Tổng Giám Đốc Quá Bưu Hãn

Chương 25: Chương 25: Tin tức bị lộ ra




Ba người ngồi lên xe chuẩn bị đi đến căn biệt thự nhỏ ở ngoại ô, dự định sẽ nghỉ ngơi mấy ngày, My My vui đến nỗi không ngừng khua tay múa chân, khiến cho Hoàng Mạnh và Hà Ngân không khỏi bật cười.

Lúc này ba người đang vui vẻ dọn dẹp lại căn phòng trước khi vào ở, còn trong thành phố, cũng có một đôi chị em đang bàn mưu tính kế để phơi bày mọi thứ ra ánh sáng, đầu tiên là bọn họ đã chuẩn bị xong thông tin, hình ảnh, tất cả mọi thứ đều đầy đủ, lần trước khi Hà Thành Lâm đi quấy rối cũng chụp ảnh nên lần này đã giúp được rất nhiều việc.

“Đã chuẩn bị xong chưa?” Hà Dung hỏi, khuôn mặt của chị ta lại rạng rỡ như xưa, có lẽ là vì việc trả thù Hà Ngân làm cho chị ta rất vui vẻ.

“Được rồi. Lúc nào thì chúng ta đăng lên đây?” Hà Thành Lâm chuẩn bị xong xuôi rồi quay sang nói với Hà Dung.

“Chị nghe thấy người giúp việc trong nhà họ Hoàng nói hôm nay bọn họ đến ngoại ô để nghỉ phép, thấy bảo là muốn ở bên đứa bé, vậy thì chúng ta đợi bọn họ đến nơi rồi đăng lên, để cho bọn họ trở tay không kịp, sau đó chị sẽ đến gặp bác Hoàng để cho bác ấy đọc được tin tức này, như vật không phải là vẹn cả đôi đường sao.” Hà Dung vui vẻ nói, có lẽ đây là ngày mà chị ta vui nhất kể từ sau buổi hôn lễ.

Hai người ở ngoại ô kia không biết là đang có một âm mưu lớn dành cho bọn họ, bọn họ vì muốn có thể ở bên My My nhiều một chút nên đều tắt chuông điện thoại, vì bình thường không có chuyện gì quan trọng nên cũng không quá để ý.

Hà Ngân dự định sau này sẽ cắt đứt liên hệ với bọn họ, bởi vì cứ thế này thì sau này sẽ không thể cắt đứt được mất, nhất là My My.

Người giúp việc nói với Hà Dung là hai người họ đã đến nơi, hơn nữa đã đến từ khoảng hai tiếng trước rồi, Hà Thành Lâm nhìn chị ta rồi cười, sau đó đăng tin này lên, trên tin tức còn có số điện thoại, địa chỉ và nơi làm việc của Hà Ngân, nhưng mà bọn họ lại không đưa địa chỉ của quán bar lên, Hà Thành Lâm nói: “Cần phải để cho cư dân mạng có không gian để phát huy, cho nên để cho bọn họ tự tìm ra địa chỉ của quán bar đi.”

“Được đó.” Hà Dung vui vẻ hùa theo.

Tin tức vừa đăng lên chưa được nửa tiếng đã trở thành đề tài nóng hổi, cư dân mạng đều nói Hà Ngân là con giáp thứ mười ba, là người đã phá hỏng tình cảm của Hoàng Mạnh và Hà Dung.

“Được rồi, chị, chị cũng nên đến nhà họ Hoàng đi thôi.” Hà Thành Lâm vừa cười vừa nói, cậu ta muốn thấy Hà Ngân phải đau khổ nên nhất định sẽ tham dự vào những chuyện như thế này.

Hà Dung hài lòng gật đầu, chị ta đứng trước mặt Hà Thành Lâm rồi xoay một vòng, sau đó hỏi: “Chị mặc bộ này có được không?”

“Chị của em mặc gì cũng đẹp cả.” Hà Thành Lâm nói.

Hà Dung bẹo má của Hà Thành Lâm rồi nói: “Chị thích nghe nhất là lời mà em nói.”

Nói xong thì chị ta lập tức cầm túi xách ra khỏi nhà.

Ở trong nhà họ Hoàng, bà Hoàng đang cùng người giúp việc lâu năm của gia đình học nấu ăn, bà tính là sau này sẽ nấu cho My My ăn, dù sao muốn một đứa bé ăn cơm cũng không dễ dàng gì, nếu không hợp khẩu vị là sẽ không ăn, cho nên bà Hoàng định học nấu mấy món để mỗi ngày nấu cho My My ăn.

Người giúp việc gõ cửa phòng bếp, bà Hoàng ngẩng đầu lên hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

“Cô Hà Dung đến.” Người giúp việc nói.

Bà Hoàng nghe thấy Hà Dung đến thì ngạc nhiên hỏi: “Chị chắc đó là Hà Dung sao?” Người giúp việc gật đầu, bà Hoàng vốn cũng rất thích Hà Dung bởi vì chị ta xinh đẹp và rất dẻo miệng, nhưng mà từ sau hôn lễ thì bà ấy chưa từng gặp mặt Hà Dung, trước đây bà ấy cũng từng đến nhà của Hà Dung để thăm chị ta nhưng lại nghe người giúp việc nói Hà Dung bị ốm, không thể tiếp khách được, bây giờ chị ta đột nhiên đến thăm khiến cho bà Hoàng có chút áy náy.

Bà ấy vội vàng nói: “Nhanh mời vào.” Sau đó thì lập tức đi rửa tay và chỉnh trang lại quần áo rồi mới ra phòng khách.

