Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 145: Chương 145: Giăng lưới




Kẻ địch lần này của họ đúng là hành sự rất cẩn thận. Dương Tuấn Vũ đang hòa mình vào thân cây trước mặt tên này, chứng kiến sự việc, hắn đã đoán ngay tên này định làm gì. Dương Tuấn Vũ kéo nhẹ sợi dây cước mà hắn đã bố trí khi di chuyển, từ cách 15m một mũi tên được phóng đi. Chẳng ai biết hắn làm cách nào bố trí được như vậy.

Rất mẫn cảm, tên này đang di chuyển thì cảm thấy nguy hiểm, tuy không nghe thấy âm thanh gì (do cung tên Dương Tuấn Vũ đã nâng cấp giảm thiểu tối đa tiếng gió), hắn vẫn hạ thấp tầm cơ thể và rất nhanh lăn qua một bên tránh.

Ngay khi hắn lăn đi, Dương Tuấn Vũ cười lạnh lẽo, hắn đúng là dùng kế dương đông kích tây, khi mũi tên được bắn đi, hắn cũng đoán được là không dễ dàng giết chết kẻ địch. Nhưng lúc cơ thể đang lăn thì tên này sẽ bị hạn chế tầm nhìn và động tác rất nhiều. Khi hắn còn chưa chạm đất một tiếng súng vang lên “đoàng”. Chúng mày chơi súng không lẽ ta cứ chỉ biết chơi cung?

Tên này không ngờ mình bị cài bẫy, nhưng biết cũng vô dụng, hắn cố gắng né nhưng viên đạn đã găm vào ngực. Tốc độ âm thanh đâu phải nói là né được. Dù nhận ra nhưng động tác vô cách làm theo.

Vì để cho chắc chắn kẻ địch không thể thoát nhờ giáp chống đạn, Dương Tuấn Vũ gần như đồng thời bắn hai viên từ khẩu Anaconda chứ không phải một như tên này nghĩ. Hắn còn chưa kịp kêu la gì thì một viên đạn bị dấu đi dưới tiếng viên đạn thứ nhất găm thẳng vào sọ. Đến khi gần chết hắn mới biết kỳ quái ở chỗ nào, chính là tiếng đạn phát ra, nó chỉ là một tiếng nhưng kéo dài hơn bình thường. Thì ra là do hai viên được bắn với tốc độ nhanh nhất. Nhưng súng hiện này hắn không biết có loại lại bắn được hai viên với tốc độ lên đạn nhanh như vậy được. Hắn ôm theo thắc mắc này xuống mồ.

Rất tiếc là hắn thắc mắc cũng sai, vì đơn giản Dương Tuấn Vũ hai tay hai khẩu Anaconda. Chẳng qua hai tay thì bao giờ tay không thuận cũng bóp cò chậm hơn một chút, khoảng 1/10 giây. Không nghờ tên này lại nghe ra sự khác biệt được. Nhưng nghe ra được thì cũng phải đi đời.

Khi tiếng súng vang lên thì tên ngắm bắn AWM trên tòa nhà VinLuto cũng đang tìm kiếm Dương Tuấn Vũ, hắn cũng là một tên xạ thủ chuyên nghiệp, rất nhanh định vị được Dương Tuấn Vũ ở gốc cây, hắn bóp cò.

Dương Tuấn Vũ gần như bắn xong, hắn không quay lại quan sát thành quả, vì hắn biết kẻ địch còn lâu mới sống được khi hai viên đạn găm vào đầu và tim. Vì thế còn ở lại làm gì? Vẫn còn một tên đang ngắm vào đầu hắn kia kìa, nên hắn rất nhanh chuồn êm. Đúng như phán đoán của hắn, sau hai tiếng Anaconda hòa vào nhau khoảng 2 giây thì tiếng súng AWM vang lên trúng vị trí vừa nãy hắn đang đứng. Nhưng dù sao cũng chỉ là vừa nãy. Trong 2 giây Dương Tuấn Vũ đã di chuyển được 5m rồi, hắn lại đang nấp sau một thùng gỗ.



