Editor: Tuyen83Một bữa cơm mọi người ăn đều rất vui vẻ, dĩ nhiên, trừ Hàn Ngữ Yên, từ đầu đến cuối cô cũng không có đối đáp với An Mặc Hàn, còn Lillian thì giống như rất có hứng thú đối với An Dĩ Mạch, điểm này làm cho cô có chút mất mát, dĩ nhiên nỗi hận của cô đối với An Dĩ Mạch càng thêm sâu.
Cho đến lúc kết thúc, Lillian nói một câu làm cho An Dĩ Mạch không giải thích được cảm giác thân thiết đối với Lillian.
“An tiểu thư hình như rất thích thức ăn cay, cái này cũng giống với tôi trước đây.”
“Bây giờ cô Lillian không còn thích nữa sao?”
An Dĩ Mạch nghiêng nghiêng đầu, vẻ mặt đầy nghi hoặc, khiến Lillian lộ ra ý muốn bảo vệ, bà lắc đầu một cái, để cho mình tỉnh táo lại, mới mở miệng nói chuyện.
“Thích, chỉ là không thể ăn.”
Lillian không có nói nguyên nhân, mặc dù An Dĩ Mạch nghi ngờ,nhưng không có hỏi đến, đây là người ta *, cô không tiện hỏi, chỉ là, chẳng biết tại sao cô lại thấy thương Lillian, bởi vì, khi Lillian mới vừa nói không thể ăn cay được cô thấy rõ ràng trong mắt của bà buồn bã, lúc ấy cô đang suy nghĩ, cô Lillian, cũng đã từng có một quá khứ không muốn người biết đến, cũng bởi vì chút quá khứ này, bà ấy mới không thể đi làm việc mình thích, ăn những món mình thích.
“Thật xin lỗi.”
Nghe được An Dĩ Mạch nói xin lỗi với mình, Lillian cười cười, lúc nhìn An Dĩ Mạch giống như là đang nhìn con của mình.
“Không có việc gì, đây là chuyện rất lâu về trước, đúng rồi, tổng giám đốc An, tiệc sinh nhật tối nay của giám đốc Thượng Quan tôi nghĩ tổng giám đốc An cũng sẽ tham gia chứ.”
Lillian chuyển chủ đề, Dĩ Mạch cũng không có nói gì, vẫn cẩn thận nghe bọn họ nói chuyện, chỉ là, nói đến tiệc sinh nhật của nhà Thượng Quan, tâm tình của cô cũng rất tốt, cũng đầy thích thú, nhưng cô tính xem kịch hay miễn phí ở nhà Thượng Quan, nhưng mà nghĩ đến Lillian đứng cùng với Thượng Quan Niên, tất nhiên cô sẽ không vui vẻ, dù sao cô rất thích cô Lillian, dĩ nhiên mặc dù cô không thích Thượng Quan Hồng, chỉ là, đối với Thượng Quan Niên, cô vẫn là khâm phục.
“Đến lúc đó vãn bối tự nhiên sẽ tham gia, mong rằng đến lúc đó cô Lillian có thể ở trước mặt của tổng giám đốc Thượng Quan giúp Mặc Hàn một chút, cũng để cho hợp đồng của chúng ta có thể tiến hành bình thường.”
An Mặc Hàn nói một cách khiêm nhường, khiến cho Lillian nhìn anh với cặp mắt khác xưa, nhưng phải biết rằng An Mặc Hàn là người đứng đầu trong giới kinh doanh, anh có thể khiêm nhường với người lạ ở trước mặt người cùng lứa tuổi với mình, quả thật không dễ dàng, chỉ một điểm này, Lillian cũng cảm giác An Mặc Hàn có thể có được địa vị và tiền tài như ngày hôm nay, chuyện rất đương nhiên.
“Tổng giám đốc An khách sáo rồi, tôi đã hẹn với tổng giám đốc Thượng Quan, nhưng đến lúc đó tổng giám đốc An không cần đùa bỡn phá hư hào hứng là được rồi, dù sao đây là nơi gặp gỡ của người trẻ tuổi các cậu.”
“Cô yên tâm, Mặc Hàn biết chừng mực, dĩ nhiên, cũng sẽ không làm khó cô Lillian.”
“Tốt lắm, cứ quyết định như vậy, thời gian không còn sớm, chúng tôi đi về trước, buổi tối gặp lại.”
“Tôi bảo Ferman đưa cô về.”
“Làm phiền rồi.”
Lillian và Hàn Ngữ Yên đi theo Ferman đi về phía hướng khác, nhưng đi chưa được mấy bước, Lillian liền dừng bước.
“An tiểu thư cũng sẽ tham gia bữa tiệc tối nay chứ.”
Mặc dù An Dĩ Mạch không biết tại sao bà ấy hỏi như thế, chỉ là cũng rất thành thật gật đầu một cái, Lillian được An Dĩ Mạch đáp lại, cười cười, nụ cười hòa nhã đó, giết chết phong cảnh, nhưng, làm cho An Mặc Hàn không hiểu sao lại cảm thấy lo lắng.
Sau khi Lillian rời đi, cũng chỉ còn lại năm người bọn họ, hôm nay cũng là thứ bảy, cũng không cần làm việc, cho nên năm người quyết định đi Phi Tinh Đới Nguyệt ngồi một chút.
“Tiệc sinh nhật của người nào ở nhà Thượng Quan?”
Huyên Huyên và Hạ Hi lại không quen với nhà Thượng Quan, cho nênhai người bọn họ cũng không có nhận được thư mời.
