Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình

Chương 319: Chương 319: Lời nguyền tình yêu màu đen (1)




“Ha ha ha! Thứ tao cho mày ăn tuyệt đối là đồ tốt! Tẹo nữa thôi mày sẽ biết!” Mai Linh âm lãnh nói xong, bèn dụi điếu thuốc đang cháy dở đang cầm lên cánh tay Tường Vi___

“Á…”

Lửa đốt đau nhức kích thích thần kinh Tường Vi trong nháy mắt, cô đau tới mức la lên, ánh mắt Tường Vi chợt lạnh lẽo: “Mai Linh! Đừng ép tôi hận cô!”

“Hận tao? Cứ việc! Tao cho mày biết, tiện nhân, tao đã nhìn mày không vừa mắt từ lâu rồi! Năm đó tao khổ cực vào ‘Thịnh Thế’ bị mày cắt đứt cả sống mũi mới phải đi phẫu thuật chỉnh hình, mày thì sao? Dùng nỗi bất hạnh của tao để đá Thước Tư Kỳ đi, thuận lợi ngồi lên vị trí người mẫu số một! Mày có biết ngày ngày tao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn mày ngày ngày được lên báo, trong lòng tao khó chịu và hận đến mức nào?”

Đè nén bao nhiêu năm trong lòng, rốt cục Mai Linh không nhịn được nói ra tất cả! Một tay cô ta túm lấy tóc Tường Vi, dùng sức lôi!

“Á…” Tường Vi đau đớn.

“Tao cho mày biết nhé, Thẩm Tường Vi, tối nay chỉ là bắt đầu thôi! Chỉ cần mày còn ở nhà họ Hắc một ngày, tao sẽ không buông tha cho mày!”

Mai Linh nói xong, dùng sức hất tóc Tường Vi, sau đó cửa phòng ‘rầm’ một tiếng, Mai Linh quay đầu đi thẳng chẳng thèm ngoảnh lại!

Để lại Tường Vi trong căn phòng tối đen mà lo sợ!

Cánh cửa đóng lại cũng đóng luôn hy vọng của Tường Vi! Cô cố giãy dụa, dùng tất cả mọi cách để tránh thoát đám dây trói, cho dù vết thương có bị kéo đau, cho dù đám dây thừng này siết cô tới nỗi máu me loang lổ, cho dù cơ thể càng lúc càng nóng lợi hại! Nhưng cô không dám ngừng dù chỉ một giây, trốn, phải liều mạng cô cũng muốn trốn!

Cô ngàn vạn lần không đoán được, Mai Linh nói đây là một buổi trình diễn thời trang cũng chỉ dùng để ngụy trang cuộc giao dịch ngầm với người môi giới! Lúc trước cô từng nghe rất nhiều, người mẫu đi trình diễn, thông qua môi giới của người đại diện lén lút mại dâm là chuyện thường xảy ra, không tưởng được cô lại trở thành thế thân cho Mai Linh!

Chợt, trong lòng cô động, cô nhớ rằng Mỹ Nhi cũng từng làm người thế thân cho cô, giờ cô mới cảm nhận được cái cảm giác vô cùng phẫn hận này!

Dần dần Tường Vi cảm thấy cơ thể càng lúc càng giống một ngọn lửa, vô tri vô giác hừng hực ở bên trong, đầu cô đã đầy mồ hôi, làm cách nào cũng không thoát nổi đám dây thừng đang cuốn chặt cô!

Cái tâm trạng muốn đào thoát này cực kỳ cấp thiết tới nỗi như muốn đòi mạng!

Chợt, cánh cửa kẽo kẹt một tiếng ___

Thần kinh Tường Vi căng lên, cô nhạy bén quát to một tiếng: “Ai?” Ngừng giãy dụa, trong bóng tối cô cảm nhận một luồng gió lạnh quét qua, cửa đóng lại rất nhanh!

Động tác nhẹ nhành linh hoạt tới mức cô dường như không thấy dấu vết cửa bị mở ra!

Trong nháy mắt căn phòng rất yên tĩnh! Yên tĩnh tới mức chỉ nghe thấy tiếng thở dốc yếu đuối của Tường Vi!

