Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 257: Chương 257: Chiến đấu tiếp tục: Con mồi - Giăng bẫy




Tất cả cũng vì không ai nghĩ Bruckly có khả năng độn thổ.

Dương Tuấn Vũ vừa dẫn dắt Ki của mình, vừa cô gắng lấy lại tỉnh táo, vì hắn biết trong số bọn họ chỉ có mình hắn có khả năng nhận biết con quỷ này. Nếu không có hắn những người ở đây chẳng biết lúc nào sẽ bị cái lưỡi hái kia đoạt mạng.

Dương Tuấn Vũ cắn răng nhìn Vân Tú nói:

- Cõng anh lên. Ngay lập tức.

Elise cắn chặt mội, cô gật đầu cõng hắn lên trên lưng.

Leo định đến giúp nhưng Doris giơ tay cản lại, cô lắc đầu ý nói “Đây là chuyện riêng của họ, anh cần để họ tự giải quyết”.

Không làm Doris thất vọng, Elise đã nhanh chóng chuyển từ cảm giác tội lỗi sang sự tức giận, cuồng nộ. Tinh thần của cô được đề thăng lên cao nhất, đột nhiên, không đợi Dương Tuấn Vũ ra lệnh, cô phóng ra hàng chục tấm lưới nhện trải khắp mọi nơi xung quanh bán kinh 20 m. Sau đó, Elise cõng hắn nhảy vụt lên trên một tấm lưới ở trung tâm.

Hai người kia còn chưa hiểu làm sao thì Vân Tú ném tới hai người họ hai chiếc dán đế giày và hai chiếc bao tay:

- Đeo vào để di chuyển được trên lưới.

Leo và Doris giật mình nhận ra, họ vội làm theo sau đó cũng tập trung lại chiếc lưới lớn nhất.

Dương Tuấn Vũ nằm trên lưng cô thầm gật đầu khen ngợi, cô gái nhỏ của hắn đúng là rất thông

minh, chẳng qua mọi khi hắn đã quá bao bọc che chở làm cô không rèn luyện được những phản xạ nhanh nhạy trong chiến đấu. Ngày hôm nay tuy cái giá không rẻ nhưng nó đã giúp cô hiểu thêm được nhiều điều “Hắn không phải lúc nào cũng có thể ở bên bảo vệ cô suốt mọi cuộc chiến, hắn cũng có lúc bị thương, bị nguy hiểm đến tính mạng. Hắn luôn che chở, cô cũng muốn san sẻ với

hắn.

Như chứng minh phán đoán của cô là đúng, chiếc lưới góc 2 giờ 15 phút hơi rung nhẹ lên, Bruckly còn chưa hiểu làm sao vì hắn vừa từ đất ngoi lên đã chạm ngay vào cái mạng nhện dính hơn keo dính này.

Hắn cố giãy ra nhưng chiếc lưới phiền phức này càng cử động càng bị mắc nhiều sợi tơ hơn, càng dính chặt hơn.

Bruckly kêu xì xì, sau đó hắn phun ra những làn khói đen, khói đến đâu mạng nhện tan biến đến đó.

Nhưng chỉ cần một cú chạm nhẹ cũng khiến lưới tơ này truyền thông tin đến Vân Tú. Cô không hổ danh với biệt danh Nữ hoàng nhền nhện của mình. Ngay khi Bruckly chạm vào, cô đã chuyển hướng nhìn về phía đó,lưỡi dao được ném cực nhanh tới vị trí 2 giờ 15 phút.

Lưỡi dao bay đi, nó có màu tím và màu sáng vàng. Vân Tú mỉm cười, chẳng cần biết từ bao giờ Dương Tuấn Vũ đã truyền Ki của mình vào lưỡi dao của mình, tuy hai mà một, sự phối hợp của hai người đã trở nên ăn ý.

Leo và Doris cũng không phải hạng xoàng, họ tuy không bắt được sự thay đổi cực nhỏ của lưới nhện như Elise, nhưng cứ nhìn phản ứng quay phắt đầu lại của cô cũng đã giúp họ định hướng cực nhanh vị trí của con quỷ này. Hai thanh kiếm lại được cặp đôi này ném tới, viên ngọc lần này được kích hoạt gấp hai lần trước đó, đồng thời cặp kiếm không tấn công từ hai phía mà nó cứ xoắn lại

với nhau xuyên thẳng về phía trước.

Dao kiếm song song lao thẳng vào vị trí của Bruckly.

