Mà ngồi trong khách sạn xa hoa, là Hắc Diêm Tước đem Tường Vi đưa đến biệt thự ở Paris, mà gần đây cô ngủ lại nơi này.
Xuống xe, trợ lý của Hắc Diêm Tước ở Paris đã đợi ở cửa rồi.
"Tổng giám đốc, rốt cuộc ngài đã trở lại." Trợ lý không thấy bóng dáng Hắc Diêm Tước, lập tức gấp như kiến bò trên chảo nóng, "Điện thoại ngài vẫn không gọi được, thật là làm tôi lo lắng đến chết."
"Điện thoại rớt xuống sông rồi, lập tức đưa một cái điện thoại cho tôi, còn nữa, tất cả đều chuẩn bị xong chưa?" Quần áo bị nước thấm ướt đã khô hơn phân nửa, nhưng xem ra vẫn nhăn, chỉ là không ảnh hưởng gì tới phong cách lạnh lùng ưu nhã của hắn.
"A?" Trợ lý tò mò nhìn cô gái đi theo sau lưng Hắc Diêm Tước một cái, cô cúi đầu, cũng là một thân ướt chèm nhẹp, lúc này mới phản ứng được , "Dạ dạ, tôi đi chuẩn bị điện thoại cho Tổng giám đốc. Tổng giám đốc ngài yên tâm, tất cả đều chuẩn bị xong, đợi ở phòng của ngài."
Hắc Diêm Tước gật đầu một cái, lôi kéo tay Tường Vi, đi vào khách sạn.
Dọc đường đi, Tường Vi bị đồ trang trí của khách sạn xa hoa này hấp dẫn, nhịn không được mà than thở ra tiếng, thiết kế mỗi một chỗ ở Paris đều thể hiện tinh xảo lãng mạn, làm cho người ta ở trong đó, cảm giác như mộng như ảo.
"Tiên sinh. . . . . . Ngài dẫn tôi tới nơi này làm gì?" Cô nhịn không được mà nghi ngờ hỏi.
"È hèm, khách sạn xa hoa nhất thế giới, dẫn cô tới mở mang kiến thức." Hắn cũng không giải thích thêm, trực tiếp lôi kéo cô vào thang máy, tới phòng của hắn.
Đóng cửa lại, Hắc Diêm Tước nhanh nhẹn cởi quần áo trên người ra, Tường Vi nhịn không được mà khẩn trương, mỗi lần chỉ có hắn và cô ở trong không gian kín, sẽ làm cho cô nhịn không được mà run!
"Trước, tiên sinh. . . . . . Tôi…...tôi về biệt thự trước!" Nhìn áo hắn đã tuột đến thắt lưng, lòng của cô càng thêm sợ hãi! Chợt hiểu mình nói như vậy có chút không đúng, vì vậy lập tức đổi lời nói nói, "Tôi.......tôi trở về nước."
Đến nay cô vẫn chưa hiểu rõ mưu đồ của hắn khi mang cô tới Paris.
"Đáng chết! Cô đứng lại đó cho tôi!" Hắn chợt rống, cả người cô sợ đến suýt nhảy lên .
Bàn tay ngay sau đó kéo thân thể cô đang xông về cửa, giọng nói thấp lạnh ngay sau đó xẹt qua tai của cô, "Tốt nhất đừng chọc giận tôi, nếu không tôi không dám đảm bảo sẽ làm ra chuyện gì đâu, nghe không?"
"Ừ. . . . . ." Cô nhỏ giọng lên tiếng, Hắc Diêm Tước điên cuồng hung ác đã trở về rồi !
Đây là ý thức đầu tiên của cô, người con trai như ánh mặt trời cởi mở cười to, khi nào mới có thể nhìn thấy? Cái này là Bạo Quân hỉ nộ vô thường!
Buông cô ra, lúc này hắn mới hài lòng xoay người lại, tiếp tục cởi quần áo ướt nhẹp trên người ra, nói, "Bên tay trái còn có một phòng tắm, cô tốt nhất nhanh làm khô mình, nếu không, tôi tuyệt không để ý mà‘ ra sức ’!"
Ý uy hiếp rất dày, nhưng rõ ràng chiêu này rất có hiệu quả, Tường Vi bị dọa sợ đến không dám quay đầu, đi vội về phía phòng tắm bên tay trái.
Hắn nhìn bộ dáng kinh hoảng mà chạy của cô, khóe môi lạnh bạc không khỏi khẽ câu lên, con ngươi quét qua hai bộ hộp gấm để trên giường, bên trong là hai bộ lễ phục tinh xảo, mắt sáng như đuốc, tối nay, hắn muốn gậy ông đập lưng ông!