Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình

Chương 158: Chương 158: Khó bề phân biệt




Triển Diệc Tường đành phải gật đầu một cái, Hắc Diêm Tước lãnh khốc, vô tình, anh đã chuẩn bị tâm lý xong. Nhưng xem ra chuyến này, là ông cụ Tả Đằng nhờ vả!

Không nhịn được mà nhíu mày, "Nói như vậy, lão Hắc, anh không nể tình anh em, bước kế tiếp sẽ đối phó tôi, phải không?"

Hắc Diêm Tước cười lạnh một tiếng, tròng mắt đen hẹp dài nhìn lướt qua Triển Diệc Tường: . "Nếu như mục đích hôm nay cậu tới, là hi vọng tôi nói giúp cho cậu với ngài Smith, vậy thì cậu có thể về rồi. Triển Diệc Tường, người tôi muốn đối phó, cho tới bây giờ không phải là cậu, đừng tự tâng bốc mình như vậy."

Lời của hắn luôn lạnh lẽo, làm tổn thương người như thế, trên mặt Triển Diệc Tường lộ ra vẻ mặt ảo não, đành phải thở dài một hồi, đem ly rượu đỏ trong tay uống một hơi cạn sạch, tự giễu nói: "Lão Hắc, không trở thành kẻ địch của anh, là bởi vì anh không đặt tôi trong mắt, không biết đây có phải là vinh hạnh của tôi không, nhưng thật thương tâm!"

"Coi như là vinh hạnh của cậu!" Hắn lạnh lùng nâng khóe môi lên, trong lời nói có chút khinh thường.

Triển Diệc Tường đem ly rượu trống đặt trên khay trà, thấp giọng cười châm biếm một phen, đứng lên từ ghế salon, "Nếu đã như vậy, tôi còn có chuyện đi trước. Tôi chỉ có thể nói, nếu như anh nhắm tới ‘Ny Thường’ ở Châu Á, vậy thì đứa em họ tôi đây sẽ không khoanh tay đứng nhìn!"

Trước khi đi, anh chỉ để lại một câu, trong ánh mắt có ánh sáng khác thường loé lên, nếu Hắc Diêm Tước cố ý đối địch với anh, thì anh nhất định đứng về phía ông cụ Tả Đằng!

Khóe môi Hắc Diêm Tước nâng lên thành đường cong nhàn nhạt mà xinh đẹp, ngón tay vuốt vuốt cái trán, . "È hèm, tôi tự có tính toán của tôi."

Triển Diệc Tường gật đầu một cái, không còn cách nào khác, đành phải xoay người tạm biệt.

Thật ra thì trong lòng anh đã sớm có chuẩn bị, chỉ cần xác nhận thái độ của Hắc Diêm Tước, quả nhiên, hắn sẽ không bỏ qua ‘Ny Thường’, cũng sẽ không bỏ qua nhà họ Tả Đằng!

Như vậy, tiếp theo, ở Châu Á sẽ có một trận đánh ác liệt, phải nhanh chóng liên lạc với Thịnh Thế bên kia, tìm tiểu thư Thẩm Mạn Vi ký hợp đồng mới được!

Nếu không, anh sẽ không yên tâm. Huống chi, Hắc Diêm Tước tài hùng thế lớn ( tiền nhiều thế lực lớn), muốn đối phó anh thì rất dễ dàng.

Nghĩ đi nghĩ lại, mặt Triển Diệc Tường nhất thời lo lắng, tâm tình không cam lòng bộc phát nồng hậu .

◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆

Hôm sau, . Thịnh Thế quốc tế

"Dick, tôi rất thất vọng rồi về cậu, rốt cuộc là Thẩm Mạn Vi lại bị cậu làm mất rồi, thật vất vả lắm mới có khách hàng lớn như ‘Ny Thường’, cũng không dễ dàng tìm được model như Mạn Vi, Mễ Tư Kỳ sẽ không xuất hiện nữa, Thịnh Thế nhất định phải bồi dưỡng một người, nhưng người đó lại bị cậu. . . . . . Ai. . . . . ."

Nhạc Tín Dương bất đắc dĩ than thở, Dick là cấp dưới mà anh yêu quý, anh không nhẫn tâm trách cứ!

"Nhạc tổng, tôi đã hết cách rồi, lần đó Tả Đằng Triết gọi điện thoại hỏi, tôi đành phải trả lời qua loa, Mạn Vi đi catwalk show ở nước ngoài. Ai biết cậu ta lại gọi điện thoại cho tôi từ Paris, nói là nhìn thấy Mạn Vi rồi, nhưng sau đó mất đi liên lạc, hỏi tôi cách liên lạc, tôi đành phải nói với cậu ta là Mạn Vi đi nơi khác rồi . . . . . ." Trên trán Dick ướt đẫm mồ hôi, "Nhạc tổng, nếu cứ tiếp tục nói dối nữa, tôi sợ sẽ xảy ra sai lầm."

