Tổng Giám Đốc Đừng Chạy: Ông Xã, Ngoan Để Em Yêu Anh

Chương 6: Chương 6: Chương 5




Khi cô và anh bước xuống căn-tin trường thì ' oanh ' phòng ăn đầy một mảnh xôn xao , bọn nữ sinh thấy khuôn mặt của cô cùng dáng người như tinh linh cộng thêm cô nắm tay với soái ca thì vừa hâm mộ vừa ghen tị , ánh mắt đầy si mê nhìn anh thầm than bất công . Còn đám nam sinh thì chăm chú quan sát cô , như sói đói rình mồi điều này làm anh khó chịu không thôi , trược tiếp lôi cô gái nhỏ vào lòng mà che chở .

. Cô đang tìm kiếm chỗ ngồi thì bị anh kéo vào lòng làm cô giật mình , cũng nhận thấy ánh mắt của bọn học sinh kia trong mắt lóa lên tia sáng , nâng đôi phượng mâu to tròn ngập nước như nai tơ chớp chớp đầy không hiểu nhìn anh : “ Phong , sao vậy ?? “

. Anh nhìn xuống cô gái nhỏ đang dùng cặp mắt như nai tơ nhìn mình chỉ đành thở dài : “ Không có gì , chúng ta mau tìm bàn ăn thôi “

. Cô chớp mắt nhìn anh rồi ngoan ngoãn gật đầu , xoay qua tìm thì thấy một bàn trống ở chỗ kia bèn nắm lấy tay anh chạy đến đó . Anh cũng để mặc cô lôi kéo nhưng sợ mình làm gánh nặng cho cô nên anh phối hợp chạy luôn .

. Cô cùng anh sau khi ngồi xuống thì anh đứng lên đi lấy phần ăn còn dặn cô không được tùy tiện nói chuyện với người lạ , trong lòng cô cười ngất nhưng bề ngoài vẫn như 1 con dâu nhỏ nhu thuận gật đầu .

. Sau khi anh đi cô mới quan sát căn tin của trường , ừm , rất sạch sẽ nha , bàn ghế được sắp xếp rất ngăn nắp , một cái bàn ăn có thể chứa 4 người .

. “ Lại gặp nhau nữa rồi “

. Một giọng nói cợt nhả vang lên , cô đang quan sát xung quanh nhịn không được nhíu mi lại , phượng mâu không mang theo chút độ ấm nào ngước lên nhìn người trước mặt , thầm than quả thật oan gia mà .

. Trong căn tin lại một mảnh xôn xao , nữ sinh thì ánh mắt đầy ghen tị xen lẫn hâm mộ nhìn cô , tại sao cô ta luôn được trai đẹp quay quanh còn bọn họ thì không được chứ , đáng hận mà . còn nam sinh thì thở dài ngao ngán đầy tiếc rẻ vì biết mình không còn cơ hội theo đuổi thiên sứ nữa rồi .

. Triệu Minh Hiên thấy cô không để ý đến mình thì đen mặt , trong lòng hắn cô bất quá chỉ là con gái của 1 nhà khá giả bình thường thôi nên khi hắn thấy một màn trước đó bèn nghĩ cô ham giàu nên hắn cho là muốn theo đuổi cô không khó gì , nhưng bây giờ cô lại làm lơ hắn quả thật làm hắn tức điên lên mà, hay cô muốn chơi trò lạt mền buột chặt ? , nghĩ cảm thấy có lí bèn bình tĩnh lại cười nói : “ Anh chỉ muốn biết tên em thôi , à hồi sáng thằng kia gọi em là tiểu Nhi nên anh cũng gọi em tiểu Nhi nhé “

. Cô sắc mặt âm trầm phượng mâu sắc bén nhìn chằm chằm hắn như muốn khoét trên người hắn vài cái lỗ , làm hắn không tự giác lùi ra phía sau , giọng đầy băng lãnh : “ Tôi và anh không quen biết , đừng gọi lung tung “

. Triệu Minh Hiên chưa bao giờ bị mắt mặt như vậy , nhìn qua lũ học sinh đang chế nhạo mình thì mặt càng đen , nhìn cô đầy hận ý : “ Cô...cô được lắm “ Nói xong quay người rời đi , trong lòng đối với ánh mắt sắc bén mà thấy sợ hãi không thôi nhưng nhiều hơn là hận ý , hừ , hắn sẽ cho cô biết đắc tội với hắn tuyệt đối không có kết cuộc tốt đâu . Mà hắn không biết rằng vì ý nghĩ này mà hắn hối hận cả đời .

. Hắn vừa đi anh cũng cầm theo 2 phần ăn đi đến , đặt xuống bàn sắc mặt âm trầm nhìn bóng lưng người mới rời đi , lại xoay qua nhìn cô : “ Hắn có làm gì em không ? “ trong giọng nói chứa sự dịu dàng quan tâm thêm 1 tia sát ý , tất nhiên sát ý này là dành cho Triệu Minh Hiên .

. Cô nhìn theo hướng mắt anh , biết người anh ám chỉ là Triệu Minh Hiên , cô chép miệng ngây thơ vô tội nói : “ À , cái thứ sinh năm con đĩa ấy mà “ Nếu Triệu Minh Hiên ở đây nghe được lời cô chắc tức họng máu mà chết , hắn chỉ có hứng thú với cô thôi có được không ? .

