Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ

Chương 53: Chương 53




Kế tiếp còn có khiêu vũ, dĩ nhiên, những bạn bè truyền thông kia cũng không có đi, cho nên, An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch không có đi khiêu vũ, nếu không, ngày mai lại sẽ lên đầu đề rồi.

Chỉ là, bọn họ không có cùng nhau khiêu vũ, cũng không đại biểu không thể khiêu vũ, cho nên, cuối cùng, dưới ánh mắt lạnh lẽo của An Mặc Hàn, Ferman rất không sợ chết mời Dĩ Mạch khiêu vũ, hai người ở giữa sàn nhảy nhìn có vẻ cực kỳ xứng đôi.

“Anh cố ý muốn chọc giận An Mặc Hàn sao, không sợ anh ấy tức giận cắt chức tổng giám đốc của anh.”

Đi theo bước chân của Ferman, An Dĩ Mạch khiêu vũ vô cùng thoải mái.

“Không sao, nếu An Mặc Hàn thật sự có thể giận dữ xông lên vì người đẹp, tôi sẽ từ bỏ kiếp sống làm công của nửa đời còn lại để xem màn kịch vui.”

Anh mới không sợ anh ta đâu, hừ, nói anh không giải quyết được Hàn Ngữ Yên, bây giờ nhìn xem Hàn Ngữ Yên sẽ bám theo người nào, vì Dĩ Mạch bỏ qua Hàn Ngữ Yên đối với anh mà nói vẫn là hết sức có lợi.

Bên này, An Mặc Hàn một mình ngồi ở trên ghế sofa dáng vẻ rất cao quý, không người nào dám đến gần anh, bởi vì quanh thân anh tỏa ra khí lạnh làm cho không người nào có thể đến gần.

Mọi người rối rít đi khiêu vũ, dĩ nhiên cũng có một số người không sợ chết đi đến muốn mời An Mặc Hàn khiêu vũ, nhưng đều bị ánh mắt lạnh lẽo của anh dọa chạy đi rồi, cuối cùng, cũng chỉ còn lại có một mình An Mặc Hàn ngồi ở trên ghế sofa, ánh mắt chăm chú tập trung nhìn bóng dáng màu đỏ kia ở trong sàn nhảy .

Bên này Ferman khiêu vũ hăng say lại cảm thấy toàn thân lạnh run, dù anh đã chuẩn bị kỹ càng, nhưng, vẫn cảm giác tổng giám đốc nhà anh quá mạnh mẽ, chỉ cần một ánh mắt cũng làm cho da đầu anh tê dại, cho nên, cuối cùng, vì nghĩ cho cái mạng nhỏ của mình nên anh vẫn rất thân sĩ dắt An Dĩ Mạch đi tới ngồi trên ghế sofa của An Mặc Hàn. Diễn đàn lê quý đôn

Khi bọn họ ngồi xuống, Ferman cũng cảm giác mình thật xui xẻo, lúc này không đi thì đợi đến bao giờ.

“Tổng giám đốc, tiểu thư, tôi nhớ là mình còn có chuyện chưa giải quyết xong, nên phải đi về trước, hai người chơi vui vẻ.”

Được rồi, anh thừa nhận anh rất sợ, anh không đấu lại An Mặc Hàn, không chịu nổi cơn giận của An Mặc Hàn.

Ánh mắt An Mặc Hàn vẫn nhìn theo Ferman cho đến khi anh vội vã chạy ra đến cửa chính mới thu hồi lại, sau đó, ánh mắt nhìn chằm chằm vẻ mặt vô tội của An Dĩ Mạch.

“Đừng nhìn em như vậy, thật giống như em đã đi quá giới hạn.”

Dĩ Mạch cầm một ly rượu lên uống một cái, sau đó tràn đầy hứng thú nhìn mọi người đang khiêu vũ ở trong sàn nhảy hoàn toàn không để ý tới An Mặc Hàn, thật là không nhìn không biết, vừa nhìn đã giật mình, thì ra là Mặc Mạch quốc tế có nhiều nhân viên như vậy.

