Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 165: Chương 165: Bài phát biểu tuyệt vời




P/s: Rất cảm ơn bạn [email protected] Đề cử 5 Nguyệt Phiếu.

Và rất cảm ơn bạn bạn quangloc8388 Đề cử 5 Nguyệt Phiếu và 5,000 đậu.

Chúc anh chị em đọc truyện vui vẻ nhé.

Dương Tuấn Vũ tiếp tục:

- Thôi dù sao hôm nay cũng là buổi lễ ra mắt dòng xe mới, vì vậy xin phép được quay lại chủ đề chính.

- Khi nãy tôi đã nói thứ nhất rồi, bây giờ sẽ là thứ hai: Xin báo cho tất cả mọi người một tin vui, chiếu siêu tụ điện thế hệ ba đã được chúng tôi nghiên cứu đến giai đoạn mấu chốt, tin rằng trong thời gian tới sẽ hoàn thành, chiếc xe sẽ lại được nâng cấp lên. Các vị có thể yên tâm mua dòng T1 này mà không sợ nhanh mất xu thế, khi siêu tụ mới ra mắt chúng tôi sẽ hỗ trợ giá cho những ai đã mua xe đến thay siêu tụ.

Mọi người lại hốt hoảng, đã sắp ra mắt mẫu siêu tụ điện nữa? mới trong nửa năm đã ra được 2 thế hệ rồi, như thế này có để nhà khác sống không? Không ít người thầm quay sang lo lắng cho các hãng xe và ngành năng lượng khác.

Những người này đã hết hồn rồi, họ khi nãy còn tính toán nguy cơ các kiểu, rồi chèn ép thị trường, hạ giá sản phẩm, ưu đãi đủ kiểu để cạnh tranh. Nhưng mà người ta còn sắp ra loại siêu tụ điện mới, như thế có ai không muốn đổi sang đi xe điện.

Sạc điện cho một lần chạy được 500 Km giá điện vào khoảng 10 $ (200 nghìn đồng). Trong khi với số Km đó thì mất 90 $ (1,8 triệu đồng). Con ** nó quá chênh lệch đi.

Tiền mua xe vừa ngang giá, lại còn tiết kiệm được gấp 9 lần tiền nhiên liệu. Số tiền đó nhìn thì không quá lớn đối với họ nhưng mà cứ phải đi nhiều, một tháng đi cả mấy chục nghìn Km, tính ra sẽ chênh ra mấy chục đến hơn trăm triệu rồi. Tiền đấy dùng để mua đồ ăn vặt một năm cũng đủ rồi.

Tiết kiệm được tiền thì tội gì phải mất thêm, họ tuy siêu giàu nhưng mà không phải tiền cứ là giấy tiêu mãi không hết. Ai không muốn mình giàu hơn người khác chứ? Vì thế riêng chuyện nguyên liệu tiêu hao ít hơn quá nhiều sẽ dẫn đến tâm lý đắn đo khi chọn mua xe. Đặc biệt là mấy người tiền không quá dư giả - khách hàng trung lưu, thượng lưu. (Còn họ là siêu thượng lưu/ siêu giàu rồi).

Chưa kể xe có mẫu mã có thể nói quá đẹp, các mẫu đẹp nhất hiện tại còn thua kém không ít. Vừa đẹp lại vừa rẻ, ngu gì không chọn. Xe điện thì sao? Nhìn còn sang chảnh hơn cả xe chạy xăng.

- Chưa hết, tôi biết ở đây có rất nhiều phải chạy những quãng đường xa xôi hàng trăm Km vì công việc, thế thì cứ phải đỗ lại trạm điện mà đợi gần 30 phút để sạc ư? Có phải các vị cũng nghĩ điều này là rất bất tiện, khiến các vị dù thích Bentley T1 nhưng vẫn đắn đo cân nhắc?

William đọc đến đây thì ngẩng đầu lên nhìn xuống phía dưới, hắn thấy mọi người đều hơi lo lắng và gật đầu thì tiếp tục cười đọc tiếp:

- Tôi rất thông cảm đối với các vị, nên một chiếc xe sang không thể có một lỗi nghiêm trọng như thế được. Chính vì vậy các vị có thể mua thêm nhiều tụ điện dự phòng, để dễ dàng lắp vào một lúc nhiều chiếc tụ điện. Đơn giản như lắp 6-10 chiếc thì có thể chạy được 3000-5000 Km rồi. Tôi tin các vị còn cảm thấy như thế lợi thế hơn cả đổ xăng, vì các vị còn phải đợi từng lượt, từng lượt để đến xe của mình được nhân viên trạm xăng đổ.

