Từ trường trở về nhà, Dương Tuấn Vũ suy nghĩ rất nhiều về những gì mà Diệp Minh Châu đã trải qua. Không thể tưởng tượng được, đằng sau một cô công chúa lại nhiều sự bi thương và đau khổ như thế.
- Triệu Cơ, em có cách gì giúp Minh Châu không?
- Theo em thấy thì mấu chốt của vấn đề hiện tại nằm ở tên công tử họ Lý kia. Dù cho cha của Minh Châu có muốn thay đổi thì cũng vô dụng. Hắn đã có thể nhờ ông ngoại mình lên tiếng nói chuyện hôn nhân thì rất khó để vãn hồi lại nữa.
- Đúng vậy, nếu tên đó không muốn cưới Minh Châu nữa thì đó là chuyện tốt nhất. Nhưng mà có ai không muốn một người con gái vừa đẹp lại vừa tài năng như cô ấy chứ. Chưa kể cô bé này cũng rất thiện lương.
- Không phải anh cũng động tâm rồi chứ?
- Này. Anh đang nhận xét khách quan thôi.
- Vậy sao khi em hỏi tim anh đập nhanh hơn 10 nhịp vậy?
- Thì chính là do bất ngờ với câu hỏi của em đấy.
- Bất ngờ không có đỏ mặt nha.
- Được rồi, anh quên mất là em đang ở trong đầu anh. Nhưng với anh, Minh Châu tuy rất tốt nhưng mà cô ấy có đối tượng của mình rồi. Chính là tên Đình Lộc đó.
- Người ta cũng chưa có thú nhận mà. Anh vẫn còn cơ hội.
- Anh không có thời gian để đào góc tường của người khác đâu. Tình cảm của con người phức tạp, nhưng từ ánh mắt và cử chỉ của hai người thì đó chính là không phải chỉ đơn thuần là tình cảm của một người hàng xóm lâu năm được. Em cũng đang trưởng thành hơn rồi. Cũng biết suy nghĩ hơn là chỉ nghe theo mệnh lệnh. Tốt lắm.
- Vâng, em cũng cần học hỏi nhiều hơn để có thể giúp anh.
- Ừm, lại nói về tên họ Lý đó. Có tiền có quyền thật là bá đạo nha. Chỉ cần nói mấy câu là quyết định được tương lai của một người rồi. Nhưng hiện tại anh cũng vô phương làm điều gì ảnh hưởng cho hắn hay gia tộc được.
- Chỉ cần có thời gian thì anh cũng sẽ có những thứ mà anh muốn. Hiện tại anh nên cố gắng kiếm tiền và rèn luyện cơ thể đi. Bây giờ mọi chuyện đều phải do Minh Châu kiên cường chống đỡ thôi. Cũng là một điều tốt với cô ấy. Trước nay cô ấy bị cắt hết móng vuốt rồi, cũng chỉ hơn em một chút, nhưng bản chất vẫn chỉ là một chiếc máy hình người biết hoàn thành nhiệm vụ thôi. Em cũng thấy cô ấy thật đáng thương.
- Ừm, hy vọng cô ấy có thể vượt qua được. Nếu có thể anh cũng không thể để một cô gái như vậy đi chịu đau khổ được... Về đến nhà rồi.
...
Hôm nay hắn không tới sân bóng rổ nữa, nói chuyện với cô nàng lớp trưởng đã quá giờ có thể tham gia rồi. Về tới nhà, Dương Tuấn Vũ lại tiếp tục học võ thuật. Dù đúng là chiến đấu thực tế vẫn tốt hơn, nhưng không phải muốn là được.
Nhu thuật của hắn đã đạt tới Đẳng 4, Karate-Do đã đạt tới Đẳng 1. Ngoài ra, tập gym hắn cũng tăng trọng lượng hơn ngày đầu gấp 8 lần rồi. Bây giờ tạ đã có thể đẩy được 80kg. Sức bền khi chạy cũng đủ chạy 10km mà không phải thở dốc.
Bóng rổ hắn cũng đã chơi được hết 4 hiệp đấu chính và tối đa 3 hiệp đấu phụ mà không cần nghỉ ngơi.
Một tháng này, Dương Tuấn vũ đã cao tới 1m72, nặng 60Kg. Hắn hiện tại không còn gầy yếu nữa rồi, ngược lại thân hình rất rắn chắc, cân đối. Vẻ anh tuấn không còn bị sự hốc hác khi xưa làm giảm đi nữa. Nói không quá, chỉ với gương mặt hiện tại cũng đủ nằm trong top những mỹ nam V-biz rồi.
