Lê Khôi đi tới gần hắn nói:
- Sao hả? Cảm giác tốt chứ?
Dương Tuấn Vũ đen mặt, hắn lè lưỡi chỉ chỉ vào cái lưỡi vẫn còn đang chảy máu:
- Anh nghĩ xem cảm giác có tốt không?
Lê Khôi trợn mắt, thở dài:
- Ài, đúng là hoa hồng đẹp nhưng có gai nha. Cậu lần sau nên bé hết gai đi rồi hẵng hái.
- Chuyện không như mọi người nghĩ đâu.
- Ừm, chúng tôi đều là người từng trải đều hiểu mà.
- Chúng tôi không có phải như vậy.
- Ừm, cậu thì ra cũng biết xấu hổ. Được rồi, yên tâm tôi sẽ không kể với ai đâu.
Dương Tuấn Vũ càng giải thích càng thấy sai sai, hắn quyết định giữ im lặng. Việc này càng nói thì càng gây hiểu lầm mà thôi. “Ừm, nhưng mà đúng là cảm giác rất tốt, phi phi, lại nghĩ lung tung cái khỉ gì thế này!!!”.
Vân Tú về phòng, tắm rửa sạch sẽ rồi nằm vật ra giường nghĩ ngợi lung tung “Mình có phải quá dễ dãi rồi? Nếu khi đó mình cứ mặc hắn làm gì thì làm thì có phải hắn sẽ làm đến mức kia không? Sau hôm nay thì hai chúng ta sẽ đối mặt với nhau ra sao đây?..”
Chương trình một vạn câu hỏi vì sao được chiếu trong suy nghĩ của Vân Tú, cô cứ thơ thẩn nghĩ ngợi rồi chẳng biết mình chìm vào giấc ngủ từ bao giờ.
…
Sau hôm đó mọi thứ không có quá nhiều thay đổi, Dương Tuấn Vũ vẫn đối xử với Vân Tú như mọi khi, cô cũng không cần hắn biểu hiện gì bất thường cả. Cứ như vậy có lẽ mọi người đều sẽ tự nhiên hơn. Hai người vẫn nói đùa với nhau như mọi khi, Vân Tú vẫn hay mắng hắn không kiêng nề gì. Còn Dương Tuấn Vũ thì vẫn lắc đầu thở dài như trước, làm ra vẻ “mọi người đều biết tôi định nói gì rồi đấy”.
Thời gian trôi qua rất nhanh, sau mấy ngày đi chơi xung quanh Crew thì hôm nay cuối cùng cũng diễn ra buổi lễ ra mắt của xe Bentley T1 (Chữ T ý nói là Thịnh Thế thế hệ 1). Đây là chiếc xe đánh dấu sự hợp tác làm ăn lần đầu của hai tập đoàn xuyên quốc gia.
Hôm nay có sự xuất hiện của rất nhiều người nổi tiếng, minh tinh ca sĩ nhiều không đếm hết. Các ông chủ của các tập đoàn lớn thì đi theo đoàn, ai cũng mặc vest sang trọng, lịch lãm và treo trên môi nụ cười thoải mái. Họ cũng chẳng biết Volkswagen và Bentley định làm trò mèo gì, nhưng mà nể mặt Paul Vincent nên họ vẫn tới, còn cô con gái cưng của ông ta Katherine cũng chưa xứng ngồi ngang hàng với họ.
Buổi lễ đã có sẵn khung chương trình, mọi người được dẫn vào trung tâm văn hóa số 1 tại Crew. Nơi đây có ít nhất 3000 chỗ ngồi, cứ nghĩ là Bentley làm quá xa xỉ nhưng khi khách khứa đến đông đủ thì các chỗ đã kín, chứng tỏ sức hút của Showroom thần bí này và danh tiếng của Paul Vincent là lớn đến thế nào.
Chưa kể nhóm không có vé đang ngồi trực tiếp thông qua 10 chiếc màn hình siêu lớn 1200 inch được lắp ở đại sảnh, ước lượng sơ bộ cũng không ít hơn 5000 người. Một con số khổng lồ so với một buổi Showroom chỉ có ra mắt 2 mẫu xe mới và nhiều màu sắc đi kèm.
Điều này chứng tỏ kế hoạch của Katherine đã có hiệu quả rất tốt.
Nhìn số lượng người đông như thế này thì chắc có không ít người dẫn chương trình đã bối rối. Nhưng giám đốc tổng hợp Willian Alan đã cho thấy anh ta không phải là một kẻ chỉ biết ngồi chơi nhận lương.
Theo Dương Tuấn Vũ tìm hiểu được thì mọi sự kiện của Volkswagen đều được anh ta cầm mic dẫn chương trình, trăm lần như một, chưa bao giờ xảy ra lỗi lầm gì. Đây chính là một nhân tài chứ còn đâu nữa.