Tiểu nhân khôn lỏi không bao giờ có thể may mắn mãi được, mà đã đen đủi thì sẽ gấp nhiều lần. Lần này Bruckly chính là điển hình của câu nói này. Cả ba vũ khí đều xuyên qua cơ thể của con trâu chẳng ra trâu, chim chẳng ra chim này.

Chất độc mà Elise thêm vào không phải loại dễ chơi, dù nó mới chỉ cấp độ 1 nhưng cũng đã gần tối đa của cấp đầu tiên này, vì vậy, khả năng ăn mòn cực mạnh của nó cộng hưởng với Ki của Dương Tuấn Vũ thì lưỡi dao mà Elise ném đi chẳng khác nào ném thẳng vào cơ thể của một con người bình thường.

Sự ăn mòn còn lan cực nhanh ra xung quanh, nó hỗ trợ hai lưỡi kiếm tăng thêm khả năng phá hoại.

Bruckly hộc máu hú lên điên cuồng.

Cơn sóng tinh thần này vẫn là thứ khiến tất cả hoa mắt chóng mặt, tuy không làm họ quá đau đớn nhưng lại khiến họ gặp ảo giác và mất tập trung.

Dương Tuấn Vũ hét lên:

- Leo, lần sau hắn hét lên anh cũng dùng chiêu sư tử hống đáp lại, đây cũng chính là một chiêu công kích tinh thần đúng không? Hắn có thể sao chúng ta lại không thể?

- Chị Doris, chị cũng phát ra sóng siêu âm tấn công vào giác quan của hắn, chúng ta sẽ dùng một đòn quyết định tiễn hắn trở về nơi hắn sinh ra - địa ngục tối tăm.

Mọi người gật đầu tán thành.

Dương Tuấn Vũ cũng không ngồi chơi, hắn quan sát kỹ xung quanh, đôi tay đã giương cánh cung với ba mũi tên sáng chói, làm cả khu vực xung quanh chẳng khác gì ban ngày. Thị giác của mọi người được cải thiện rõ rệt.

Những mạng nhện bị làn khói đen phân hủy thì nhanh chóng được Elise bù lấp, bốn người lơ lửng trên mạng nhện, ôm cây đợi thỏ, giăng lưới đợi mồi.

Lần này Bruckly đã học khôn ra, hắn cứ trốn dưới lòng đất đợi chờ cơ hội thích hợp.

Bốn người đợi 15 phút không thấy gì thì cũng thầm chửi con quỷ này quá khôn lỏi rồi. Bốn người bọn họ đều phải căng thẳng thần kinh, tinh thần lên căng như dây đàn, tất cả cũng chỉ vì thụ động đợi hắn xuất hiện rồi đáp trả. Ngược lại, con quỷ này chắc chắn đang ở một chỗ nào đó nhàn nhã quan sát, nó sẽ đợi tới khi con mồi của mình mất đi lòng cảnh giác và đây sẽ là lúc hắn ra tay một kích tất sát.

Dương Tuấn Vũ nhếch mép, hắn không ngờ đây lại là một con quỷ nhát gan. Tuy có sức mạnh to lớn nhưng lại có lá gan nhỏ, điều này đã làm nó không còn gây ra được cảm giác uy hiếp gì nhiều.

Hắn nghĩ nghĩ gì đó, sau đấy thì thầm vào tai Vân Tú.

Vân Tú nghe loáng thoáng một chút, cô lắc đầu, ánh mắt kiên quyết nói:

- Không được. Em không muốn anh mạo hiểm như thế. Hôm nay em muốn bảo vệ anh.

Dương Tuấn Vũ xoa xoa đầu cô, hắn lắc đầu cười:

- Em yên tâm, vết thương nhìn có vẻ nặng nhưng khả năng hồi phục của anh em cũng biết mà.

Chưa kể hệ Ki của anh chính là khắc tinh của nó, những tác động xấu đấy chẳng còn chút ảnh hưởng nào với anh nữa rồi. Em cứ yên tâm làm theo anh đi. Chỉ có cách như vậy thôi.

- Không… em …

- Elise. Đây là mệnh lệnh.

- Anh …

Vân Tú nhìn ánh mắt nghiêm khắc của hắn, cô cắn chặt môi làm nó đã rớm máu, cô gật đầu:

- Tuân lệnh.

Theo sự yêu cầu của Dương Tuấn Vũ, cô dính một sợi tơ vào người hắn, sau đó treo hắn lơ lửng gần mặt đất.

Leo trợn mắt:

- Cô định câu cá đấy à? Mà lại còn dùng bạn trai mình làm mồi câu nữa chứ?

