Hạ Mộc Vân ngồi trong phòng bệnh với mẹ, mẹ cô đã tỉnh nhưng bà vẫn còn rất yếu.
Hôm nay sau khi uống thuốc bà đã ngủ tiếp. Lặng lẽ ngồi trong phòng, Hạ Mộc Vân liên tục nhớ đến lời nhắc nhở của Hàn Thiên “thời hạn là 9h tối nay tại khách sạn Minta“. Đầu óc cô rối bù, bây giờ Hạ Mộc Vân không thể suy nghỉ được điều gì khác, cô phải bán thân cho một người cô chỉ mới gặp mặt 2 lần sao, mà người đàn ông đó lại là tên xấu xa, là tên ác ma. Chỉ cần nhắc đến cái tên Hàn Thiên là người Hạ Mộc Vân lại run lẩy bẩy, cái tên đó bây giờ đã khắc sâu vào trong tâm trí cô, nó nhắc cô về 2 lần gặp gỡ là 2 lần hắn ép buộc cô phải “phục vụ” hắn.
Cô sợ lắm, cô sợ Hàn Thiên, sợ con người của hắn ta, hắn muốn ngủ với cô, hắn đe dọa cô về những tấm hình, bây giờ cô phải làm sao đây. Hạ Mộc Vân nhìn mẹ nằm trên giường bệnh mà cô không cầm được nước mắt, chỉ mới mấy ngày nhập viện mà bây giờ mẹ cô đã tiều tụy, xanh xao như vậy, vì bị dạ dày nên thậm chí ăn uống bà cũng rất khó khăn, nếu cứ để tình trạng của mẹ kéo dài như vậy, cô e là sẽ có chuyện, mẹ cô sẽ không chịu nổi mất.
- “Tiểu Vân, em về nghỉ 1 chút đi, anh ở đây lo cho bác gái thay em. Mấy ngày nay em không được ngủ ngon rồi“. Lưu Phàm từ ngoài bước vào, trên tay còn mua thêm cháo, anh vẫn luôn vậy, vẫn luôn chu đáo như thế.
- “Anh Phàm, em không sao, em không mệt đâu“.
- “Nghe anh, về nhà nghỉ ngơi đi, em gầy đi nhiều rồi“.
- “Vậy anh giúp em nhé, tối nay chắc em không đến bệnh viện được đâu anh Phàm, em có việc riêng“.
- “Em yên tâm, về nhà nghỉ ngơi đi, ở đây anh sẽ lo giúp em“.
.............
Lê chân về đến nhà, Hạ Mộc Vân vẫn không ngừng suy nghỉ về lời yêu cầu của Hàn Thiên, cô phải làm sao đây, lỡ như cô chọc giận đến anh, hậu quả e là cô cũng sẽ không dám nghĩ đến, anh ta thực sự rất đáng sợ. Nhưng cô làm sao có thể....làm chuyện như thế với anh ta được, mới vừa nghĩ đến thôi là cô đã run sợ rồi.
Đồng hồ điểm 7h tối, cô còn 2 tiếng để lựa chọn quyết định. Cô sợ bản thân sẽ hối hận, cô sợ mẹ cô sẽ không có tiền để phẫu thuật, nhưng cô càng sợ hơn nếu mẹ cô biết cô kiếm tiền cứu bà bằng cách bán thân, lúc đó chắc bà sẽ càng đau hơn. Nếu bắt buộc phải lựa chọn lúc này, cô ước cuộc đời cô sẽ không phải cực khổ đến mức thế này, ước rằng mình sẽ được trở về như những ngày trước, vô lo vô nghĩ, hạnh phúc bên mẹ sống an nhiên qua ngày. Giá như cô có 1 điều ước, cô sẽ ước rằng Hàn Thiên sẽ giúp đỡ cô vô điều kiện, nếu như vậy, sau này có cơ hội, cô nhất định sẽ báo đáp anh. Nhưng đó chỉ là mơ thôi, sự thật nó khắc nghiệt và tàn nhẫn hơn như thế nhiều lắm.
........
•”Tổng giám đốc Hàn thị và tình yêu với cô gái xinh đẹp bền vững nhiều năm“.
•”Cổ tích giữa chàng hoàng tử Hàn thị và cô công chúa xinh như búp bê của mình“.
•”Ngôn tình giữa đời thực: Tổng giám đốc Hàn thị chờ đợi người yêu đi du học, tình yêu bền vững dù yêu xa nhiều năm“.
•”Chân dung cô gái may mắn có được tình yêu của Tổng giám đốc Hàn thị“.
Kèm theo đó là những hình ảnh thân thiết, sánh đôi bên nhau hạnh phúc của bọn họ, anh ta đã có hôn thê rồi sao, thật bất ngờ. Hạ Mộc Vân ngồi tìm kiếm thông tin về anh. Hàn Thiên đã có người yêu đang đi du học, vậy anh ta sao lại.... Đột nhiên lòng Hạ Mộc Vân nặng trĩu, cô làm sao thế này, vậy việc anh ta nói sẽ giúp cô phải như thế nào, anh ta yêu cầu cô như vậy để làm gì? Mua vui sao, hay để làm ấm giường 1 đêm? Hàng loạt câu hỏi cứ nối tiếp xuất hiện trong đầu của Hạ Mộc Vân. Nếu hôm nay cô ngủ với anh ta thì không phải là cô đang trở thành người thứ ba phá vỡ hạnh phúc của người khác sao. Không được, cô không thể trở nên như thế được, cô dù có cần tiền như thế nào cũng không thể làm chuyện trái với lương tâm như vậy được. Cô gái kia cũng thật không may mắn, cứ tưởng là hạnh phúc mới gặp Hàn Thiên kia sao, không ngờ lại gặp phải một người lăng nhăng, không chung thủy. Báo chí đúng là lúc nào cũng nói quá lên cả, nếu cô không phải người trong cuộc, chắc cô cũng ngưỡng mộ với tình yêu của bọn họ quá.
Nghĩ vậy, Hạ Mộc Vân quyết định đi ngủ, không nghĩ thêm nhiều nữa, việc của mẹ từ từ cô sẽ tính tiếp. Vừa nằm xuống giường, Hạ Mộc Vân lại đụng trúng chiếc dây chuyền mà Hàn Thiên vừa đeo cho cô lúc sáng, cô lại nghĩ đến Hàn Thiên, liệu anh ta có trở mặt làm liều với cô không, thực là cô không dám nghĩ tiếp nữa..
........
Tại khách sạn Minta
- “Cô được lắm Hạ Mộc Vân, cô dám thách thức sự kiên nhẫn của Hàn Thiên tôi“.
....Choang.....
Ly rượu trên tay Hàn Thiên bị ném mạnh xuống sàn nhà.
- “ Để xem cô giả vờ thanh cao đến bao lâu“.
.......
- “ Alo, A Nam, mẹ của Hạ Mộc Vân........”