Chương 122: Nhẫn nại [4]
Editor: May
Cô như là che dấu chột dạ của mình, không chút suy nghĩ ngay lập tức mở miệng, nói:“Anh bảo tôi làm thì tôi đã làm, có phải đại biểu cho anh chịu buông tha cho Lương Niên rồi không?”
Lương Thần bỗng nhiên có một cổ lửa giận dâng lên, thật ra tính tình anh thật sự không tốt, nhưng nghĩ đến vẫn có thể khống chế nổi, hơn nữa tuy rằng anh không gần nữ sắc, nhưng cũng không đại biểu anh không thân sĩ, nhưng sau khi gặp được Cảnh Hảo Hảo, anh liền cảm thấy cả người mình như là một quả địa lôi nổi, có thể nổi giận lên bất cứ lúc nào.
Anh cũng nói không nên lời rốt cuộc người phụ nữ này lại có bản lãnh như vậy, lại dễ dàng có thể khiến cho anh sốt ruột, sinh khí.
Giống như là vừa rồi, anh vừa về nhà, vào cửa liền thấy được cô, đáy lòng hơi chút kinh hỉ, sau đó liền hiểu được, cô tích cực chờ anh như vậy, không phải là vì Thẩm Lương Niên sao, vì thế liền phụng phịu lên lầu tắm rửa, coi cô thành không khí.
Đi ra từ phòng tắm, nhìn thấy cô ở nơi đó ngẩn người, tuy rằng anh không có thuật đọc tâm, nhưng kẻ ngốc cũng biết, cô đang lo lắng cho Thẩm Lương Niên.
Thật ra tuy rằng anh chưa từng xâm nhập tiếp xúc với phụ nữ, nhưng cũng biết, Cảnh Hảo Hảo rất kháng cự anh, thậm chí có chút sợ anh.
Trên thế giới này, người sợ anh rất nhiều, nhưng đáy lòng anh cũng chưa từng để ý qua, nhưng không biết vì cái gì, anh chỉ là theo tiềm thức không muốn để cho Cảnh Hảo Hảo sợ anh, cho nên khi cô xảy ra tai nạn xe cộ, suýt nữa sẽ chết, anh liền bắt đầu khắc chế tính tình của mình ở trước mặt anh.
Giống như là giữa trưa hôm nay, anh sợ chính mình đả thương cô, cho nên đuổi cô đi...... Thậm chí đêm nay trước khi về nhà, anh cũng âm thầm nói với chính mình ở dưới đáy lòng, nhất định phải có kiên nhẫn...... Ai ngờ vừa đụng tới bộ dáng cô vì Thẩm Lương Niên lo lắng đến thần hồn điên đảo, thừa số ác liệt ở đáy lòng anh liền vọt lên.
Cô không cho anh dễ chịu, cô cũng đừng mơ dễ chịu.
Giống như hiện tại, hai người im lặng nằm trong chốc lát, cô vừa mở miệng, liền hỏi anh chịu buông tha Thẩm Lương Niên chưa?
Cô mở miệng nói chuyện với anh, có phải trừ bỏ Thẩm Lương Niên, liền không còn có những đề tài khác không?
Lương Thần nghĩ nghĩ, liền lạnh lùng nở nụ cười, đáy lòng anh rõ ràng muốn để cho tính tình mình tốt hơn một chút, nhưng miệng đã giành trước từng bước ác độc nói: “Em thực nghĩ cứ như vậy liền có thể thỏa mãn tôi ư? Ít nhất em phải khiến cho tối nay tôi hài lòng mới đúng, có phải hay không? À, đúng rồi, Hảo Hảo, em biết làm như thế nào để cho một người đàn ông hài lòng hay không?”
Mặt Cảnh Hảo Hảo hơi hơi trắng bệch, cô chỉ biết, người đàn ông này sẽ không dễ dàng buông tha cô như vậy......
Anh chính là một ác ma, hung hăng từng chút từng chút xé rách tôn nghiêm của cô, xé nát không còn dư lại một chút mảnh vụn.
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo mơ hồ liền hiện lên một tầng phẫn nộ, ngực cũng phập phồng lên xuống theo.
Lương Thần nhìn cô, nghĩ đến giây tiếp theo cô sẽ phát tác, thậm chí anh cũng cảm giác được lời nói vừa rồi của mình cần ăn đòn.