"Cậu chưa điên thì tôi đã điên trước rồi!" Nhạc Tín Dương nhíu mày châm chọc, "Sáng sớm hôm nay, Triển Diệc Tường gọi điện thoại cho tôi, nói ‘Ny Thường’ muốn ký hợp đồng với Thịnh Thế, yêu cầu Mạn Vi ký, tôi sắp điên rồi! Miếng thịt mỡ trước miệng, tôi chỉ có thể đứng nhìn!"

"À? Nhanh như vậy?" Lông mày Dick cũng không dám đãn ra.

"Đúng vậy, Mạn Vi đi Paris rồi, việc này thật khiến người ta không thể tưởng tượng nổi!" Nhạc Tín Dương xoa xoa cái trán, "Cậu biết không, bạn học trước kia của tôi ở Paris nói cho tôi biết, kế hoạch tiến quân ra Châu Âu của ‘Ny Thường’ bị Hắc Diêm Tước phá hư. Khi đó, tôi thật sự kinh ngạc, bởi vì bạn học tôi nói là Tả Đằng Triết tranh giành người tình với lão tổng Hắc thị tài phiệt, hơn nữa còn tranh đoạt hợp mua công ty, như vậy dẫn đến đấu tranh ác liệt. Nhưng mà bây giờ nhớ lại, cũng không thể tưởng tượng nổi, đêm đó, ở Lễ Chúc Mừng đã xác định được thái độ thù địch của họ Hắc kia, huống chi, lần đầu tiên Thẩm Mạn Vi lên đài trình diễn, là Hắc Diêm Tước ôm cô ấy đi, lần này, Mạn Vi xuất hiện tại Paris, quá nhiều trùng hợp, cậu nói, có phải là bọn họ có bí mật không thể cho ai biết? Sau đó, Mạn Vi ở cùng với Tả Đằng Triết, tranh giành người tình, cũng không phải là không có khả năng này. . . . . . Cậu cứ nói đi?"

"Nhạc tổng, có lẽ bạn học của ngài chỉ là bát quái, cũng không nhất định là thật. Huống chi, Châu Á bên này căn bản không có động tĩnh. Tôi không để ý tới chuyện riêng của Mạn Vi, ngài cũng biết, công việc của tôi là muốn bao trang cô ấy, nhưng cô ấy trước sau không chịu ký hợp đồng, tôi cũng rất phiền não về việc này!"

"Nói cái gì, nhớ lại năm đó, lúc tôi du học ở Paris, biết đám bạn kia, hiện tại bọn chúng đều là người có tiếng có trọng lượng ở Paris! Chuyện này không giống là gạt tôi!" Nhạc Tín Dương hả hê liếc tấm hình cá nhân trưng bày trên bàn một cái, còn có ảnh chung chụp với đám an hem năm đó!

Tiếp theo, anh tiếp tục nói, "Nhưng mà, cậu nói cũng đúng, chuyện tình giữa bọn họ, liên quan đến chúng ta sao? Lại nói, bộ phận KC bên kia đã thúc giục, gần đây có nhiều model vào, mất đi trụ cột là Mễ Tư Kỳ, Thịnh Thế ít nhiều chịu ảnh hưởng!"

Đang lúc Nhạc Tín Dương cùng Dick hết đường xoay sở, nữ thư ký ngoài cửa chuyển điện thoại vào……

"Nhạc tổng, dưới lầu có một vị Thẩm tiểu thư nói tìm Dick. Bảo vệ nói cô là Thẩm Mạn Vi."

"Thẩm Mạn Vi? Cô ấy tìm tới đây? Nhanh cử người xuống đón cô ấy!"

Nhạc Tín Dương cùng Dick hai mặt nhìn nhau, khóe miệng không khỏi toét ra, "Thẩm Mạn Vi, sao lại đột nhiên tìm tới đây?"

"Nhạc tổng, lần này ngài nhất định phải nghĩ biện pháp giữ cô ấy lại, nếu không, trái tim của tôi sẽ không chống đỡ nổi!" Dick vừa mừng rỡ vừa khổ sở nói.

"Nhiều lời cũng vô nghĩa, nhanh đi đón cô ấy!" Người có địa vị cao lại đầu hàng, nhân nhượng trước người có địa vị thấp, cái gì mặt mũi đã bị Nhạc Tín Dương ném sau ót, Thẩm Mạn Vi không phải là nhân vật nhỏ ....!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.