Hắn là hiện thân của ma quỷ cũng là hiện thân của chiến thần, ánh mắt hắn như mang theo ngọn lửa của địa ngục, một thân khí thế hắn phát ra đủ sát phạt cả thiên địa đại đạo. Dương Tuấn Vũ bị áp đảo hoàn toàn.
Những không chỉ thế, cái đáng sợ mà Dương Tuấn Vũ cảm nhận được chính là kẻ này biến thuấn di, không, đúng hơn là di chuyển xuyên không gian, và Triệu Cơ cũng xác nhận sự thực kinh khủng này.
- Hắn sự dụng một phương thức kỳ quái, không phải đồng bộ cơ thể với thời không để di chuyển mà hắn xé rách thời không mà đi xuyên qua nó. Trong không gian bị xé rách có vô vàn nguy hiểm, làm sao hắn có thể làm như không có chuyện gì được vậy? Em chưa từng thấy cách di chuyển này trước kia.
Dương Tuấn Vũ cứ nghĩ đám người ngoài hành tinh đều có khả năng như vậy, nhưng theo lời cô ấy nói thì có lẽ điều này không phải thứ phổ biến. Cố gắng phân tích cùng với các mảnh ký ức rời rạc của Apollo, hắn đã phát hiện đúng là cách di chuyển này chỉ tồn tại ở chủng tộc thần thánh trên Olympus, mà nó cũng là thứ dùng để phân biệt giữa thần và phàm trên hành tinh đó.
- Chẳng lẽ là do đôi cánh đó?
Dương Tuấn Vũ nhíu mày thầm nghĩ.
Triệu Cơ theo suy nghĩ của hắn mà chú ý vào đôi cánh, nhưng cô lập tức nhận ra nó chỉ là một phần trong hệ thống kỹ năng phức tạp để mở ra thời không:
- Đôi cánh chỉ để hắn có khả năng đột ngột gia tăng tốc độ lớn, nhưng thứ chính khiến hắn có thể phá rách thời không thì lại do sức mạnh tới mức biến thái của kẻ này.
Dương Tuấn Vũ vừa chống cự vừa nghĩ:
- Có lẽ không hẳn là do sức mạnh tới mức biến thái, việc có thể dễ dàng phá tan thời không... đúng... đúng rồi. Chắc chắn là do hắn hiểu và cảm nhận được pháp tắc thời không, từ đó có thể đi xuyên qua không gian.
Triệu Cơ bừng tỉnh:
- Rất có thể.
Cô lập tức dùng tất cả khả năng của mình và hệ thống quy chiếu của GoS-1 dựng lại và mô phỏng chuỗi hành động của hắn mỗi khi chuẩn bị phá vỡ thời không, y như rằng có bí kĩ bên trong.
Trong dải tần số lực từ không gian, dừng như cứ mỗi khi hắn chuẩn bị phá vỡ đều tác động vào một điểm mơ hồ nào đó, mà theo phán đoán thì cô đặt nó là điểm A. Sự xuất hiện của điểm A này rõ ràng ngày một nhiều và thường xuyên hơn trong khi kẻ kia di chuyển.
- Có lẽ hắn có khả năng cảm nhận một số các điểm yếu nhất định trong không gian, bắt đầu từ điểm này, hắn khéo léo theo cấu trúc ấy mà phá vỡ quy tắc thời không. Cái này... làm sao có thể chứ?
Dương Tuấn Vũ cũng cười khổ, trong đầu hắn cũng nhanh chóng đưa ra nhiều giả định rồi, và cách giải thích phù hợp nhất cũng giống như cô, chỉ có điều, nếu thứ này không có khoa học mà phụ thuộc hoàn toàn vào bản năng và khả năng cảm nhận của từng cá nhân riêng lẻ thì chắc chắn rất khó để làm theo rồi.
Cũng đúng, nếu không thì ngay trên Olympus trải qua hàng trăm triệu năm họ cũng không chỉ sinh ra được vài trăm vị thần. Nói việc di chuyển xuyên qua không gian là cách để phân biệt họ với phàm nhân thì đổi ngược lại việc di chuyển xuyên được qua thời không là bài thử nghiệm cơ bản nhất để xác định một kẻ có đủ tư cách làm thần được hay không.
Kẻ này khi mới tới đây hắn đã ngửi thấy mùi khét hắc hắc không phải nơi bình thường có thể có, nó là mùi lưu huỳnh bị đốt cháy bốc lên ở một ngọn núi lửa đang hoạt động. Kết hợp với cách ăn mặc và mùi rượu Moscato d’Asti đặc trưng ở Italia, thì kẻ này gần như vừa từ một nơi gần ngọn núi lửa Etna (Etna là một trong những núi lửa hoạt động mạnh nhất ở châu Âu, nằm gần thị trấn Catania của Sicilia- vùng đảo tự trị của Italia).