Doris véo eo hắn:

- Con sư tử ngu ngốc. Cô ấy cũng đâu có muốn. nhưng Dương Tuấn Vũ chính là có cách của mình. Kế hoạch này chắc chắn là hắn nghĩ ra và yêu cầu cô làm vậy đúng không?

Elise chỉ gật đầu, cô không nói gì cả, đôi mắt vẫn nhìn chặt về phía người đàn ông đó, đôi tay vẫn cầm một lưỡi dao sắc bén tẩm đầy Ki của cô lên đó.

Hai người thấy Vân Tú nghiêm túc như vậy thì cũng không làm phiền, họ cũng quay lại, tập trung vào cuộc chiến.

Dương Tuấn Vũ sau khi được thả lập lờ trên mặt đất, cùng với những giọt máu vẫn đang chảy xuống, cùng với đó, hắn tỏa ra một nguồn năng lượng Ki hệ ánh sáng tinh thuần và hơi yếu nhược.

Như Triệu Cơ đã nói, bóng tối nếu lớn nó sẽ nuốt chửng ánh sáng để làm thức ăn cho mình. Lần này hắn muốn dùng chính bản thân cùng năng lượng ánh sáng để lơ lửng trước miệng Bruckly, hắn rất muốn biết con quỷ tham ăn này có ngồi nhìn và chờ đợi được không?

Bruckly bên dưới đất đầu óc cũng đang xoay chuyển, hắn đang cực kỳ phân vân, tranh đấu trong lòng. Một bên là nguy hiểm, nó cũng biết khi mình đớp mồi thì sẽ bị tấn công, nhưng cái mùi vị thơm ngon cực độ này đôi khi cũng khiến con người ta điên cuồng, huống chi Bruckly là một con quái vật ham ăn.

Sau suốt 30 phút tranh đấu, cảm nhận được những kẻ địch bên trên đã nới lỏng cảnh giác, Bruckly từ từ ngoi lên dần khỏi mặt đất. Nó sắp một miếng nuốt chửng con mồi.

Dương Tuấn Vũ đâu có ngồi chờ chết, trong suốt quãng thời gian vừa qua hắn đã tập trung chữa thương ở chân, đồng thời cũng tăng cường tỏa Ki ra xung quanh. Ki của hắn không chỉ có tác dụng dẫn mồi mà còn có tác dụng hỗ trợ tăng cường giác quan. Từ khi biết Bruckly có khả năng độn thổ, cả Dương Tuấn Vũ và Triệu Cơ đều tăng cường truy quét bên dưới.

Ngay khi con quỷ này không ngồi im được nữa, nó vừa cử động đã làm cho Dương Tuấn Vũ nhận ra. Nhưng hắn cử giở vờ như không, tuy vậy, đôi tay của hắn nhẹ nhàng ra dấu.

Elise hiểu ngay kẻ địch đang ở bên dưới, cô đã nhắm chặt, canh chuẩn, chỉ đợi xuất đao.

Bruckly bị thức ăn làm mờ mắt, nó cứ nghĩ đột ngột tấn công thì dù có bị nhận ra cũng vẫn kịp trốn thoát. Nhưng không, lần này ngay khi hắn vừa ngoi lên đã nhận ngay lưỡi dao cực sắc, nó được căn đúng thời điểm mà Dương Tuấn Vũ ra hiệu.

Kèm theo đó vẫn là hai lưỡi kiếm song tình diệt ma.

Bruckly đỏ mắt, nó cảm thấy hô hấp cực khó khăn, hai phổi đã bị phá nát hoàn toàn, chất độc cũng làm tỏa ăn mòn cả các đường Ki mạch vốn có. Nó điên tiết hét lên công kích tinh thần và âm thanh.

Leo và Doris ngay khi thấy cái miệng trâu của nó há lớn lấy hơi thì họ đồng thời tấn công trước một bước, uy áp chúa tể sơn lâm cùng sóng siêu âm phá hủy tinh thần cùng một lúc xuất hiện triệt tiêu hoàn toàn sóng công kích tinh thần, đồng thời còn dội ngược lại về phía con quỷ.

Bruckly đã thảm cảng thảm hơn, ngũ quan nó xuất huyết, cả lồng ngực găm dao kiếm đẫm máu, các vết thương chồng chất các lần đã làm nó không thể chịu nổi nữa. Nó ú ớ vài tiếng sau đó gục xuống.

Cả nhóm vui vẻ định lao tới tìm hiểu về loài quỷ này, nhưng Bruckly đã hóa thành tro tàn bay khắp đất trời. Hắn đã về với địa ngục tối tăm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.