Ở bên chiến trường kia, Vân Tú rất nhanh đu lên nóc tòa nhà Krase, nhiệm vụ của một kẻ có thể di chuyển nhanh và xa như cô chính là xử lý bọn súng ngắm, còn dưới đất nếu xử lý nhanh thì may ra còn có đồ chơi, nếu không Boss sẽ thịt hết mất.

Tuy vậy cô cũng không hấp tấp, kẻ địch là thiện xạ không có nghĩa là cận chiến cùi bắp. Tên Bloodthristy chính là mình chứng rõ ràng nhất. Hắn vừa là thiện xạ, vừa là một con sói đội lốt người.

Vân Tú leo lên tòa nhà Krase, tất cả phụ kiện của cô đều được tăng cường độ bám dính, nhưng lại có kết cấu phù hợp với tơ nhện, vì thế mà di chuyển trên các địa hình trơn hoặc dốc đứng như các tòa nhà bằng kính cao vút thì rất dễ dàng, còn lúc di chuyển trên tơ nhện thì cũng không có vấn đề gì.

Vân Tú chỉ mất 1 phút để di chuyển 500m đến tòa Krase, sau đó tiếp tục leo lên rất nhanh chóng. Nhìn từ xa, ánh nắng hắn nhẹ vàng trông không khác gì một con nhện leo tường.

Vân Tú cũng được Lau gửi tọa độ khá chính xác của hai tên dùng súng ngắm. Vì muốn ngắm bắn tốt nên vị trí này sẽ phải cố định một chỗ, điều này cũng làm Elise nhẹ nhàng hơn. Còn Dương Tuấn Vũ thì khó hơn, kẻ địch cận chiến hoặc dùng súng ngắn sẽ thương xuyên di chuyển, 1 người thì còn dễ chứ 8 tên thì không thể cứ phụ thuộc vào Lau được. Chưa kể hình ảnh vệ tinh lại vào ban đêm như vậy khá khó để xác định chính xác vị trí khi kẻ địch là những chuyên gia ẩn mình.

Vân Tú có lợi thế nên cô cũng cần phải nhanh chóng xử lý hai tên dùng súng ngắm này để Dương Tuấn Vũ hoạt động dễ dàng hơn một chút.

Cô rất nhanh leo lên 7 tầng, đến tầng thượng của tòa nhà Krase, nhìn thấy kẻ địch, cô chưa kịp ngắm thì tên này không hiểu sao đã biết có người đến. Hắn rất nhanh lăn vào trốn sau thùng gỗ.

Elise hơi bất ngờ, nhưng rất nhanh cô nhìn thấy có một sợi cước mỏng được cuốn xung quanh nóc tòa nhà và cả trên cánh cửa của sân thượng. Kẻ địch đã chuẩn bị rất kỹ rồi, mọi con đường dù có lý hay phi lý đều được bố trí tỉ mỉ, đảm bảo cứ tiếp cận chúng là sẽ bị phát hiện.

“Thì ra không phải mỗi Boss biết cái trò dùng cước” Vân Tú cảm thấy hình tượng Boss giảm xuống một ít. Cô cũng không rối trí, rất nhanh nấp khỏi tầm nhìn của tên xạ thủ này.

Đúng như cô nghĩ, tên xạ thủ Jeffrey này không phải chỉ là một kẻ xạ thủ, hắn cũng là một tên cận chiến tốt. Rất nhanh hắn rút súng lục bên hông, nếu có thể xử đối phương bằng súng thì tất nhiên hắn không từ chối, dù sao khả năng bắn súng của hắn vẫn tốt hơn.

