Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút

Chương 235: Chương 235: Vào công ty giúp hắn! 10




Du Thần Ích lại ngẩn ngơ, lúc này mới sực nhớ ra mình còn chưa bố trí chỗ làm việc cho Văn Hinh, thấy cô đã nghiêm túc ngồi xem văn kiện, vì vậy cũng không muốn quấy rầy cô. hắn nhìn xung quanh, phòng làm việc to như vậy, trong lòng thầm tính toán an bài cho cô một chỗ làm việc ở đây, như vậy cô cũng dễ dàng làm việc, mà hắn cũng có thể tùy lúc nhìn thấy cô.

Tùy ý trông thấy cô?

Hắn bị chính ý nghĩ này của mình khiến cho hắn ngẩn ra, nhưng rất nhanh liền quên đi. Hắn sao lại có thể nghĩ như vậy, là bởi vì hiện giờ cô đang mang thai, cô đang ở bên cạnh hắn, hắn có thể tùy ý trông thấy cô, để phòng ngừa nguy hiểm có thể xảy ra với cô.

Nhớ tới lần cô thiếu chút nữa sẩy thai, hắn liền lo lắng, sợ hãi.

Nhìn chăm chú cô, rồi rời tầm mắt về văn kiện trong tay, đắm chìm trong công việc.

Hai người lẳng lặng việc ai người đấy làm, trong phòng một mảnh tĩnh lặng không chút tiếng động, im tới nỗi có thể nghe được âm thanh bẻ cổ tay của Du Thần Ích

Một lúc lâu sau, rốt cuộc Văn Hinh cũng xem xong văn kiện trong tay, cô ngẩng đầu nhìn Du Thần Ích thâý hắn vẫn còn đang chăm chú xem tài liệu. Người ta nói đàn ông đẹp nhất là lúc đang chăm chú làm việc, trước kia cô luôn xì mũi coi thường những chuyện này, nhưng hôm nay cô không thể không thừa nhận, bỏi vì Du Thần Ích ngồi đối diện, chính là ví dụ rõ ràng nhất. Ánh mắt chuyên chú nghiêm túc, thậm chí so với bề ngoài tuấn mĩ còn động lòng hơn.

Văn Hinh cứ lẳng lặng nhìn hắn, nhìn tới khóe mắt chân mày cũng hàm chứ nụ cười yếu ớt, nhưng cô vẫn thủy chung không nói lời nào.

Thời gian cứ lẳng lặng trôi qua, hồi lâu sau, Du Thần Ích mới cảm nhận được sự khác thường, hắn ngẩng đầu, đập vào mắt là nụ cười mỹ lệ của cô, hắn ngơ ngần, “ Sao thế?”

Văn Hinh giơ văn kiện trong tay đưa tới trước mặt hắn, “ Văn kiện này tôi đã xem xong rồi, phương án tiêu thụ này cũng không nhiều sai sót, không chỉ có phương án khuyến mãi tốt lấy được lòng dân, nhưng mà phương thức khuyến mãi này chúng ta nghĩ tới, tôi khẳng định đối thủ của chúng ta cũng có thể nghĩ tới.”

Nghe vậy Du Thần Ích lập tức nổi lên hứng thú, “ Vậy cô có ý tưởng gì hay không?” hắn đoán, nếu như cô đã nói như vậy, nhất định là đã có phương án gì hay rồi, mang theo vẻ mong đợi, hắn đợi cô mang tới cho hắn một kinh hỉ( niềm vui bất ngờ, ngạc nhiên).

Văn Hinh dường như đã tính toán trước hắn sẽ như vậy, cô cười nhạt nói: “ Lần này chúng ta sản xuất đồ dùng bảo vệ sức khỏe, nếu như tặng kèm sản phẩm phụ nữa, nếu như mà giá thành của chúng ta đắt hơn so với bên khác mà sản phẩm tương tự nhau , thì người dân cùng lắm là không mua. Nhưng mà do sản phẩm của chúng ta không giống các công ty khác, cho nên bình thường khách hàng sẽ không quan tâm tới giá cả, mà chỉ để ý nó có mang lại hiệu quả cho sức khỏe hay không thôi. Dĩ nhiên, nếu như có thêm ưu đãi, đương nhiên là vô cùng tốt rồi.”

Cô tỉ mỉ phân tích, Du Thần Ích lẳng lặng nghe, trong mắt lộ ra vẻ tán thưởng, khóe môi bạc lạnh cũng không nhịn được khẽ nhếch lên. Chờ Văn Hinh phân tích xong, hắn nhíu mày hỏi: “ đề nghị của cô chính là điều này?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.