“An Dĩ Mạch, bọn họ đẹp mắt hay là anh đẹp mắt?”

“A, phốc. . . . . .”

An Dĩ Mạch nghe xong những lời này thật sự nhịn không được bật cười, An Mặc Hàn uống lộn thuốc rồi à, đây là đang ghen sao? Ha ha ha, thật buồn cười rồi.

“Bọn họ đẹp mắt.”

An Dĩ Mạch cũng không sợ chết trả lời câu hỏi của An Mặc Hàn, kết quả chính là không khí chung quanh lại lạnh xuống vài phần, nhiệt độ lại giảm xuống vài độ.

An Dĩ Mạch nhún nhún vai, vốn là nhìn người ta khiêu vũ đẹp mắt, mặc dù An Mặc Hàn lớn lên đẹp trai, chỉ là, cô vẫn cảm thấy người đang khiêu vũ trong sàn nhảy đẹp mắt hơn.

“Được, em thật giỏi.”

An Mặc Hàn khẽ nghiến răng, dáng vẻ giống như muốn ăn An Dĩ Mạch vào trong bụng, An Dĩ Mạch mặc kệ anh bức bách, cô còn phải xem người ta khiêu vũ, hắc hắc. Hi Hi và Toàn Ti Dạ thật là quá xứng với nhau rồi, hai người ở chung một chỗ nhất định chính là một phong cảnh mỹ lệ. Dĩ nhiên, bây giờ phong cảnh mỹ lệ này đang bàn về An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch ở bên này.

“Anh nói lần này Dĩ Mạch thắng hay là An Mặc Hàn thắng.”

Hạ Hi nhẹ giọng hỏi Toàn Ti Dạ, Toàn Ti Dạ suy tư một hồi, cuối cùng trả lời vấn đề biết rõ còn phải hỏi của Hạ Hi.

“An Dĩ Mạch.”

Dĩ nhiên, Hạ Hi cũng cho là như vậy, từ trước cho đến bây giờ cô đều như vậy, cảm thấy An Mặc Hàn đã bị An Dĩ Mạch ăn sạch sành sanh, mặc dù cảm thấy quan hệ của bọn họ có chút kỳ quái, chỉ là, Hạ Hi biết, An Dĩ Mạch rất hạnh phúc.

“Cô khiêu vũ rất giỏi.”

Toàn Ti Dạ khen ngợi, anh gặp qua rất nhiều người con gái biết khiêu vũ, chỉ là, vũ điệu của Hạ Hi lại có sự khác biệt.

“Ba mẹ tôi đều là những vũ sư, có lẽ là di truyền.”

Hạ Hi xoay tròn một cái lại trở về trong ngực Toàn Ti Dạ, nhưng là, trái tim mình lại đập càng nhanh hơn, Toàn Ti Dạ cũng như thế, anh muốn phong kín phần xinh đẹp này chỉ để một mình anh thưởng thức.

Bên này Thượng Quan Hồng đã nhảy xong một điệu nhảy, ánh mắt tìm kiếm bóng dáng của An Mặc Hàn, cuối cùng khi nhìn thấy An Dĩ Mạch trong mắt lại lộ ra sự ghen tỵ, An Dĩ Mạch rõ ràng cũng cảm thấy được ánh mắt của Thượng Quan Hồng, nhếch môi, không để ý đến.

“Hồng Hồng, thời gian không còn sớm, chúng ta đi về thôi.”

Tô Lạc nhìn đồng hồ, đã chín giờ rồi, cần phải đi về.

“Anh đi về trước đi, em sẽ đi về sau.”