“Tiệc sinh nhật của Thượng Quan Hồng, Hạ Hạ, anh có đề xuất, em có muốn đi tham gia náo nhiệt hay không.”
Toàn Ti Dạ đưa ra một hấp dẫn cực lớn, mặc dù Hạ Hi luôn luôn lạnh nhạt cũng sẽ không để ý những thứ này, chỉ là, nhìn cái dáng vẻ rất thích thú của An Dĩ Mạch, cô cũng muốn đi.
“Được, đến lúc đó em theo anh ha ha...!”
“Không thành vấn đề.”
Hai người đã đạt đến nhất trí, cũng chỉ còn lại một mình Dư Huyên sốt ruột, /diễn đàn lqđ/ nhưng cô thích nhất là náo nhiệt, có bữa tiệc náo nhiệt như vậy sao cô có thể không đi chứ, vì vậy, ánh mắt cầu cứu của cô nhìn về phía Chiếm Nam Huyễn ngồi im nãy giờ.
Dĩ nhiên Chiếm Nam Huyễn cảm thấy ánh mắt nóng bỏng của Dư Huyên, anh nhìn cô gật đầu một cái, “Huyên Huyên có thể đi theo làm bạn gái của anh.”
“Cũng được, thật tốt quá!”
Dư Huyên kích động nhảy lên, ngay cả Chiếm Nam Huyễn thay đổi cách xưng hô với cô cũng không có phát hiện.
“Ai, hai người các cậu là như thế nào? Lại cãi nhau?”
Lúc này đến Phi Tinh Đới Nguyệt bốn người mới bắt đầu nói chủ đề chính, thật ra thì, khi An Dĩ Mạch và cô Lillian nói chuyện rất vui vẻ, Huyên Huyên và Chiếm Nam Huyễn bốn người bọn họ tham khảo bàn luận một chút về An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn hai người là như thế nào, bọn họ cũng không phải người ngu ngốc, đã sớm phát hiện mùi thuốc súng dày đặc giữa hai người bọn họ rồi.
Cho nên, cũng đã bàn bạc, đề cử Toàn Ti Dạ đứng đầu ngọn súng tới hỏi tình huống giữa hai người bọn họ.
“Chúng tớ?”
An Dĩ Mạch đang ngồi bên trong, nghe được Toàn Ti Dạ nói như thế cũng không có phản ứng kịp, vẻ mặt nghi hoặc nhìn về phía mọi người, vẻ mặt An Mặc Hàn ngược lại bất đắc dĩ.
Thật ra thì giữa anh và Dĩ Mạch không có gì, ngày hôm đó cũng chỉ là chuyện nhỏ, cũng không biết sai ở chỗ nào, không hiểu sao Dĩ Mạch liền tức giận. Sau đó anh cũng tức giận, chẳng qua sau đó anh đã sớm bớt giận, muốn chủ động đi tìm Dĩ Mạch, nhưng mà những ngày gần đây anh có quá nhiều việc cần phải xử lý, Dĩ Mạch cũng luôn bận rộn việc ở phòng làm việc, cho nên hai người mới không có thời gian để nói chuyện.
“Chúng tớ không việc gì, rất tốt.”
An Dĩ Mạch nhìn An Mặc Hàn một chút, liếc anh không thèm để ý, An Mặc Hàn dĩ nhiên nhận thấy, đôi mắt hoa đào cười rất là mê người.
“Thật?”
Dư Huyên có chút không tin, An Mặc Hàn thấy bọn họ không tin vì vậy trực tiếp đi tới ngồi xuống bên cạnh An Dĩ Mạch ôm vai của cô, hai người thân thiết cũng giống như trước kia, Dư Huyên bọn họ thấy hai người thật sự như không có việc gì, lúc này mới yên tâm, không tiếp tục hỏi nữa, chỉ là đang lúc ở nơi mọi người không nhìn thấy, An Mặc Hàn khẽ cắn răng, giống như đang chịu đựng cái gì, An Dĩ Mạch vẫn như cũ cười rất xinh đẹp, trong lòng An Mặc Hàn kêu gào đau đớn, Dĩ Mạch thật ác độc, lúc này trên eo anh nhất định có một mảng bầm màu xanh, thật ra thì, ngay khi anh ngồi vào bên cạnh An Dĩ Mạch đưa tay ôm chầm cô, cũng trong lúc đó An Dĩ Mạch ở bên hông anh hung hăng bấm một cái.
“Đúng rồi, hôm nay các cậu có cùng nhau đi dạ hội không?”
Chiếm Nam Huyễn nhìn hai người một chút, thuận miệng hỏi, chẳng qua nhận được câu trả lời cũng nằm trong suy đoán của Dư Huyên và Hạ Hi.
“Tôi đi cùng Tiểu Hạo.”
“Tôi và Hàn Ngữ Yên đi cùng nhau.”
Hai người cùng lúc nói ra, chỉ là nghe câu trả lời nhưng hai bên không có phản ứng chút nào, giống như điều này đều không quan trọng, bọn họ phản ứng như vậy ngược lại khiến cho Dư Huyên và Hạ Hi ngoài dự tính, nhưng hai người bọn họ vẫn luôn không hiểu hình thức chung sống giữa An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn, vốn cho là trong khoảng thời gian này hiểu rõ một chút, nhưng hôm nay các cô phát hiện vẫn còn theo không kịp tiết tấu của bọn họ, ngược lại Chiếm Nam Huyễn và Toàn Ti Dạ hai người không cóphản ứng gì, giống như mọi người đang ở trong tình yêu, cũng rất bình thường, được rồi, họ thừa nhận, các cô vẫn còn hiểu tính cách của mấy người bọn họ.