Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 19: Chương 19: Triệu Cơ




Hắn bắt đầu thử điều khiển viên đá ShenLong. “Ừm, đúng là có thể sử dụng theo ý muốn. Lệnh đầu tiên, sắp xếp các phát minh theo thứ tự thời gian.”

Viên đá ShenLong tỏa sáng, phát ra âm thanh êm tai của một người phụ nữ: “Lệnh hợp lý. Bắt đầu thực hiện.”

“Ơ. Lại còn nói chuyện được này. Thú vị đấy.”

Sau 1 phút, hàng tỉ những thiết kế được sắp xếp lại theo thứ tự thời gian theo mốc ngày tháng năm. Hắn xem qua một chút, nhận thấy thiết kế cổ xưa như rìu đá, bát chén cổ, xe ngựa,... rồi đến cả que tăm xỉa răng cũng có luôn.

“Thật là bá đạo. Thế kỉ 22 đã xác định được niên đại các vật dụng chính xác theo từng ngày rồi à?”

“Đúng vậy. Ngày 10-12-2110, nhà khoa học Rerstenbug đã tìm ra nguyên tố Rs-1. Đây là nguyên tố siêu vi lượng có mặt trong hầu hết tất cả các vật, kể cả sinh vật sống. Đến ngày 12-6-2111, viện nghiên cứu vỏ Trái Đất Hoa Kỳ đã tìm ra cách tính niên đại của hầu hết mọi sự vật trên Địa Cầu dựa vào nguyên tố Rs-1....”

“Dừng.!!! Chỉ hỏi cho vui thôi mà.”- Dương Tuấn Vũ vuốt mồ hôi lạnh. Cái máy này cũng quá đáng sợ đi. Nếu không hô dừng lại chắc nó sẽ nói đến khi mình xuống lỗ mất.

“Ê. Cô tên là gì?”

“Tôi tên là Triệu Cơ. Thiếu soái Triệu Tử Long đặt tên cho tôi. Ngài ấy đã mất con gái trong cuộc nã pháo đàn áp ngày 01-08-2199, mà khi đó tôi ra đời ông áy đã lấy tên con gái mình đặt cho tôi...”

“Dừng. Tôi không yêu cầu cô không được trả lời ra ngoài câu hỏi? Được chứ?”

“Yes sir.”

“Tốt lắm. Tính từ thời điểm này cô sẽ tồn tại được trong bao nhiêu lâu?”

“Nếu không tìm thấy nguồn năng lượng bổ trợ, tôi sẽ tồn tại được trong 5 năm 9 tháng 2 ngày 8 giờ 4 phút 21 giây, 20 giây, 19 giây...”

“Dừng.”- Dương Tuấn Vũ vuốt mồ hôi hột, có nhất thiết phải tỉ mỉ như thế không. “Hiện đại quá cũng không tốt nha. Có khi còn bị phiền chết.”

“À. Mà chờ chút. Cô nói là nếu có thể tìm được nguồn năng lượng phù hợp thì cô sẽ tồn tại được lâu hơn?”

“Đúng vậy, tùy theo giá trị năng lượng, thời gian tồn tại của tôi sẽ được gia tăng thêm.”

“Ở thời của cô, có phải máy móc cũng có cơ thể như con người không?”

“Đúng vậy, ngoài chức năng sinh sản, chúng tôi có thể phục vụ mọi nhu cầu của chủ nhân.”

“Ồ, shit.”

“À. Xin lỗi. Vậy sao cô là viên đá vậy?”

“Đây bản chất không phải là cơ thể của tôi, theo như quan điểm của con người thì viên đá này chính là linh hồn của tôi.”

“Vậy nếu cô tách rời tôi ra thì tôi sẽ không chết chứ?”

“Đúng vậy, khi tôi hết năng lượng hoặc tình huống đặc thù thì dù ra khỏi đầu chủ nhân, tôi và chủ nhân đều không bị ảnh hưởng. Nhưng tôi vẫn thuộc sự sở hữu của ngài.”

“Liệu cô có thể tự tạo cho mình một cơ thể mới không? Hoặc tôi có thể giúp cô chứ?”

“Cảm ơn ngài. Nhưng mà nguyên liệu tạo ra tôi khá quý hiếm. Nếu với tình trạng của ngài hiện tại thì có thêm nghìn năm vẫn không thể tìm cho tôi một cơ thể mới.”

“Này. Không cần vũ nhục tôi thế chứ.”

“Tôi không có ý đó thưa ngài, chẳng qua là...”

“Dừng. Tôi hiểu rồi. Cô rất thẳng thắn. Mà sao tôi thấy trong bộ nhớ của cô chỉ toàn kiến thức khoa học kĩ thuật các loại vậy? Cô không được cài cái khác à? Như trò chơi điện tử, hay cảm xúc, trí tuệ...”

