Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Chương 443: Chương 443: Rùng mình [6]




Chương 443: Rùng mình [6]

Editor: May

Bắt đầu từ ngày đó, mỗi ngày Cảnh Hảo Hảo tỉnh lại, đều nhìn thấy một món lễ vật ở bên mép giường, mỗi một lần thứ bên trong, đều là không giống nhau.

Nhưng mà, cô vẫn luôn giống như lần đầu tiên, làm như không phát hiện, tiện tay đặt ở trên tủ đầu giường, như là chưa từng mở ra.

Qua chưa đến vài ngày, trên tủ đầu giường đã đặt đủ loại lễ hộp túi mua sắm.

Trong mấy ngày nay, Cảnh Hảo Hảo luôn như vậy, một giây trước có thể mặt mang mỉm cười trò chuyện với đám người thím Lâm, cười sáng loá, giây tiếp theo nhìn thấy anh, liền nghiêm mặt, mặt không chút thay đổi rời đi.

Lúc cùng nhau ăn bữa sáng, Lương Thần gắp thức ăn cho cô, sắc mặt cô không có biến hóa gì, nhưng giây tiếp theo, cô sẽ cầm đũa, gắp đồ ăn anh gắp cho ra ngoài, sau đó tiếp tục bất động thanh sắc ăn cơm.

Hành động như ạậy của cô, giống như là trâm bạc trong tay Vương Mẫu nương nương, cứng rắn tìm một đạo ngân hà không thể vượt qua giữa cô và Lương Thần.

Thời gian lâu, Lương Thần liền có chút không dám đối mặt với Cảnh Hảo Hảo, bắt đầu sớm ra tối về.

Nếu không phải mỗi lần sáng sớm Cảnh Hảo Hảo tỉnh lại, bên giường đều đã có quà tặng mới, cô sẽ nghĩ đến, ban đêm Lương Thần hoàn toàn không có trở về nơi này.

......

Đêm nay lúc Lương Thần trở về, đã là mười hai giờ khuya, có thể buổi tối xã giao uống rượu có chút nhiều, đi đường lảo đảo.

Đứng ở cửa phòng ngủ, chống cánh cửa, nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo trên giường trong chốc lát, liền lung la lung lay đi vào phòng tắm.

Thật ra Cảnh Hảo Hảo đã ngủ thiếp đi, mơ hồ nghe được tiếng nước ào ào vờn quanh bên tai, cô mơ mơ màng màng lật người, lúc ý thức còn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại, tiếng nước đã muốn dừng lại.

Cảnh Hảo Hảo giật giật môi, tiếp tục nặng nề đi vào giấc ngủ.

Lúc tìm không thấy Cảnh Hảo Hảo, Lương Thần trắng đêm khó ngủ, nay Cảnh Hảo Hảo êm đẹp ở trong biệt thự của anh, anh lại cảm thấy chính mình trôi qua vẫn thống khổ đè nén như trước.

Trên bữa ăn đêm nay, anh uống rất nhiều rượu, ý thức cả người hỗn loạn.

Anh cố nén dục vọng nôn mửa, đi ra phòng bao, ghé vào bồn rửa tay trong toilet nôn mửa hồi lâu, thẳng đến toàn bộ bụng đều vét sạch, anh vẫn cảm thấy ngũ tạng lục phủ đều khó chịu giống như phát hỏa.

Trợ lý theo sát sau đó liền đi ra theo, cầm một tờ khăn giấy đưa cho anh: “Lương tổng, tôi đưa ngài trở lại khách sạn Tứ Quý gần đây nghỉ ngơi?”

Lương Thần nghe được bốn chữ “khách sạn Tứ Quý” này, cả người anh đột nhiên thanh tỉnh lại, nhìn chính mình trong gương, tạm dừng một lúc lâu, sau đó hỏi:“Hiện tại mấy giờ?”

“Đã sắp chín giờ rưỡi.”

Trung tâm thương mại mười giờ sẽ đóng cửa...... Lương Thần tiếp nhận khăn giấy trợ lý đưa, chậm rãi lau khô tay, phân phó trợ lý trở về bữa ăn xã giao với những khách hàng kia, chính mình lại cầm chìa khóa xe, lái xe đi trung tâm thương mại.

Lương Thần đè nặng không khoẻ do cồn gây ra cho mình, ở dạo qua một vòng trong trung tâm thương mại, chọn lựa cho Cảnh Hảo Hảo một túi xách mới đưa ra thị trường, tính tiền tiền trả, cầm đi ra trung tâm thương mại.

Lúc này đúng lúc trung tâm thương mại đóng cửa, cửa có rất nhiều người đi ra trung tâm thương mại, trên quảng trường trung tâm thương mại có rất nhiều người, cách bên cạnh anh không xa có một đôi tình nhân, đang liếc mắt đưa tình.

Lương Thần bình tĩnh nhìn trong chốc lát, xiết chặt túi mua sắm trong tay, về tới trên xe.

Anh dọc theo đường phố đêm khuya vắng người, lái xe về nhà.

Xe dừng ở dưới lầu, anh lại không có đi lên, ngồi ở trong xe đợi khoảng một tiếng, anh suy nghĩ Cảnh Hảo Hảo có thể ngủ say, lúc này mới đẩy cửa ra, xuống xe.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.