bộ hiện trường.]
[ Hảo Hảo, còn có tuần trăng mật của chúng ta.]
......
Lúc cô quay phim, từng đi nước ngoài, Aegean Sea, Maldives, còn có Paris, lúc trở về, sẽ nói với Thẩm Lương Niên nơi đó rất đẹp, tương lai chúng ta kết hôn đi tới nơi đó hưởng tuần trăng mật.
Lúc buổi chiều, cô vừa vẽ, vừa nói chuyện phiếm với anh, cũng sẽ không cảm thấy đề tài này có bao nhiêu đau thương, hiện tại không nhàn rỗi, cô lại nhìn thấy Thẩm Lương Niên thật sự muốn biến lời cô từng nói thành hành động, đáy lòng của cô có chính là một tầng một tầng chua xót.
Cảnh Hảo Hảo nghĩ nghĩ, dưới cơn xúc động không nhịn được nói ra tâm sự: “Lương Niên, chỉ cần có thể gả cho anh, ở nơi nào, với em mà nói đều là tuần trăng mật.”
Cảnh Hảo Hảo gửi đi tin nhắn này, chưa đến một giây, di động liền truyền đến chấn động, cô cúi đầu, nhìn thấy hồi đáp Thẩm Lương Niên gửi đến, chỉ có năm chữ đơn giản: [ Hảo Hảo, anh yêu em.]
......
Hảo Hảo, anh yêu em.
Lúc lần đầu tiên cô nghe câu này, cô mới mười bốn tuổi.
Lúc đó, cô đã bán mình cho công ty giải trí TS, công ty giải trí TS không quản ăn không quản ở, cô dựa vào đóng vai phụ, một tháng thu hơn hai ngàn đồng tiền tội nghiệp.
Cô thuê một căn phòng chưa tới mười mét vuông ở vùng ngoại thành thành phố Giang Sơn, đến ngày đông giá rét, nơi đó không có hệ thống sưởi ấm, cô lạnh cả buổi tối, cả đêm đều không làm ấm được tay chân.