“Tôi được sản xuất ra với mục đích khoa học và quân sự nên sẽ không cần thiết những thứ khác, vì nó có thể làm thông tin của tôi quá hỗn tạp, hơn nữa dung lượng bộ nhớ không phải là vô tận. Tuy nhiên tôi có thể tự học được những kiến thức mà chủ nhân yêu cầu.”

“Ừm. Cũng giống như bộ não vậy, không thể học hết được tất cả mọi điều. Rất hợp lý.”

“Vậy nhiệm vụ đầu tiên của cô là học cảm xúc của con người. Mà tốt nhất là nên học có chọn lọc, học những cái tốt đẹp, đừng có học thói xấu.”

“Tuân lệnh chủ nhân.”

“Mà khi tôi hỏi thì mới được trả lời, cô không được đọc suy nghĩ của tôi.”

“Đã rõ.”

“Phải có không gian riêng tư chứ. Lúc nào cũng chen vào đầu mình nói thì chẳng mấy mà bị điên mất. Ừm. Đầu tiên bây giờ là làm gì nhỉ? Bây giờ là 6h30 sáng. Hôm nay còn chưa tập thể dục.”

Dương Tuấn Vũ thay bộ quần áo thể dục, bắt đầu chạy dọc theo con đường quanh khu phố Lê Văn Hưu. Dù đã tập luyện được 2 tuần, thể lực cũng nâng cao được khá nhiều, nhưng hắn vẫn cảm thấy thi thoảng ngực hơi nhói đau.

“Xin chú ý, phương pháp tập luyện của ngài không chính xác, có thể gây nhồi máu cơ tim trong tương lai khi tới 30 tuổi.”

“What’s the f**k? Tập sai phương pháp, tưởng chạy bộ thì cứ chạy thôi chứ, cũng có phương pháp cơ à.?”

“Đúng vậy, có tất cả 200 loại chạy bộ theo những mục đích khác nhau, như tập chạy của trẻ con độ tuổi 1-5, 5-10, 10-20, 20-40... Hay kiểu chạy dưỡng sinh của các cụ già. Phương pháp của ngài đang tập là sự pha tạp hỗn loạn của trẻ mới biết chạy độ tuổi 1-5 và cụ già 60 tuổi, nhưng cũng sai nhiều điểm mấu chốt.”

“Cái *** gì vậy, lại còn có kiểu pha trộn như vậy nữa à. Ôi, phí công sức 2 tuần tập luyện, đã thế còn có nguy cơ chết sớm vì nhồi máu cơ tim.”- Dương Tuấn Vũ khóc không ra nước mắt.

“Được rồi, thế còn kiểu chạy nào khác mấy kiểu trên không?”

“Có. Ngài có thể học phương pháp chạy cự ly ngắn (100-200-400 m), chạy cự ly trung bình (500-1000 m), chạy cự ly dài (3000-30.000 m), hay chia về các mục đích như chạy để tăng cân, giảm cân. Chạy của vận động viên, chạy của võ sư, chạy của binh sĩ....”

“Vậy tôi nên chọn cái nào là phù hợp?”

“Hiện tại sức khỏe của ngài tính theo thang điểm 100 thì ngày được 2 điểm. Vì vậy tôi khuyên ngài nên chạy từ chạy cự ly ngắn rồi tới chạy cự ly trung bình và chạy cự ly dài, chứ không nên ngay từ đầu đã chạy cự ly dài như vậy.

Đồng hợp ngài cần kết hợp với từng loại nhịp thở khác nhau, có tất cả 10 cấp độ thở chính. Hiện tại ngài nên bắt đầu vào cấp 1. Khi ngài thành thạo cấp độ này trong tối thiểu 3 tháng thì có thể chạy được quãng ngắn 5-10 lần tùy khoảng cách, tương tự vậy, chạy quãng trung bình 2-5 lần, chạy cự ly dài được 0,2- 1 lần.

Ngài hãy tập thở theo nhịp của tôi. Cơ thể nên xuất phát với tư thế như thế này. Ngài hãy làm theo hình ảnh này. Đúng vậy, tay và thắt lưng hơi thả lỏng,...”

Dương Tuấn Vũ làm theo hướng dẫn của Triệu Cơ, hắn thấy nhịp thở mình rõ ràng đã ổn định hơn nhiều, không còn cảm giác đau tức ngực nữa. Mồ hôi vã ra như tắm, cuối cùng thở cũng hổn hển.

Hắn chạy cự ly ngắn 15 lần. Vì hắn quyết tâm phải vượt qua cực hạn của mình. Triệu Cơ cũng có nói, nếu con người vượt qua được cực hạn của bản thân thì sẽ sớm có nhiều tiến bộ bất ngờ. Và tất nhiên là vượt qua cực hạn nhưng vẫn phải theo giới hạn của cô nàng.

Hắn định cố chấp chạy tiếp vòng thứ 16, nhưng Triệu Cơ nhất thiết không cho, cô nói nếu cố chạy cường độ lớn sẽ làm các khớp của hắn quá tải mà sớm thoái hóa thành tàn tật. Vậy thì được chả bù mất rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.