Chương 189: Ngột ngạt [5]
Editor: May
Đây là lần đầu tiên Cảnh Hảo Hảo nói ra muốn thứ gì đó với Lương Thần.
Giọng nói của cô, nhẹ nhàng ôn nhu, tuy rằng không mang ý tứ vui mừng gì, nhưng lại làm cho đáy lòng Lương Thần trong nháy mắt liền thoải mái một chút.
Sắc mặt anh, cũng dịu đi rất nhiều, biểu hiện như là đặc biệt hưởng thụ Cảnh Hảo Hảo lúc này, nhất thời dùng một ngữ khí thương lượng nói với Cảnh Hảo Hảo: “Em nói sớm một chút đi, không thích những thứ này, chúng ta liền không mua, chúng ta đi mua khối đá.”
......
Lương Thần mang theo Cảnh Hảo Hảo đi ra cửa hàng độc quyền của Chanel, liền tính toán đi đến bảng hướng dẫn nhìn một chút tầng nào có bán khối đá, kết quả Cảnh Hảo Hảo lại kéo tay anh, đứng ở tại chỗ nói:“Nơi này không có bán khối đá , tôi biết nơi nào có.”
Lương Thần được lực đạo chủ động nắm tay của Cảnh Hảo Hảo làm cho đáy lòng cực kỳ vui sướng, không nói hai lời gật gật đầu, nói: “Được, chúng ta liền đi nơi em nói.”
Cảnh Hảo Hảo mang Lương Thần đi là Thạch Đầu Ký.
Bên trong bán là đồ trang sức đá hình thù kỳ quái.
Thành phố Giang Sơn có vài cửa hàng mặt tiền, giá cả không mắc, Cảnh Hảo Hảo tùy ý chọn một tiệm gần đó.
Thật ra ý định ban đầu của cô, cũng không phải là đi mua khối đá.
Cô chỉ bởi vì, hiện tại Lương Thần mua đồ cho cô, cô không cần, chọc anh mất hứng, chính mình cũng chịu tội theo. Mà cô cần, đáy lòng lại không thoải mái. Cho nên, mới linh quang vừa động, liền nghĩ đến Thạch Đầu Ký.
Là vì có đồn đãi nói, hai người cùng một chỗ, chỉ cần tặng đồ thạch đầu ký, cuối cùng sẽ phải chia tay.
Chính mình không muốn chọc giận anh, lại không thể không nhận lễ vật, cho nên đây thật là một biện pháp tốt.
Cô hy vọng, đồ thạch đầu ký thật sự linh nghiệm, thật sự có thể để cho cô và Lương Thần nhanh chóng tách ra!
......
Lương Thần bước vào Thạch Đầu Ký nhìn thấy giá đồ bên trong, mày lập tức liền nhíu lại, anh theo bản năng muốn nắm Cảnh Hảo Hảo xoay người chạy lấy người.
Toàn bộ đồ tiệm nơi này, tăng giá lên cũng không bằng một cái túi quý trong trung tâm thương mại vừa mới đi!
Lần đầu tiên anh tự mình mang cô đi ra ngoài mua đồ, lại có thể mua keo kiệt như vậy!
Nếu nói ra, khẳng định sẽ bị người cười đến rụng răng!
Ai ngờ Cảnh Hảo Hảo lại biểu hiện bộ dáng như là rất thích, đi vào, ở trước quầy, nhìn trái nhìn phải, một thần thái chuyên chú chọn lựa.
Lương Thần đành phải cường ngạnh áp chế xúc động nơi đáy lòng mình, đi theo bên người Cảnh Hảo Hảo, nhìn cô chọn.
Thật ra Cảnh Hảo Hảo cũng không dụng tâm, chỉ là giả bộ tương đối dụng tâm mà thôi, cô ở trong những khối đá đó chọn lựa nửa ngày, cuối cùng chọn ba cái, nghiêng đầu, hỏi Lương Thần: “Cái nào đẹp mắt?”
Lương Thần nhìn lần lượt từng cái, phát hiện giá tăng thêm còn chưa đến 1000, nhịn không được bộc phát buồn bực, phiền muộn lên tiếng nói: “Nếu thích, đều cầm đi.”
Nghe nói như thế, đáy lòng Cảnh Hảo Hảo liền hiện lên một tia cao hứng.
Nếu một khối thạch đầu ký không thể để bọn họ tách ra, như vậy ba khối, sẽ luôn có một khối linh nghiệm đi!
Càng hoặc là nói, một khối thạch đầu ký sẽ làm bọn họ rất lâu mới tách ra, ba khối thạch đầu ký, có lẽ sẽ làm tốc độ bọn họ tách ra nhanh hơn gấp ba đi!
Nếu anh sảng khoái như thế, vậy cô cũng không cần làm kiêu!
Cho nên, Cảnh Hảo Hảo không có dị nghị gì gật gật đầu, cùng đưa mấy khối đá cho người bán hàng, cười yếu ớt nói với người bán hàng: “Phiền toái cô giúp tôi gói lại.”
Lương Thần nhìn ý cười trên mặt Cảnh Hảo Hảo, vốn bởi vì giá thấp mà sinh ra hậm hực cũng tiêu tán theo không còn một mảnh, thậm chí khóe môi anh, cũng không tự chủ được nâng lên theo.