Tổng Giám Đốc Đói Bụng: Thỏ Trắng Mở Cửa Đi!

Chương 5: Chương 5: Không phải là cô gái thông minh, còn phải cách xa






Người đàn ông thấy cô gái chảy máu mũi, khóe miệng khẽ cười.Nhìn dáng dấp, mỹ nam kế đối với cô không có sức đề kháng.

Loan Đậu Đậu cúi đầu sờ sờ máu dưới mũi,mặt lập tức đỏ, sao lại có thể mất mặt như vậy chứ? Ô ô.......Có cái lỗ nào cho cô có thể chui vào không?

Người đàn ông khom lưng, bàn tay giữ chặt cằm cô bắt cô đối diện với hắn, ngón tay kia dịu dàng thay cô lau sạch máu mũi. Không khí nóng bỏng bao vây quanh mặt cô thật ấm áp trêu chọc trái tim cô.......

“Tôi.......” Loan Đậu Đậu vừa nói được một chữ, miệng liền bị ngăn lại, mềm mại còn giống kẹo đường, mùi bạc hà thơm ngát, chậm rãi ngọ nguậy, một lần lại một lần lấp đầy đôi môi đỏ mọng của cô.

Hôn......Hôn.......Hôn môi?

Đầu óc Loan Đậu Đậu trống rỗng, trọn tròn hai mắt cảm thây môi mỏng đang ngọ nguậy, dùng lưỡi liếm láp hàm răng cô, trong lòng không khỏi run rẩy.......Đầu hơi choáng váng!

Người đàn ông nhăn chân mày, khẽ rời đi môi cô, khẽ giọng nói “Há miệng ra.”

Lần nữa bị hôn, hắn dùng lưỡi cạy hàm răng cô, công hãn chiếm đóng, lưỡi linh hoạt ôm lưỡi mềm, khuấy động, hôn triền miên.

Mặc dù không phải lần đầu hôn nhưng Loan Đậu Đậu cảm thấy lần đầu tiên nụ hôn có ý nghĩa. Hôn bạn trai cũ chỉ cảm thấy như ăn nước miếng của người ta.......Nhưng bây giờ, tại sao trong lòng không khỏi kích động, còn cảm thấy nụ hôn này rất thoải mái.

“Uhm.......” Cơ thể nóng ran, dây dưa hôn, đôi môi đỏ mọng nhịn không được rên rỉ thành tiếng. Gương mặt thẹn thùng đỏ như lửa.

Loan Đậu Đậu mày thật không có tiền đồ!

Ngón tay trắng nõn sạch sẽ di chuyển từng chút từng chút xuống dọc theo trước ngực cô, dừng lại ở hoa tâm của cô, chân mày khẽ nhíu lại.......

Cúi đầu thấy cách lớp quần lót dính dịch, sắc mặt chợt đen lại.

Trong đôi mắt Loan Đậu Đậu đều là ý loạn tình mê, khi hắn dừng lại một lúc lấu mới phản ứng được, cúi đầu nhìn thấy quần lót dính màu sắc chói lọi. Nhất thời......

“A.......”

Từ ghế sa lon nhảy xuống, ai ngờ lúc này khăn lông buông lỏng ra, lập tức rơi trên mặt đất, để lộ ra cơ thể trần trụi chỉ có một cái quần lót.......

Ánh mắt người đàn ông nhìn cơ thể cô ba lần.......

“A.......”

Loan Đậu Đậu lần nữa hét chói tai, uốn éo mông chạy tới một phòng đóng cửa lại, khóa trái. Nhảy lên giường, vùi đầu vào trong chăn, xấu hổ muốn chết.

Không giải thích được tại sao bị người ta đưa về, lại bị người ta ăn, điều này cũng không nói. Thật đen đủi vào lúc này chị cả lại tới......

Còn có gì mất mặt hơn nữa chứ?

Người đàn ông đứng ở phòng khách hồi lâu, dục vọng vẫn còn đốt người. Chân mày nhíu chặt, vốn dĩ không muốn đưa cô gái này về dập lửa nhưng không biết vì sao khi nhìn thấy bộ dáng của cô liền muốn ăn cô.......

Người phụ nữ kém thông mình quả thực rất dễ hấp dẫn, nhưng.......Tại sao có người ngay cả chu kỳ sinh lý của mình cũng không nhớ chứ?

Cũng may hắn chưa ăn cô, nếu không làm nhục sự thông minh của hắn rồi.

Xoay người đi vào phòng tắm dùng nước lạnh dập lửa, thuận tiện quyết định: Người phụ nữ không thông minh như vậy, phải cách xa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.