- Và khi các vị đến công ty, hoặc về nhà, hoặc ngồi ở nhà hàng, quán cafe thì đều có thể sạc rất tiện lợi. Ừm, tôi tin không ai ngồi quán cafe dưới 30 phút. Vì vậy sẽ không còn bất cứ bất lợi gì.

Mọi người nghe thấy như vậy thì hai mắt tỏa sáng, thế này chính là không bao giờ phải đợi rất lâu để xếp hàng đổ xăng nữa rồi. Trạm xăng ở đường quốc lộ còn khá, chứ trạm xăng ở trong khu đô thị thì đúng là đợi cả nửa tiếng đổ xăng cũng không phải nói chơi. Quá tiện lợi rồi. Nếu chạy ít thì không phải là cả tháng mới phải sạc một lần hay sao. 1 chiếc tụ của người ta 1 lần sạc chạy được 500Km kìa.

William vừa đọc cũng vừa cảm thán, tên này ngồi đằng sau mà cũng có thể nắm bắt hết tâm lý mọi người, rồi dắt mũi họ như dắt bò vậy. Hắn đọc tiếp:

- Các vị khoan hãy vui mừng vội, ừm, vì đơn giản là niềm vui còn chưa hết.

Mọi người lại im phăng phắc, chăm chú nghe như nghe cô giáo giảng bài hồi còn lớp 1 lớp 2 vậy, rất ngoan.

- Thứ ba: Thực ra ý tưởng này tôi đã nói trong buổi Motors Show ở Paris cuối năm ngoái, nhưng khi đó đã làm thất hứa với không ít khác hàng. Một lần nữa tôi rất xin lỗi họ, mong các vị tha thứ.

Những người ở dưới lại nhao nhao hỏi xem cuối năm ngoái rốt cuộc là anh ta đã hứa cái gì. Người thì lắc đầu, người đang định kể thì William lại đọc, làm anh ta nuốt lại, cười khổ hất hất lên sân khấu ý nói “Cô tự nghe đi”.

- Khi đó tôi đã hứa với 100 người đầu tiên đặt hàng rằng, tôi đã cho họ được tự đề xuất ý tưởng về màu sắc và cách trang trí trên xe của họ. Tôi còn nhớ không nhầm có anh chàng tóc vàng, mặc áo Dolce&Garba, tên là Luis có gửi mail cho chúng tôi một mẫu xe Batman. Có cô nàng Lavian muốn thiết kế cho cô ấy hình ảnh gia đình mình lên chiếc xe, và còn rất nhiều ý tưởng khác, thậm chí còn có cả một anh mê quần lót ren cũng muốn mình được lái một chiếc xe mang phong cách đặc biệt này ra đường.

Mọi người cười rộ lên, lại có tên biến thái như vậy?

- Tôi rất áy náy vì đã thất hứa, vì vậy 100 khách hàng đó nếu đang xem chương trình này thì có thể liên lạc lại với Thịnh Thế hoặc Bentley để nhận được ưu đãi mua xe Bentley T1 với chỉ 50% giá. Tất nhiên những chiếc xe đó sẽ vẫn mang ý tưởng mà các bạn đã gửi cho chúng tôi. Ừm, nếu ai không đủ tiền thì chúng tôi sẽ cho mua xe trả góp 0%.

- Oa.

Mọi người ồ lên, không biết ai là 100 người may mắn này, vừa có một chiếc xe độc nhất vô nhị, lại còn được giảm 50% giá. Không đủ tiền lại còn mua trả góp với lãi xuất 0%.

- Cho tôi hỏi, thế còn những người chúng tôi đang ngồi đây thì sao? Tôi cũng muốn có một chiếc xe như vậy.

Rất nhanh có một người đứng lên nói.

- Đúng vậy, chúng tôi cũng muốn.

William toát mồ hôi hột, khán giả phản ứng quá mãnh liệt rồi, hắn thầm mắng tên nhóc này thích giở trò kích thích cảm giác mạnh làm mình đứng đây thì áp lực lớn, còn hắn không biết chui trong xó nào cười vui vẻ rồi. William vội đọc tiếp, tên này nhất định sẽ có cách, và đúng là Dương Tuấn Vũ không làm hắn thất vọng:

- Các vị khách quý hôm nay đã không quản từ các nơi xa xôi mà đến đây tham gia sự kiện ra mắt của chúng tôi, vì vậy cũng không thể đề các vị tay trắng trở về được. Có lẽ chủ tịch Katherine cũng đồng ý với phương án của tôi đó là: 500 khách hàng đặt xe đầu tiên sẽ được ưu đãi có một chiếc xe độc nhất trên thế giới, chỉ thuộc sở hữu của mình. Ừm, nhưng mà các vị quá đông rồi, những người chưa được thì sẽ có hai lựa chọn: Một là thế hệ xe Bentley tiếp theo các vị sẽ được ưu tiên, hoặc nhận ưu đãi giá xe 5% và được tặng kèm thêm 5 chiếc siêu tụ điện dự phòng.

