Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Chương 420: Chương 420: Một lần cuối cùng (4)




Chương 420: Một lần cuối cùng (4)

Editor: May

Tiêu phí trong trấn nhỏ không cao, tiền cô bán phòng, cũng đủ cô ở nơi này áo cơm không lo sống hết một đời, nhưng ngày hôm sau Cảnh Hảo Hảo vẫn thả lỏng tâm trạng, đi trấn nhỏ tìm một công việc.

Bán mỹ phẩm ở trung tâm thương mại, tiền lương cũng không cao, một tháng hai ngàn đồng, không kém thu vào lúc đóng vai phụ.

Đối với Cảnh Hảo Hảo nghiệp diễn hơi thông thuận một chút, công ty Thẩm Lương Niên càng làm càng lớn, rồi lại bị Lương Thần nuôi dưỡng cẩm y ngọc thực một trận mà nói, hai ngàn đồng tiền, thật sự không đáng giá nhắc tới.

Nhưng ngày hôm sau khi Cảnh Hảo Hảo mặc đồng phục làm việc của trung tâm thương mại, tóc bối lên hết, đeo một đồ trang sức trang nhã, cùng các đồng nghiệp đứng ở trước quầy, tiếp đãi người khuôn mặt khác nhau, Cảnh Hảo Hảo lại cảm thấy có một cỗ cảm giác thỏa mãn không thể nói nên lời dâng lên từ đáy lòng của mình.

Nếu không phải chuyện Thẩm Lương Niên trật đường ray bị cô biết, nếu không phải Lương Thần xuất hiện ở trong sinh mệnh của cô, có lẽ cô đã sớm gả cho Thẩm Lương Niên làm vợ, ở nhà như là một bình hoa làm một phu nhân xứng chức giúp chồng dạy con.

Nhưng Lương Thần nhốt, Thẩm Lương Niên trật đường ray lại làm cho cô hiểu được, người sống trên đời, có thể mất đi người yêu, có thể không có thân nhân, nhưng nhất định phải có giá trị sinh tồn của mình.

Cô từng, tuy rằng nghèo khổ, cũng trôi qua thật sự uất ức, đó là bởi vì, cô đang vì tương lai của mình và Thẩm Lương Niên cố gắng.

Nay cô, chỉ còn một người, trong tay có tiền, nhưng cũng phải có một phần công việc đến phong phú chính mình.

Tuy rằng Cảnh Hảo Hảo đang ở trong trấn nhỏ ngoài ngàn dặm, nhưng cũng không phải là không hiểu được biết được tin tức về Lương Thần.

Cùng bán quầy mỹ phẩm với cô, là một cô gái nhỏ 17 tuổi chưa tốt nghiệp trung học, bỏ học đi làm, tên là Tiểu Cẩm, hứng thú lớn nhất mỗi ngày chính là cầm một cái di động thông minh, kết nối wifi trung tâm thương mại, xem đủ loại tin tức, sau đó liền xem tin tức này thành quốc gia đại sự, trình bày cho nhân viên bán hàng chung quanh nghe.

Cảnh Hảo Hảo chính là nghe được tin tức về Lương Thần từ trong miệng của Tiểu Cẩm.

Xác thực mà nói, là tin tức trong công ty Lương Thần.

“Ai nha, các người còn nhớ rõ nam thần của tôi không? Chính là Lương Thần - tập đoàn Giang Sơn kia, hiện tại công ty của anh, cổ phiếu lại có thể rơi xuống, làm sao bây giờ, nam thần của tôi sẽ không phá sản chứ...... hu hu hu...... Tôi không muốn đâu......”

Cảnh Hảo Hảo đứng ở một bên, đang sửa sang lại mỹ phẩm trong quầy, lúc nghe được hai chữ “Lương Thần” này, ngón tay cô bỗng dưng run rẩy một chút, cô xoay qua, nhìn về phía Tiểu Cẩm, sắc mặt có chút tái nhợt hỏi: “Lương Thần?”

“Đúng vậy, thiếu niên CEO tập đoàn Giang Sơn, trong nhà rất có tiền cũng rất bối cảnh, nhưng cố tình bản thân lại không dựa vào trong nhà chút nào, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng sáng tạo ra tập đoàn Giang Sơn bây giờ, lợi hại hơn những phú nhị đại kia nhiều, lúc trước anh ấy còn được rất nhiều trường học cả nước xem thành dốc lòng điển hình, viết vào sách giáo khoa đấy. Mấy năm qua, công ty anh ấy vẫn đều rất thông thuận, sao hiện tại cổ phiếu lại rớt lợi hại như vậy, sẽ không phải là xuất hiện vấn đề gì chứ, hu hu hu, Lương Thần âu ba của tôi.”

Tiểu Cẩm nói rất nhiều, nhắc tới người mình thích, sẽ nói lải nhải không ngừng.

Cảnh Hảo Hảo chỉ nghe xong phần đầu, liền cúi đầu, lấy di động mới mua của mình ra, xem trang web một chút, phát hiện tin tức đầu đề hôm nay, là cổ phiếu tập đoàn Giang Sơn rớt liên tục ba ngày.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.