Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Chương 585: Chương 585: Tâm sự [15]




Chương 585: Tâm sự [15]

Editor: May

 

Còn muốn thêm?

Tất cả mọi người ở đây khiếp sợ nhìn về phía Lương Thần.

Trên thế giới này có rất nhiều người có tiền dùng đánh bạc trở thành một loại tiêu khiển, nhưng cũng rất ít có người dùng tài sản tính mạng đặt vào

Hiện tại tiền đặt cược Lương Thần đặt, đã gần 50% sản nghiệp của tập đoàn Giang Sơn.

Hiện tại anh và Linh Mộc tiên sinh ai thắng ai thua, hoàn toàn không nhìn ra manh mối nào, còn muốn thêm tiền đặt cơợc, như vậy rất có thể, sẽ là kết cục vạn kiếp bất phục.

Cảnh Hảo Hảo theo bản năng lại mở miệng, hô một tiếng: “Lương Thần.”

Lương Thần lại ngoảnh mặt làm ngơ với giọng nói của cô, vẫn duy trì thần thái thản nhiên, ngữ điệu gợn sóng không sợ hãi mở miệng, chậm rãi nói: “Tiền đặt cược cuối cùng của tôi, là toàn bộ tập đoàn Giang Sơn.”

Thân thể Cảnh Hảo Hảo cứng đờ, có chút không thể tin nhìn về phía Lương Thần.

Hình dáng đường cong người đàn ông lưu sướng, tự nhiên xinh đẹp giống như mây bay nước chảy lưu loát sinh động, ngọn đèn sắc màu ấm chiếu vào trên người anh, tản mát ra một loại sắc thái mê say.

Anh nói đặt cược là toàn bộ tập đoàn Giang Sơn, nói đến ánh mắt cũng không có chớp động một chút, giống như tập đoàn Giang Sơn, đối với anh mà nói, chỉ là một tồn tại râu ria.

Đáy mắt Linh Mộc tiên sinh, cũng thoáng hiện lên một tầng kinh dị.

Toàn bộ tập đoàn Giang Sơn, đây là dùng tài sản tánh mạng của mình đánh cuộc.

Liền vì một phụ nữ?

Linh Mộc tiên sinh theo bản năng nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo, hỏi: “Anh xác định?”

Lương Thần không có do dự gì, vẫn duy trì tốc độ nói chuyện vừa rồi, cũng không có trả lời Linh Mộc tiên sinh, ngược lại là nói với người xử lý hợp đồng: “Sắp xếp hợp đồng đi.”

Lúc này đây, toàn bộ phòng không có tiếng vang gì, mọi người ai cũng không mở miệng nói chuyện.

Chỉ có âm thanh người sắp xếp hợp đồng đánh bàn phím và tiếng máy in truyền ra.

Một lát sau, âm thanh yên lặng, toàn bộ người trong phòng giống như bị dừng hình ảnh.

Lương Thần tiếp nhận hợp đồng, lúc này đây nhìn cũng không liếc mắt nhìn một cái, cầm lấy bút, liền ký tên.

Động tác hạ bút của anh lưu sướng tự nhiên, không có chút do dự và trì độn.

Cảnh Hảo Hảo tinh tường nhìn thấy trên trang giấy màu trắng, chậm rãi hiện ra hai chữ Lương Thần rồng bay phượng múa.

Nét bút cứng cỏi, lộ ra một cỗ khí phách không giống người khác.

Chuyện này không quan hệ với anh, cô cũng không quan hệ với anh, nhưng anh lại ở thời khắc cô nguy hiểm nhất, xuất hiện kịp thời như vậy, đúng lúc như vậy, hiện tại lại bởi vì cô, thân hãm ở trong phiền toái, còn bởi vì cô, không tiếc mang ra toàn bộ tập đoàn Giang Sơn.

Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo, dâng lên một cảm xúc nói không rõ, ấm áp, ê ẩm, chua xót, bách vị tạp trần, làm cho hốc mắt của cô nổi lên một tầng ẩm ướt.

Lương Thần đưa hợp đồng cho tiểu thư chia bài, sau đó liền chống tầm mắt với Linh Mộc tiên sinh đối diện: “Đánh bạc đến mắc xích cuối cùng, nếu tiếp tục thêm vào tiền đặt cược, như vậy người đó liền có quyền nói chuyện, hiện tại, yêu cầu của tôi là nếu lúc này ván bài này, Linh Mộc tiên sinh thua, tôi muốn tất cả gia sản gia tộc Linh Mộc sở hữu, nếu Linh Mộc tiên sinh thắng, tập đoàn Giang Sơn thuộc về ông, tôi tùy ý ông xử lý, đương nhiên......”

Lương Thần dừng một chút, nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo, nói: “Cô ấy cũng thuộc về ông.”

“Cho nên, Linh Mộc tiên sinh, hiện tại ông chỉ có hai lựa chọn, một là kêu dừng nhận thua, một cái khác chính là, lật bài, xem ai thắng ai thua!”

Mọi người đều đặt tầm mắt ở trên người Linh Mộc tiên sinh, chờ ông ta làm ra quyết định cuối cùng.

Linh Mộc tiên sinh đánh giá cẩn thận Lương Thần, giống như là muốn nhìn ra một chút manh mối từ trên người của anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.