Hà Dung ngồi trên ghế sô pha, bà Hoàng vừa đến liền kéo chị ta đứng dậy rồi hỏi thăm: “Sức khỏe của con đã khá hơn chút nào chưa?”

“Bác nhìn xem, đã khỏe hơn rất nhiều rồi.” Hà Dung vui vẻ nói, sau đó còn quay một vòng cho bà Hoàng nhìn.

“Ôi chao, khỏe là tốt rồi, nhưng mà con gầy quá.” Bà Hoàng đau lòng nói, dáng người của Hà Dung vốn đã gầy, vậy mà bây giờ còn gầy hơn trước kia nữa, khó trách bà Hoàng lại đau lòng như vậy.

Hà Dung quệt miệng nói: “Có thể không gầy được sao ạ, hôn lễ lần đó.” Chị ta vừa nói đến đây liền nước mắt lưng tròng, bà Hoàng thấy vậy thì vội vàng kéo chị ta ngồi xuống, rút tờ giấy ăn cho Hà Dung rồi nói: “Con yêu, con đừng khóc, bác biết là con đã chịu nhiều tủi nhục, nhưng mà Hoàng Mạnh, Hoàng Mạnh nó.” Bà Hoàng muốn nói gì đó nhưng mà lại không biết nói gì và nên nói như thế nào.

“Con cũng hiểu cả, bác muốn cho Hà Ngân một danh phận đúng không?” Hà Dung tủi thân nói.

Bà Hoàng đau lòng mà vỗ về bàn tay của Hà Dung: “Thằng bé Hoàng Mạnh này đúng là khiến cho người ta phiền lòng mà, là nó đã phụ lòng con rồi.”

“Hoàng Mạnh thì sao, anh ấy có ở đây không ạ?” Hà Dung vừa nói vừa nhìn xung quanh, kỳ thực chị ta đã biết rất rõ rồi, còn câu này chỉ là hỏi để bà Hoàng nghe thôi.

“Nó đi ra ngoài rồi, không có ở nhà, có chuyện gì thì con cứ nói với bác là được.” Bà Hoàng nói.

Hà Dung ra vẻ bất đắc dĩ rồi nói: “Vậy là được rồi, nhưng con mong là khi bác đọc được tin này sẽ không tức giận.” Sau khi nói xong thì chị ta cầm một tập hồ sơ ra, đưa cho bà Hoàng, khi thấy bà Hoàng nghi ngờ nhìn mình thì chị ta cũng chỉ khẽ gật đầu với bà Hoàng.

Bà Hoàng mở tập hồ sơ ra, bên trong có thông tin và cũng có ảnh chụp, bà Hoàng nhìn mấy bức ảnh thì vui vẻ nói: “Đó không phải là mẹ của My My sao?”

Bà ấy càng nhìn thì nụ cười trên mặt lại càng nhạt, trong túi hồ sơ này có toàn bộ thông tin về Hà Ngân, còn có ảnh chụp cô làm việc ở quán bar, cuối cùng còn có bức ảnh Hà Ngân và Phan Vân Lam ở bệnh viện, số ảnh này cũng là những bức ảnh trước đây gửi cho Hoàng Mạnh. Bên trong có khá nhiều thông tin nhưng phần lớn đều là hình ảnh.

“Những thứ này đều là do con tải từ trên mạng xuống.” Hà Dung giải thích.

“Ở trên mạng?” Bà Hoàng nghi ngờ hỏi, Hà Dung gật đầu, sau đó lấy điện thoại di động ra, mở tin tức cho bà Hoàng đọc, bà Hoàng so từng bức ảnh ở trong tay với hình ảnh ở trên mạng thì thấy giống nhau như đúc, bà Hoàng tức đến nỗi đập tập hồ sơ xuống mặt bàn, rồi không ngừng thở phì phì.

“Bác à, bác không sao chứ?” Hà Dung quan tâm hỏi, trước đây chị ta đã từng nghe Hoàng Mạnh nói qua là bà Hoàng rất nóng tính.

“Bác không sao cả, nói như vậy thì Hà Ngân làm tiếp viên ở trong quán bar sao, một người phụ nữ không sạch sẽ sinh cho con trai của bác một đứa con.” Bà Hoàng tức giận nói, bà không thể chấp nhận loại chuyện này được.

“Đúng vậy, khi con vừa thấy tin này là lập tức đến đây ngay, con cũng không hy vọng Hoàng Mạnh sẽ ở bên một người phụ nữ như vậy, cho dù anh ấy không muốn ở bên con, nhưng mà dù gì thì con cũng hơn người phụ nữ kia mà.” Hà Dung buồn bã nói, sau đó nước mắt lại không ngừng chảy xuống, khiến cho bà Hoàng sợ đến mức vội vã rút khăn giấy đưa cho chị ta.

“Con đừng khóc vội, bác sẽ xả giận giúp con, một người phụ nữ như vậy không thể nào bước chân vào nhà họ Hoàng được.” Bà Hoàng tức giận nói, con dâu của bà không cần phải là con cái nhà danh giá nhưng ít nhất cũng phải là con cái nhà trong sạch, biết cách làm người chứ.

Bây giờ trong lòng của Hà Dung đang vui như Tết vậy, bởi vì chị ta đã đạt được mục đích rồi, còn tiếp theo chỉ cần ngồi một chỗ và xem kịch, ngồi đợi vị trí con dâu nhà họ Hoàng trở về trong tay của chị ta thôi.

“Gọi Hoàng Mạnh về cho tôi ngay.” Bà Hoàng nói với người giúp việc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.