Đứng kèm anh ta là một cô diễn viên nổi tiếng Hollywood – Julian Rose, bông hồng đen của giới diễn xuất.
Hai người rất tự tin nói, đầu tiên bao giờ cũng là màn chào hỏi, cảm ơn và giới thiệu các lãnh đạo cấp cao. Dương Tuấn Vũ trước đó đã yêu cầu với Katherine là không giới thiệu hắn mà giới thiệu Vân Tú như đại diện của tập đoàn.
Hắn không muốn lộ diện ra ngoài, trừ những việc bất khả kháng. Hắn đang đứng sau cánh gà ngồi uống nước cam ép, rung đùi rất thích ý. Cảm giác đứng sau màn đôi khi rất thú vị, nó cũng có tư vị khác so với những người nổi tiếng.
Katherine nghe hắn nói thế thì biết hắn không muốn làm người nổi tiếng, có lẽ đối với sự phát triển hiện tại của hắn còn chưa đến lúc xuất hiện trước mặt tất cả giới siêu giàu và siêu quyền lực này.
Cô còn có tập đoàn Volkswagen và ông bố Paul Vincent chống lưng, hắn chỉ có sự nghiệp mới lên của mình-Thịnh Thế. Nói nổi tiếng thì cũng có chút các tập đoàn khác biết đến, nhưng sau khi siêu tụ điện bị cấm sản xuất chắc người ta cũng đã quên Thịnh Thế là cái gì rồi. Ừm, nhưng hôm nay họ sẽ phải trợn mắt lên nhìn và dỏng tai lên nghe cái tên Thịnh Thế này. Có lẽ họ sẽ không thể quên được nó, thậm chí là trong giấc mơ. Katherine nhếch đôi môi xinh đẹp lên, và tập trung lại màn giới thiệu đang được Willian bắt đầu:
- Đầu tiên tôi xin giới thiệu với các vị khách quý, ngài Katherine- Chủ tịch của tập đoàn Volkswagen chúng tôi.
Katherine đứng dậy mỉm cười cúi đầu chào đối với các vị khách, những người ngồi gần thì được chứng kiến dung mạo của cô, những người ở xa hoặc xem gián tiếp thì đều được nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp như công chúa này. Ai cũng sáng mắt lên, con trai thì tim đập loạn, con gái thì cũng phải ghen tị vì sắc đẹp hoàn mỹ này.
Paul Vincent ngồi cạnh con gái nhìn qua màn hình thấy được sự ngỡ ngàng của mọi người thì cũng thầm đắc ý, cô gái nhỏ này chính là đứa con mà ông cưng chiều nhất, cô công chúa nhỏ này không chỉ xinh đẹp mà còn rất giỏi, từ nhỏ tới lớn cô đều rất ngoan ngoãn nghe lời, làm việc gì cũng rất nhanh thành thạo. Ông rất yên tâm về cô.
Nhìn cô từ một đứa trẻ xinh đẹp hay vui đùa cùng mấy chú chó con, đến bây giờ đã lớn đã trưởng thành rồi, ừm, cũng nên tìm cho cô một người đàn ông xứng đáng. Nhưng nghĩ tới đó ông lại thở dài, có ai có thể lọt vào được con mắt của con gái ông đây, những thanh niên trẻ thời nay đều không xứng đáng với hòn ngọc quý của ông, còn những người tốt, giỏi giang thì đều đã tầm trung tuổi rồi, ông không muốn con gái mình phải yêu một người mà ngang cả tuổi ông như vậy.
Katherine đứng lên chào hỏi xong và ngồi xuống thì mãi một lúc sau mọi người mới hoàn hồn lại. Vân Tú thầm nghĩ “Cô cũng không xinh đẹp hơn tôi bao nhiêu, chẳng qua là danh tiếng và quyền lực thôi. Sau này Thịnh Thế vươn tay ra thế giới rồi thì tôi cũng không thua kém cô điều gì nữa. Tên khốn Dương Tuấn Vũ kia phải thuộc về tôi, cô còn lâu mới có cửa cạnh tranh.”
Vân Tú đang suy nghĩ ngẩn người thì William đọc đến tên cô, Lâm Băng thấy cô vẫn còn nở nụ cười xấu xa thì vội vỗ vỗ tay cô, làm Vân Tú tỉnh lại. Thông qua ánh mắt của Lâm Băng cô biết William vừa đọc tên mình, cô chỉnh đốn lại tâm trạng rất nhanh, sau đó đứng lên nở một nụ cười quyến rũ giết người không cần dao.