Thượng Quan Hồng rất kiên nhẫn, thầm nghĩ tại sao An Dĩ Mạch có thể gần gũi với An Mặc Hàn, tại sao Hàn Ngữ Yên có thể đi ăn cơm với An Mặc Hàn, nhưng Thượng Quan Hồng cô thì cái gì đều không thể, không được, cô không thể buông xuôi như vậy, cô nhất định có thể, ~ An Mặc Hàn nhất định sẽ thích cô, thầm nghĩ như thế, lập tức cất bước đi đến chỗ của An Mặc Hàn, Tô Lạc nhìn cô một chút, bất đắc dĩ lắc đầu một cái, tìm được một chỗ yên tĩnh ngồi xuống quan sát tình hình ở bên này, sau đó, anh có thể tìm được cơ hội trước khi Thượng Quan Hồng thất lễ dẫn cô rời đi.

Bên này, An Dĩ Mạch thấy Tô Lạc một mình ngồi ở nơi đó, đứng dậy đi tới trước mặt của Tô Lạc, dĩ nhiên, An Mặc Hàn cũng nhìn thấy, lần này anh không có nói gì thêm, bởi vì anh biết An Dĩ Mạch tìm Tô Lạc làm gì, khi đang suy nghĩ về nhà trừng phạt An Dĩ Mạch như thế nào, Thượng Quan Hồng lại ngồi ở chỗ Dĩ Mạch mới vừa ngồi, An Mặc Hàn chán ghét nhíu nhíu mày, không để ý tới cô ta.

“Mặc Hàn, em. . .”

“Gần đây thân thể của tổng giám đốc Thượng Quan có khỏe không?”

An Mặc Hàn chủ động hỏi, bởi vì anh cũng không muốn nghe thấy Thượng Quan Hồng nói đến chuyện gì gì đó.

“Ừ, thân thể ba em rất tốt, còn anh, gần đây có khỏe không?”

Bộ dáng đáng yêu của Thượng Quan Hồng làm cho người ta rất muốn thương yêu, thế nhưng, chỉ là cô đã dùng sai đối tượng rồi, trước kia cô còn có thể không e dè tuyên truyền với người khác cô là vị hôn thê của An Mặc Hàn, nhưng sau bữa tiệc sinh nhật đó của An Mặc Hàn ba đã nhốt cô lại, hơn nữa chủ động làm sáng tỏ quan hệ giữa cô với An Mặc Hàn.

“Tôi rất khỏe, cảm ơn đã quan tâm.”

An Mặc Hàn đứng dậy muốn rời đi, bởi vì tiếp tục ở nơi đây thêm một giây anh đều cảm giác muốn nôn mửa, vốn dĩ anh không có chán ghét Thượng Quan Hồng như vậy, chính là vì nể mặt tổng giám đốc Thượng Quan, anh cũng sẽ lấy lễ đón tiếp với cô, nhưng, bữa tiệc sinh nhật hôm đó khi tiểu Trương nói cho anh biết Thượng Quan Hồng có kế hoạch sắp đặt Dĩ Mạch thì anh cũng đã không có cách nào coi cô như một người vô hại, không có ai có thể làm tổn thương đến Dĩ Mạch, ngay cả việc có loại suy nghĩ này cũng không được.

“Mặc Hàn. . . . . . Tại sao anh lạnh lùng với em như thế, em không tốt ở chỗ nào?”

Thượng Quan Hồng mắt thấy An Mặc Hàn muốn rời đi, lớn tiếng chất vấn anh, mặc dù nơi này rất ồn ào, chỉ là, người bên cạnh bọn họ vẫn sẽ nghe thấy, khi ánh mắt mọi người cũng nhìn qua bên này, An Mặc Hàn nhíu nhíu mày, anh cũng không muốn bị mọi người nhìn.

“Tôi đi về trước.”

Nói với Anna một tiếng, anh liền đi ra khỏi Phi Tinh Đới Nguyệt, bên này Hàn Ngữ Yên nhìn thấy Thượng Quan Hồng thẫn thờ, trong lòng rất vui mừng, lại nhìn đến An Dĩ Mạch vẫn còn đang nói chuyện với Tô Lạc hoàn toàn không có nhìn về bên này. Vì vậy, cô đi theo An Mặc Hàn đi ra khỏi Phi Tinh Đới Nguyệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.