. Anh nghe cô độc miệng thì khẽ cười cảm thấy Ân Nhi thật khả ái mà , trong mắt lóe lên sự cưng chiều , kéo ghế ra ngồi xuống : “ Ăn thôi , nhanh còn vô học nữa “

. Cô ngoan ngoãn gật đầu cuối xuống ăn cơm , ừm , phần ăn ở căn tin thật không tệ , 1 món kho , 1 món canh , 1 món xào rất phong phú nha . Cô được anh gắp đồ ăn cho thì cười híp mắt gắp lại cho anh ...cứ thế lặp lại còn những học sinh trong căn tin nhìn một màn tình chàng ý thiếp mà khóe miệng giật giật nhất là những học sinh chưa có người yêu trong lòng không ngừng gào thét thật không muốn cho bọn họ sống mà .

. 2 nhân vật chính của chúng ta vẫn thản nhiên ăn cơm , sau khi ăn xong nắm tay nhau đi về lớp dưới ánh mắt của toàn bộ học sinh trong căn tin .

” Cmm , đồ đĩ thỏa , dám dựt ghệ bà “

. “ đkm , mày dựa vào bề ngoài quyến rũ ghệ An An , nào đập nó chị em “

. “ ... ......... “

. “ Tớ....tớ không có “ sau những lời chửi bới một giọng mền yếu đầy nhu nhược vang lên .

. Cô cùng anh đang đi qua thì bắt gặp cảnh một nhóm học sinh nữ đang đánh đập một nữ sinh khác . Cô tính làm lơ đi qua nhưng nghe giọng nói yếu đuối nhu nhược kia thì khẽ khựng lại , nhớ trực lại lần đầu cô gặp cô ta đúng là lúc này !! Lúc đó cô còn đứng ra can cho cô ta kết cục cả 2 cùng bị đánh rồi sau đó làm bạn tốt của nhau , haha , tốt đến nổi làm cô thân bại danh liệt . Nhìn qua thì thấy quả thật là cô ta rồi , nhìn cô ta bị đánh bầm dập thế mà vẫn bày ra bộ dạng nhu nhược yếu đuối thì cảm thấy cô ta thật ngu ngốc mà .

. Những chuyện cá lớn nuốt cá bé này anh không lạ gì , nhưng khi thấy cô nhìn chằm chằm vào đám người đó thì nhìn xuống cô , nhỏ giọng hỏi : “ Muốn cứu ?? “

Cô thu hồi tầm mắt lại , nhìn anh một cái lắc nhẹ đầu một cái : “ Không có , đi về lớp thôi “ Nói xong kéo lấy tay anh lôi đi .

. Sau khi cô và anh đi , một đám nữ sinh đang đánh bỗng dưng dừng lại đồng loạt nhìn cô ta , còn cô ta nào còn đâu bộ dáng nhu nhược bây giờ chỉ còn oán độc nhìn theo bóng lưng cô . Lấy trong túi ra 5 vạn đưa cho đám nữ sinh đó , sau đó lại rời đi .

. [ Trong lớp học ]

. Cô và anh bước vào lớp , bỏ qua tất cả lời sì sầm của bọn học sinh trong lớp đi xuống dưới bàn cuối của mình ngồi xuống .

. ' Reeng~~reeng ' tiếng chuông vào học vang lên nhóm học sinh tụ tập vội tách ra ngồi ngay vào vị trí của mình .

. Cô giáo chủ nhiệm cùng Tả Trí Thần bước vào làm nữ sinh trong lớp hét chói tai .

. Cô giáo chủ nhiệm gõ bàng 2 cái , giới thiệu : “ Các em im lặng nào , để cô giới thiệu đây là thầy Tả sẽ phụ trách dạy môn toán cho các em “

. Tả Trí Thần cũng phối hợp nở nụ cười dịu dàng : “ Chào các em , thầy rất vui khi được dạy lớp của các em “ Ánh mắt đằng sau chiếc kính luôn như có như không quan sát các học sinh nữ trong lớp .

. Nụ cười dịu dàng thêm giọng nói như suối chẳng mấy chóc bắt gần hết tim của những nữ sinh trong lớp , tất nhiên là cô không có trong đó rồi .

. Sau khi cô chủ nhiệm bước ra thì Tả Trí Viễn cũng bắt đầu chuyên tâm dạy môn của chính mình . Anh thì nhìn qua cô thấy cô không có nhìn thầy ấy mà chỉ chuyên tâm đeo tai phone nghe nhạc trong lòng nhẹ nhõm hẳn ra , dù không thích thầy ấy nhưng không thể không công nhận thầy ấy dạy rất hay , rất dễ hiểu .

. Cô cũng phải công nhận là Tả Trí Thần là 1 thầy giỏi nếu không có ham muốn biến thái thì có thể nói là 1 người hoàn hảo rồi . Nhưng thôi kệ quan sát ông xã nhà mình đang chuyên tâm học rất suất nha .

. Đến gần cuối giờ cô mới từ từ chép vào tập của mình , quả thật những bài trên bảng cô chỉ cần 5 phút là viết xong hết rồi , nễu không sau kiếp trước quản lí được công ty của ba cô chứ . Thật ra môn văn trước là cô chép trong tập khác rồi nên anh mới thấy giấy trắng thôi .

. ' reeng~reeng ' tiếng chuông tan học vang lên .

. Tả Trí Thần cũng dừng lại bài giảng của mình , khẽ kéo kính nở nụ cười dịu dàng : “ Bài học đến đây thôi , các em ra về đi “

. Cả lớp đồng thanh rồi nghiêm chờ Tả Trí Thần ra sau đó lần lượt kéo nhau về , đám nữ sinh chạy theo Tả Trí Thần mà quây lấy . Còn cô và anh thì nắm tay cùng nhau đi ra cổng trường .

. Vẫn như cũ cô đứng đợi anh dắt xe ra , sau đó anh sẽ đội nón cho cô và chở cô về nhà .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.