Vân Tú có vẻ đẹp quyến rũ của một cô gái phương Đông rất xuất sắc. Hôm nay cô mặc bộ quần áo chứ không phải váy, nhưng đây chính là bộ quần áo bó sát mà Dương Tuấn Vũ đã làm tặng cô, chiếc áo có hình một con nhện đỏ vô cùng đẹp nhưng lại có cảm giác nó rất độc, chỉ cần cắn nhẹ một cái thôi là đi đời.
Bộ đồ này Dương Tuấn Vũ đã mất mấy tuần mới làm ra được, nó được dựa trên kỹ thuật của thế kỷ 22, các sợi tơ dệt thành đều là những loại hợp chất siêu bền, siêu co giãn và siêu chắc chắn. Nó đảm bảo tối đa khả năng bảo vệ, nhưng đồng thời cách trang trí khéo léo và đẹp mắt của Dương Tuấn Vũ đã khiến nó trở thành một tác phẩm nghệ thuật độc đáo.
Các anh chàng phía dưới vừa mới hoàn hồn lại thì thấy cô gái này đứng lên lại một lần nữa trợn mắt, không chỉ vậy, Katherine là một cô công chúa băng giá, tuy đẹp nhưng mọi người không có nhiều ý định dám chinh phục.
Còn Vân Tú thì ngược lại, cô mặc một bộ đồ khoe trọn được hết những nét đẹp thanh xuân của một mỹ nữ phương Đông, cần cao ráo có cao ráo, cần dàng người ma quỷ có dáng người ma quỷ, cần sự mị hoặc quyến rũ thì cũng có mị hoặc quyến rũ. Chưa kể nụ cười câu hồn và hình ảnh giống một nữ hoàng nhện độc làm mọi người trong lòng đều như có muôn vàn ngọn lửa đốt lên.
Các cô gái đều là con gái hoặc vợ của các ông trùm, không thì cũng là minh tinh nổi tiếng, ai cũng có con mắt nhìn hàng hiệu. Chính vì vậy mà khi nhìn thấy bộ đồ của Vân Tú mọi người đều trợn mắt, sau đó là muôn vàn sự tò mò, yêu thích, ngứa ngáy… Họ chỉ muốn chạy ngay đến đó sờ chất liệu vải một chút, xem kỹ các đường may một chút, sao lại có bộ đồ đẹp và độc đáo như vậy.
Rồi lại nhìn vào đồ trên người mình ai cũng cảm thấy mặt mình đỏ lên một chút. Chị em thì so váy áo đúng là không sai. Chọn mua được một bộ đồ đẹp chính là công việc yêu thích của họ, có thể họ chỉ ngồi ngắm một bộ quần áo mà không ăn cơm cả tuần cũng có thể.
Đừng đùa với khao khát mua sắm, ăn mặc của chị em phụ nữ.
Sau sự kinh diễm qua đi thì đó chính là những câu hỏi to tướng: Thịnh Thế nào ở đây? Từ khi nào mà họ đã hợp tác với Bentley rồi? Mà hai công ty họ có điểm chung nào để hợp tác à? À, đừng nói với tôi là họ cùng nhau sản xuất xe điện chứ? Bentley sản xuất xe điện? Ha ha, không thế nào.
Nhưng những câu trả lời đó được chủ tịch Katherine đứng trên bục nói rõ ràng rành mạch:
- Volkswagen và Thịnh Thế đã có quãng thời gian hợp tác vui vẻ, chúng tôi đã cùng nhau phát triển một dự án mang tính đột phá của thời đại.
- Các vị chắc cũng đã nghe nói đến siêu tụ điện rồi chứ? Nhưng với công suất đó mà Bentley cũng muốn sản xuất xe điện thì đúng là điên rồi? Chắc các vị đều nghĩ như vậy.
- Thực ra khi ngài chủ tịch của Thịnh Thế mang đến cái ý tưởng và dự án này thì tất cả chúng tôi cũng đều nghĩ anh ta điên rồi. Nhưng các vị không biết rằng anh ta đã thuyết phục chúng tôi không những cùng nhau hợp tác mà còn lấy đi 50% cổ phần của Bentley.
Mọi người nghe thế thì không ai không giật mình. Bentley đâu có thiếu tiền, họ là của Volkswagen mà, đâu đến mức phải bán cổ phần dù làm ăn thua lỗ? Điều đó chứng tỏ cuộc trao đổi này là ngang hàng, vậy chiếc siêu tụ điện này lại có thể để Volkswagen chịu thiệt ư? Không, chắc chắn họ không chịu thiệt, họ đâu có nợ gì Thịnh Thế. Vậy là vụ làm ăn này phải có lời. Nhưng các thông số của siêu tụ điện này còn chưa đến mức làm các giới xe hơi để mắt đến, đừng đùa chứ, tốc độ tối đa chỉ được 60Km/h, chúng tôi làm xe còn để tham gia đua F1 đấy. Chẳng lẽ..