Jeffrey thấy chỉ thoáng có tiếng động rất nhỏ, chính tỏ kẻ địch không phải hạng xoàng, hắn lên cao tinh thần, sau đó lấy ra một chiếc gương nhỏ, giơ ra quan sát tính hình. Nhưng hắn chẳng thấy Elise đâu cả.

Elise không cần mấy đồ chơi rẻ tiền đó, mà tên Jeffrey này cũng chỉ có mỗi cái thùng ở đó để nấp nên hắn chẳng chạy đi đâu được. Cô quyết định đặt bẫy vui vẻ một chút. Xin lỗi Boss, tôi phải thử tính năng mới nên có thể sẽ tốn hơi nhiều thời gian, cậu ráng đợi nhé.

Vân Tú rất nhanh giăng lên mấy cái lưới nhện, rồi khẽ tránh sợi cước mỏng, leo xuống nấp bên dưới tòa nhà.

Không ai có kiên nhẫn hơn một con nhện đợi mồi, tên Jeffrey này đợi 15 phút vẫn chẳng thấy đối phương ra tay, hắn đã gấp muốn chết. “** kiếp, nếu đã thế thì chơi lớn một phen”. Hắn rút ra một quả bom khói, ném xuống chỗ mình. Khói rất nhanh tỏa ra, đảm bảo người ở ngoài sẽ không thấy hắn di chuyển trong làn khói. Sau đó hắn nấp sau cửa, rồi ném một viên đạn ra một góc để gây chú ý, sau đó đồng thời vụt theo hướng ngược lại, vòng qua, giơ súng bắn.

“Đoàng” tiếng đạn vang lên, nhưng hắn chẳng thấy ai, đang hoảng hốt muốn lùi lại chạy trốn thì thấy cả người mình bị dính vào một cái lưới, càng giãy giụa càng dính thế vào, hắn chửi lớn: F**k, mày là đồ hèn hạ, có giỏi ra đây chiến đấu một một.

Vân Tú cũng đã nghe thấy tiếng đạn, rồi lưới nhện của cô rung động liên tục truyền đi theo sợi tơ vẫn đang gắn ở chiếc đồng hồ. Cô biết chắc con mồi đã sập bẫy, rồi nghe thấy hắn chửi lớn, cô chậm rãi, lén lút đi vòng qua xung quanh tòa nhà một đoạn, đảm bảo an toàn, cô nhẹ nhàng di chuyển lên. Khi nhìn qua bờ tường của sân thượng kẻ địch đang đứng đó bị dính lại, càng cọ quậy thì càng bị trói chặt. Cô tủm tỉm cười. Sau đó rất nhanh lạnh lùng, “đoàng đoàng” hai tiếng súng vang lên bắn trúng vào hai tay của hắn.

Cô leo lên, quan sát kẻ địch một lượt rồi khinh bỉ nói:

- Chú em quá thiếu kiên nhẫn mà lại còn đòi làm xạ thủ. Chậc chậc. Mong kiếp sau biết khôn mà chọn đúng nghề nhé.

Sau đó mặc kệ tên này chửi rủa, cô tịch thu súng ngắn của hắn, sau đó cắt đứt gân chân gân tay, đồng thời cứa nhiều nhát trên người Jeffrey, rồi tiếng cười lãnh lẽo vang lên. À quên, còn phải thu cái cây AWM nữa. Cây này không ít tiền nha, đổi cho Boss sẽ mua thêm được mấy bộ quần áo.

Cô bắn tơ nhện gom lại treo lơ lửng tất cả trên nóc, rồi tiếp tục đi tới tòa nhà VinLuto để chơi đùa với tên xui xẻo tiếp theo.



Ở bên chiến trường của Dương Tuấn Vũ, hắn đã thành công dùng cùng một chiêu xử đẹp 3 tên khác. Còn bốn tên đang tập trung ở một chỗ, không dễ lừa. Bọn này đã khôn ra, không đi lẻ mà tập trung lại, như thế chiêu này của Dương Tuấn Vũ không dùng được nữa.

