Tổng Giám Đốc Đói Bụng: Thỏ Trắng Mở Cửa Đi!

Chương 38: Chương 38: Cô nghi ngờ cậu bé của tôi sao?






Loan Đậu Đậu tôi quá xem thường cô rồi!

Khóe miệng Loan Đậu Đậu co quắp: “Lần đầu tiên của tôi không phải chỉ có giá đó chứ?” Lần đầu tiên giá năm trăm tệ? Mẹ kiếp ai bán như thế chứ!

Thạch Thương Ly cười lạnh: “Qua cuộc kiểm tra tối qua, xác định không chỉ có giá như vậy!”

Đôi mắt Loan Đậu Đậu lập tức sáng rỡ, trong lòng vui mừng lại nghe giọng nói lạnh lùng vang lên: “Cô thật ngu ngốc không có nhiều kỹ thuật! Hai lần mới đủ trả nợ!”

Nói xong, nhào tới.......

Loan Đậu Đậu mắng trong lòng: “Anh mới là đồ ngốc, cả nhà anh đều ngốc.” Một lần nữa lại thưởng thức mùi vị của “cây kẹo”!

“Đậu Đậu.......”

“Sao?” Loan Đậu Đậu nghe thấy giọng nói lập tức đứng dậy, thấy Tô Triệt đứng trước mặt, trợn to hai mắt: “Gám đốc!”

Tô Triệt khẽ cười khổ: “Em đừng gọi anh giám đốc, có thể gọi anh Tô Triệt.”

“Ha ha, không tốt lắm đâu!” Thật ra thì cô rất muốn gọi anh Tô Triệt!

“Em.......” Tô Triệt vừa mới chuẩn bị mở miệng lại thấy trên cổ cô có dấu vết mập mờ, trong nháy mắt ánh mắt trở nên ảm đạm, không có dũng khí nói những lời nói chất đầy trong đáy lòng.

Loan Đậu Đậu đầy mong đợi nhìn anh, không biết anh muốn nói gì nhưng điện thoại vang lên.......Mặt tối sầm! “Em vào phòng tổng giám đốc có việc, lúc nào rảnh em sẽ tìm anh.”

“Đậu Đậu.” Lúc cô đi tới cửa thì ánh mắt Tô Triệt buồn bã nhìn theo, muốn nói lại thôi: “Chúc em hạnh phúc.”

“Chúng ta sẽ hạnh phúc.” Đậu Đậu không hiểu ý hắn. Hấp tấp đi vào phòng làm việc của tổng giám đốc, tại sao cô cảm thấy không được tự nhiên! Không phải Phân Ruồi muốn dùng quy tắc ngầm đó chứ?

Thạch Thương Ly thấy biểu hiện khuôn mặt khi vào phòng hắn cùng với khi nhìn Tô Triệt là khác nhau, lòng không vui. Đưa tay lấy trong ngăn kéo ra một hộp thuốc nhét vào tay cô, giọng trầm thấp lạnh lùng vang lên: “Uống hết.”

Loan Đậu Đậu tò mò nghiên cứu một lúc lâu mới hiểu rõ: “Anh muốn tôi uống thuốc tránh thai?”

Mặt Thạch Thương Ly không chút thay đổi, nhíu mày: “Cô nghi ngờ cậu bé của tôi sao?”

Có quỷ mới nhgi ngờ cậu bé của anh! Phân Ruồi! Anh không biết uống thuốc tránh thi rất đau người sao?

Trong lòng không thăng bằng nhưng việc đã đến nước này vì phòng ngừa thật sự mang thai, Đậu Đậu liền uống một viên, còn một viên dư lại đưa cho hắn: “Giữ lại cho lần sau đi! Tiết kiệm là bảo vệ môi trường! Hừ!”

Xoay người muốn bỏ đi thì lại nghe thấy giọng nói của hắn vang lên: “Lần trước có phải cô mua cổ phiếu 0259775?”

“Mắc mớ gì tới anh!” Loan Đậu Đậu trừng mắt nhìn hắn, dù sao hai bên cũng đã thỏa thuận xong! Chọc giận hắn cũng không được gì, nhiều lắm là cuốn gói đi khỏi đây!

Ánh mắt âm u của Thạch Thương Ly nhìn chằm chằm cô, chợt lóe lên một ý. Hiện tại hắn không mang phụ nữ về nhà, trong nhà tự nhiên sẽ không có “mây mưa”. Nếu như không phải bởi vì cô giống con nít, có lẽ cô sẽ sinh cho hắn một đứa bé sẽ rất thú vị.

Tất nhiên hắn sẽ không nói cho cô biết, hắn đã cố ý gọi điện thoại cho bác sĩ khoa sản, đối với phụ nữ thuốc tránh thai ít gây ảnh hưởng cơ thể nhất.

Ngón tay khẽ nhấn mấy con số, giọng trầm thấp vang lên giữa không trung: “Tôi cho cô hai triệu để nâng cao giá cổ phiếu 0259775, mặc kệ cô dùng biện pháp gì, tóm lại nhất định phải cứu sống nó.”

Loan Đậu Đậu đây là cách duy nhất tôi có thể bồi thường cho cô!

Đồng thoại là người yêu của Hải Quy, yêu thích nhảy nhót. Có một đêm, Đồng Thoại ở lại nhà Đậu Đậu.

Lúc Hải Quy gọi điện thì Đổng Thoại đang tắm, Đậu Đậu nghe điện thoại, tất cả cô nghe không hiểu.

Một lúc sau Hải Quy nói lưu loát: “Sao lại có người đần như vậy chứ?”

Đậu Đậu tức giận, lập tức gào: “Fuck you! Fuck your morther!”

Tút tút tút.......cuộc trò chuyện kết thúc.

Từ đó trở đi Hải Quy không dám nói gì trước mặt Đậu Đậu nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.