Ai cũng đã thấy ấm lòng rồi. Thấy cảnh tượng sắp lộn xộn đi đăng ký bất chấp mặt mũi này thì William không dám ngừng đọc:

- Thứ tư: Chúng tôi còn có 10 chiếc thăm may mắn, các vị khi vào đã nhận mã số riêng của mình rồi, 10 người này sẽ được tặng 1 chiếc Bentley T1 hoàn toàn miễn phí. Chương trình bốc thăm sẽ diễn ra vào cuối buổi, vì thế rất hy vọng mọi người đừng vội vàng chen lấn đi đăng ký mà lại không biết mình được tặng xe.

Có rất nhiều người phá lên cười, họ thầm mắng tên chủ tịch này giảo hoạt. Không muốn họ chen lấn mà nghĩ ra cái trò bốc thăm vào cuối chương trình.

- Vâng, bài phát biểu của tôi xin dừng lại ở đây. Chúng tôi rất mong nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của các vị. Xin cảm ơn.

Mọi người vỗ tay rào rào, ai cũng thầm may mắn vì mình đã được mời đến đây, nếu không ngay ngày mai thôi sẽ không ít đứa bạn cười vào mặt mình vì không biết thế giới vừa trình làng một chiếc siêu xe điện.

Katherine ngồi dưới thì thầm mắng tên này phát biểu trước toàn thể các nhân vật siêu cấp mà vẫn nói toàn lời trêu đùa linh tinh. Nhưng đúng là hắn đã dẫn dắt tâm lý của mọi người rất tốt. Còn nếu chỉ đọc ra các ưu đãi và hình thức đặt xe như truyền thống thì người ta chỉ cảm thấy có chút thú vị mà thôi.

Cô cũng đứng lên phát biểu tổng kết lại chương trình, sau đó là màn bốc thăm trúng thưởng, ai cũng được bốc thăm, kể cả nhân viên của hai tập đoàn Thịnh Thế và Volkswagen. Tuy là của nhà trồng được nhưng nhà này họ chỉ đi làm thuê thôi, đâu phải thích là lấy ra một chiếc để đi được.

Không ngờ người may mắn của cả hai tập đoàn lại là tên số đỏ Tùng Khôi Kỳ. Khi hắn nghe William đọc số thì còn nghĩ mình nhìn nhầm, mãi khi MC nhắc mấy lần thì hắn mới giơ chiếc số lên, sau đó vui vẻ lên nhận chìa khóa xe.

Lâm Băng bên cạnh cảm thán:

- Tôi không biết phải nói gì nữa, số cậu quá đỏ rồi. Xác suất là 1/8020 đấy. Trúng giải đặc biệt sổ số cũng còn kém cậu.

Tùng Khôi Kỳ vui quá ôm Lâm Băng bên cạnh hôn một cái vào má. Hắn vẫn coi như không biết gì, còn Lâm Băng thì trợn mắt, ú ớ không ra tiếng. Khi định quát lên thì nhận ra hắn đã chạy sang ăn mừng với Lê Khôi rồi. “Thôi kệ hắn đi, dù sao đột nhiên lại nhận được chiếc xe 10 tỷ, ai mà không phát điên lên chứ.” Cô sờ sờ vào mặt thấy mặt mình hơi nóng lên.

Cũng không phải Lâm Băng băng giá như cái tên của cô, ngược lại trước đây cô là một cô gái nhút nhát, nhưng đảm nhiệm vai trò này dần dần cô phải học cách tạo cho mình một vẻ bề ngoài lạnh lùng. Chỉ có như vậy cấp dưới và người phỏng vấn mới cảm thấy có áp lực và bộc lộ được tài năng của mình.

Nhưng trong tình cảm cô lại rất mơ mộng, chỉ là trước đây thì quá bận rộn học tập và xin việc, bây giờ thì lại có vẻ ngoài như thế làm ít người dám tới gần chứ đừng nói là buông lời tán tỉnh. Hôm nay lại bị tên khốn Tùng Khôi Kỳ này ngây thơ cướp mất đi nụ hôn đầu, điều này làm tâm trí cô lại bay bổng đi đâu mất rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.