Hắn đang nghĩ cách thì cả 4 tên này đồng loạt lao lên, Dương Tuấn Vũ bắn nhanh về phía địch như lại nghe thấy tiếng “cong cong”, hai viên đạn đều bị cản lại.

“Ồ, lại có đồ chơi chống đạn.” Hắn thoáng quan sát thấy 4 tên này là những kẻ chiến đấu cận chiến, chúng phòng thủ đạn khá tốt. Đã vậy Dương Tuấn Vũ cũng muốn động tay chân. Hắn đã dùng súng đến phát ngán rồi.

Dương Tuấn Vũ rút hai con dao găm M9 ra rồi lao vào cuộc chiến. Nhưng khi lao vào rồi hắn mới biết chuyện không đơn giản. Bốn tên này như vừa chơi thuốc vậy, chém không biết đau, cả người trương lớn, đỏ chót. Trúng mỗi cú đấm của chúng, Dương Tuấn Vũ cũng phải nhe răng vì đau.

“Mấy tên này không phải là dùng loại thuốc nào đó làm tăng sức chiến đấu tạm thời chứ?”

Bốn tên này nhìn như bốn kẻ Babarian, to lớn, thô kệch nhưng rất khỏe. Dương Tuấn Vũ thử qua 60% lực mà cảm thấy như gãi ngứa. Hắn cũng không còn dám chủ quan nữa.

Nhưng hắn cũng không phải yếu ớt, sự rèn luyện bao lâu nay đã cho hắn một sức mạnh không hề kém bốn tên này khi đang dùng thuốc. Dương Tuấn Vũ mắt đã đỏ lên vì phấn khích, mỗi cú đấm 800Kg liên tục giáng xuống bốn kẻ này. Tuy hắn biết tâm trí những kẻ này đang ở trạng thái điên cuồng, nhưng 800Kg chắc chắn không phải chỉ có thế. Lực này đủ đấm chết ngay một người khỏe mạnh bình thường.

Tuy vậy hắn cũng ăn không ít đòn, cả người đã đau nhức. Nhưng hắn nhận ra tên dùng súng ngắm kia không có động tĩnh gì thì thả lỏng hơn, chắc chắn Elise đang chơi đùa với hắn rồi. “Cô ta làm việc thật chậm chạp, phải trừ lương mới được”.

Dương Tuấn Vũ vừa nghĩ vừa né hai cú đấm liên tiếp vào đầu. Mấy tên này cũng chẳng điên cuồng mãi được. Nhưng hắn không có nhiều thời gian như vậy.

Khi tên trước mặt tung một cú đấm vào ngực, Dương Tuấn Vũ dùng thế võ Vịnh Xuân Quyền và nhu đạo nhẹ nhàng dùng tay phải luồn qua túm vào cổ tay, rồi đột nhiên tay hắn như thép cứng, bẻ quặp tay tên này xuống. Tay trái rất nhanh được che dưới tay phải đâm vào bụng hắn một nhát.

Khi con dao M9 chạm vào lớp áo thì bị áo chống đạn cảm lại, hắn phản xạ rất nhanh, xoay mạnh con dao như một mũi khoan thẳng qua lớp giáp xuyên vào bụng.

Tên này bụng chảy máu đầm đìa nhưng vẫn cố gắng lao lên, tuy vậy sức hắn đã giảm. Dương Tuấn Vũ sau khi né tránh một cú quét trụ và một cú đá vào hông, thì hắn lao tới giải quyết mắt xích đã yếu trước.

Dương Tuấn Vũ thấy hắn vẫn lao tới thì rất nhanh nhảy lên, đồng thời xoay người đá mạnh vào cổ hắn một cái. Tuy không gãy được cổ nhưng khí quản yếu ớt đảm bảo đã nát. Tên này ôm cổ ọc ọc ho máu rồi nằm xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.