“Ai đấy?” Cô vội vàng kêu to, trái tim nhảy lên thình thịch vì lo lắng, cô càm thấy được trong phòng có người, cảm giác này chết tiệt làm cô hoảng hốt! Cô thật rất sợ tên cục trưởng da dày thịt béo biển thái trong miệng Mai Linh! Rất sợ tối này mình sẽ trở thành con dê béo dưới thân tên đàn ông biến thái đó.

Trong phòng vẫn hoàn toàn yên tĩnh! Trong bóng tối không nhìn nổi năm đầu ngón tay có một vẻ cổ quái!

Tường Vi cảm thấy cơn gió lạnh lẽo âm trầm này càng lúc càng đến gần mình, dường như là ở ngay bên tai___

Roẹt!

Một tiếng lớn, cô thấy cơ thể mình chợt lạnh lẽo! Ngay lập tức, cô hít vào một ngụm khí.

“Á! Ông dừng tay! Cầu xin ông! Ông nhầm rồi, tôi không phải người làm giao dịch với ông! Ông hãy thả tôi ra có được không?” Tường Vi nói xong bắt đầu nghẹn ngào, mấy ngày vừa qua cô đã trải qua không ít đau khổ, có thể đừng làm vậy được không? Cô thật sự rất sợ…. Người cô chờ đợi trong lòng thì không thấy xuất hiện, sau đó lại phải đối mặt kẻ cô không bao giờ muốn gặp, mọi thứ ùn ùn kéo tới, số mệnh thật sự đối xử tàn nhẫn với cô như thế sao?

Ngay sau đó, xoẹt xoẹt xoẹt mấy tiếng! Trong không khí hình như có một bóng đen, cô cảm thấy lễ phục trên người bị cắt thành nhiều mảnh….

“Đừng! Dừng lại, dừng lại đi… hu hu….”

Cơ thể nhanh chõng lõa lồ trong không khí lạnh lẽo, cô cảm nhận một sự mát mẻ, ngọn lửa đang thiêu đốt trong cơ thể nháy mắt được xoa dịu, làm cô không nhịn được mà rên một tiếng, vậy mà một giây tiếp theo, cô rơi vào trong khủng hoảng cực độ!

“Ngài cục trưởng, xin ông, tôi thật sự không phải là người đã giao dịch với ông, hu hu…, họ nhầm lẫn…” Xin tha thứ lúc này chỉ vô dụng, cô không thể trở thành một kẻ thấy chết không sờn, không có cách nào nhắm mắt mặc kệ tên cục trưởng biến thái này, không thể trơ mắt để mình bị đàn ông cưỡng hiếp lần thứ hai!

Cơ thể cực kỳ khó chịu, chỗ bả vai bị đạn bắn dường như lại nứt ra do cô giãy dụa kịch liệt, càm giác nhoi nhói hành hạ cô, sau khi uống ly sữa của Mai Linh, cô cảm thấy lửa nóng khác thường trong người, như hừng hực thiêu đốt cô sạch sẽ, cô không nhịn được mà giãy dụa. Cơ thể thật sự rất mong được giải tỏa ra.

Nhưng cô khóc lóc cũng không làm cho bóng đen kia dừng tay. Theo đó, một bàn tay đặc hữu của đàn ông bắt đầu ác ý vuốt ve đường cong lõa lồ của cô….

“A… bỏ ra! Bỏ bàn tay bẩn thỉu ra…”

Bàn tay kia như có ma lực, mỗi tấc da thịt bị nó lướt qua đều làm cô cảm thấy nhục nhã, rồi lại mâu thuẫn mà cảm thấy thoải mái! Cô thấy xấu hổ cho mình! Giờ cô mới hiểu Mai Linh cho cô uống mị dược (Thuốc kích dục)!

Cô kéo sợi dây, né tránh bàn tay ác ý kia, “Cút ngay! Cút…a…”

Nhưng cho dù cô né tránh kiểu gì, đều vô dụng, bàn tay to lớn kia như chơi đến phát nghiện, lướt qua bầu ngực cao vút tròn trịa, nhẹ nhàng vuốt ve đầu ngực đã dựng thẳng của cô, làm cô khẽ run, sau đó lướt qua vòng eo thon, chậm rãi xoa vòng vòng trên bụng cô, sau đó thăm dò xuống vùng nhạy cảm của cô___

“A!” Tường Vi thét một tiếng! Theo phản xạ kẹp chặt hai chân nhưng vẫn chậm một bước!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.