Chương 223: Nụ hôn dưới tình thế cấp bách [3]
Editor: May
Cảnh Hảo Hảo nghe nói như thế, theo bản năng muốn thả tay ra, nhưng chỉ một giây, liền quật cường ôm sát cánh tay anh.
Lương Thần tức giận nâng tay lên, vừa định xoa xoa cái trán, Cảnh Hảo Hảo liền nghĩ đến anh thật sự muốn đánh chính mình.
Nơi này nhiều người như vậy, nếu anh thật sự tát mình một cái......
Thân thể Cảnh Hảo Hảo run lên, sau đó cũng không để ý anh có phải sẽ tiếp tục sinh khí hay không, liền nghĩ cũng không nghĩ liền nâng tay lên, ôm cổ Lương Thần một phen.
Lương Thần bị hành động đột ngột của cô kéo người xuống.
Cảnh Hảo Hảo rõ ràng cảm giác được không khí lại càng không thích hợp, vì thế liền ỷ vào còn chưa có rút đi men rượu, kiễng mũi chân liền ngăn chận miệng Lương Thần.
Nụ hôn của Cảnh Hảo Hảo đến bất ngờ không kịp phòng, khiến cho Lương Thần trong nháy mắt liền cứng ngắc ở nơi đó, qua một hồi lâu, anh mới hồi phục tinh thần lại, nâng tay lên, muốn hất rơi cánh tay Cảnh Hảo Hảo.
Từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên Cảnh Hảo Hảo lớn mật như thế, ở dưới mắt bao nhiều người nơi này, chủ động kéo người đàn ông hôn môi anh.
Nhưng đáy lòng của cô càng sợ hãi hơn, cô thật sự sợ Lương Thần trở mặt cho mình một bạt tai, cho nên khi cô nhận thấy được Lương Thần túm cánh tay của mình, suy nghĩ đầu tiên của cô, Lương Thần đây là vì muốn đánh mình, vì thế càng dùng lực cạy mở đầu lưỡi Lương Thần, học bộ dáng anh từng hôn môi mình, hôn môi anh.
Cảnh Hảo Hảo cảm giác được thân thể Lương Thần hơi có chút giãy dụa, liền càng thêm không quan tâm gắt gao ôm chặt Lương Thần, thậm chí đến hai chân cũng nâng lên theo, hung hăng kẹp lấy hai chân Lương Thần, phòng ngừa chân anh đạp mình.
Cả người giống như là gấu koala, hoàn hoàn treo ở trên người Lương Thần .
Lương Thần hoàn hoàn khiếp sợ tại chỗ.
Cho tới bây giờ Cảnh Hảo Hảo đều chưa từng chủ động hôn môi anh, đây là lần đầu tiên, thậm chí nếu không phải mùi hương quen thuộc nhàn nhạt của Cảnh Hảo Hảo truyền đến khi có khi không sau mùi rượu, anh đã bắt đầu hoài nghi, người phụ nữ chủ động nhiệt tình trong lòng mình này hoàn toàn không phải Cảnh Hảo Hảo.
Đáy lòng Lương Thần kiên trì, trong nháy mắt chạm đến nụ hôn này của Cảnh Hảo Hảo, nháy mắt liền tan rã không còn dư lại mấy, anh chỉ sửng sốt trong chốc lát, giây tiếp theo liền hung hăng khóa môi Cảnh Hảo Hảo, hóa bị động thành chủ động, mặc kệ đây là ở trước mắt bao người, trực tiếp liền kéo cái ót của cô, làm sâu nụ hôn này hơn.
Cảnh Hảo Hảo cảm thấy tất cả tiếng vang bên tai mình đều rời xa, tiếng DJ huyên náo trong quán bar cũng không còn, tiếng ca tiếng cười bên trong cũng không có, giống như trong toàn bộ thế giới chỉ còn lại có cô và Lương Thần, quanh quẩn bên tai của cô là tiếng hít thở nặng nề của người đàn ông, là cô và anh hôn môi, phát ra âm thanh nhỏ vụn ái muội khiến người ta mặt đỏ tim đập.
Nụ hôn này, vẫn kéo dài đến khi Cảnh Hảo Hảo cảm thấy chính mình sắp nghẹn chết, Lương Thần mới chậm rãi rời khỏi môi của cô, hô hấp hơi có chút bất bình nhìn ánh mắt của cô.
Đầu óc Cảnh Hảo Hảo, còn bị vây một mảnh trạng thái choáng váng, mắt của cô mở thật lớn, nhìn Lương Thần, một thần thái mờ mịt.
Hai người cứ nhìn nhau như vậy, thẳng đến chung quanh vang lên một trận tiếng hoan hô ồn ào, Cảnh Hảo Hảo mới hậu tri hậu giác nhớ lại rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Cô lại có thể ở dưới tình thế cấp bách, chủ động hôn môi Lương Thần?
Hơn nữa, còn là chủ động ở trước mặt nhiều người như vậy?
Miệng Cảnh Hảo Hảo hơi mở lớn, sau đó trừng mắt nhìn, giây tiếp theo cô giống như là nai con chấn kinh, theo bản năng liền buông lỏng ôm cổ Lương Thần ra.