Dạo gần đây hắn nhận được không ít lời tỏ tình của mấy bà chị bạo gan, nhưng hắn cũng đều từ chối khéo léo. Nói là “em còn nhỏ, hiện tại cần phải chú ý vào học tập”. Tuy vậy mấy bà chị vẫn hay tìm hắn nói chuyện, rồi đi ăn cơm trưa ở căng tin cũng luôn có người tới ngồi cùng bắt chuyện.
Nổi tiếng cũng chẳng quá tốt, nếu cứ làm gì cũng bị người ta bám theo, chưa kể còn có những tay săn ảnh. Nếu theo nghiệp showbiz chắc mệt chết. Không hiểu Mai Tuyết Yên sao lại thích làm diễn viên.
....
Tối hôm nay cũng là cuộc họp thường trực của công ty Thịnh Thế.
- Mọi người bắt đầu họp.
Dương Tuấn vũ mở đầu.
- Anh Triệu Bằng báo cáo tình hình website.
- Ok. Chào mọi người. Trong hai tháng hoạt động vừa qua, công ty của chúng ta đã hoàn thiện được website ở mức cao nhất. Có thể nói hiện tại, trang web bán hàng của chúng ta đủ lọt top 100 trang web tốt nhất của doanh nghiệp. Mức độ bảo mật cũng đạt 60/. Ngoài ra sắp tới tôi sẽ bổ sung thêm một số nâng cấp mới, đảm bảo tốc độ truy cập và tìm kiếm thông tin tăng ít nhất 2 lần, số lượng hàng luôn được cập nhật mới mỗi 10 phút, bảo mật sẽ tăng thêm 2 lớp tường lửa.
- Rất tốt, tiếp theo là Lâm Tiểu Di, chị đã làm được những gì rồi?
- Sau khi hoàn thành xong phần nền tảng của website mới và app trên ios và android, chị đang hoàn thiện trang youtube mới của riêng người Việt Nam chúng ta, không thể không nói em thật là quái thái. Ý tưởng đấy cũng nghĩ ra được, rồi còn hoàn thiện được 1 nửa rồi chứ. Dự kiến 2 website mới và các app của chúng trên điện thoại sẽ được xin cấp phát hành trong vòng 1 tháng tới.
- Tốt lắm, quay trở về tình hình bán hàng của chúng ta trong tháng vừa qua. Anh Lê Khôi báo cáo thị trường.
- Có anh đây. Thị trường của chúng ta tại đây đã đạt tới 90% rồi, nhưng các thành phố và huyện xung quanh chỉ mới đạt 30%. Không phải là do marketing không tốt, mà là vì để người dân chịu bỏ ra một số tiền lớn như vậy mà chỉ được xem hàng qua chuyển phát nhanh là chưa đủ. Theo anh khảo sát, họ hy vọng công ty chúng ta có thêm chi nhanh, để họ tới tận nơi xem hàng và nghe tư vấn.
Người dân cũng đã có xu thế tăng tiêu thụ Iphone 3G đạt tới 600 chiếc/tháng. Còn Iphone 2G vẫn giữ ở mức 400 chiếc/tháng.
Nếu chúng ta có thể mở thêm chi nhánh, lượng tiêu thụ sẽ ít nhất gấp 150% hiện nay.
Tuy vậy chúng ta cũng đã xuất hiện một số công ty cạnh tranh, thậm chí cả những người bán lẻ. Thị trường đang dần khốc liệt hơn. Anh ngĩ chúng ta nên sớm mở rộng thêm chi nhánh bán hàng, hiện nay nên triển khai toàn tỉnh Vĩnh Hà.
Doanh thu tháng này là 4 tỷ VNĐ. Tăng 180% so với tháng trước.
- Tốt, chị Vân Tú có gì bổ sung không?
- Về mức độ hài lòng của khách hàng mua sản phẩm của chúng ta luôn giữ ở mức 8,5/10. Cũng như anh Lê Khôi vừa trình bày, hạn chế của chúng ta hiện tại chính là không thể để người dân nghe tư vấn của chuyên gia khi bán hàng qua mạng được.
Về nhân sự, tháng này theo sự dồng ý của em đã có thêm 1 nhân viên IT, 2 người trực quầy nghe điện thoại của khách hàng, 3 người tư vấn bán hàng tại công ty, 3 nhân viên marketing đi theo anh Lê Khôi khắp nơi trong tỉnh.
Chị mạnh dạn đề xuất công ty nên mua 1 chiếc xe tầm trung cho anh Lê Khôi đi công tác cho tiện lợi. Chứ cứ đi tàu thì không ổn. Rất bất tiện. Chị có nghe nhân viên marketing mới nói lại, anh ấy còn tiết kiệm cả tiền đi taxi, 3 Km trời giữa trưa nắng vẫn đi bộ. Chị thấy anh ấy đang đổi sức khỏe lấy tiền bạc. Như vậy rất nguy hiểm.