Khoảng cách từ Italy tới đây là gần 10.000 km, mà hiện tại cách thời điểm hạ vải phủ tòa Apollo và Artemis cũng chỉ khoảng 2 giờ đồng hồ. Mà chưa chắc tên điên này đã ngồi hóng cái tin tức chính trị văn hóa, mà có thể chỉ là tình cờ nhìn thấy ở đâu đó.
Thời gian hắn bắt đầu di chuyển cho tới lúc tới đích ngắn ngủi như thế, máy bay cũng không bay kịp... hắn tự đi, thì chỉ có cách xé rách thời không mới có thể giải thích được tốc độ phi lý ấy. Mà nhìn hành động và trạng thái thờ ơ của hắn lúc tới thì dường như việc ấy dễ như ăn cháo, chẳng tốn chút sức lực nào vậy.
Hiểu ra sự đáng sợ của Hades không có nghĩa là hắn có thể dựa vào đó mà phá giải, một khi sức mạnh hai bên quá chênh lệch thì mọi thứ chỉ là vô nghĩa. Nhưng hắn còn có quá nhiều thứ cần bảo vệ phía sau, tuyệt đối không thể lùi bước.
Lượng Ki vốn tưởng là hùng hậu xưa nay của hắn nay chỉ chiến đấu chưa quá 10 phút đã có dấu hiệu sút giảm nghiêm trọng, Độc Long Thương trong tay cũng đã sứt mẻ khắp nơi, nhưng khí linh dường như thật muốn đem toàn bộ sức mạnh ra đồng quy vu tận.
Hắn chợt nghe Hades nói:
- Quá chán. Ngươi định dựa vào chút kiến thức ít ỏi của mình về Apollo mà giả mạo hắn ư? Mặc dù ta rất ghét hắn, nhưng tên đó cũng chết có ích, vì thế, không có kẻ nào được phép mạo danh. Nhất là loài người hạ đẳng các ngươi càng không có tư cách. Nhạt nhẽo.
Hắn nói xong hai từ “nhạt nhẽo” thì đột ngột xuất hiện ở bên cạnh rồi xuyên thẳng lưỡi kiếm sắc bén vào ngực còn cừu non ngu ngốc.
Mọi sự chống đỡ đều vỡ vụn trước đòn tấn công ấy, Dương Tuấn Vũ có cảm giác không chỉ vết thương quá sâu mà nó còn mang theo tử khí rất nhanh phá hoại các cơ quan nội tạng trong cơ thể hắn.
Dương Tuấn Vũ phun máu tay trái siết chặt lưỡi kiếm trước ngực để không cho nó đi vào sâu hơn nhưng tất cả chỉ là vô vọng, lưỡi huyết kiếm xuyên thẳng qua ngực lộ ra cả phía sau lưng.
“Ta thực sự sẽ chết như vậy sao?”
Triệu Cơ khóc nức nở:
- Không. Chắc chắn có cách, anh cố gắng lên.
- Triệu Cơ,... có lẽ em đã chọn nhầm người rồi... anh...
- Anh đừng bỏ cuộc mà... huhu...
Dương Tuấn Vũ thở dài một hơi, được sống lại và làm được rất nhiều chuyện, mặc dù tới đây còn danh dở rất nhiều, nhưng hắn tin với những thứ hắn để lại, có lẽ mọi người cũng có thể sống hết quãng đời còn lại rồi.
Thấy đôi mắt đã mất đi chiến ý của kẻ địch, Hades khinh thường rút lưỡi kiếm ra, bộ hắc giáp và hắc khí xung quanh chợt biến mất như chưa bao giờ tồn tại. Nhưng hắn vẫn không đi mà muốn nhìn con cừu nhỏ đáng thương này từ từ chết, đó có lẽ là sở thích biến thái của hắn. Chỉ có khi một kẻ đối mặt với cái chết mới có những biểu cảm thú vị nhất, là khóc lóc, cầu xin, tuyệt vọng,... tất cả đều được đôi mắt hẹp dài của hắn tận hưởng như một món mĩ vị trần gian.
Dương Tuấn Vũ mặc dù biết chắc mình sẽ không qua khỏi, nhưng không có nghĩa hắn sẽ bày ra bộ dạng tuyệt vọng. Nhìn tên khốn không nói lý lẽ trước mặt, hắn nhếch mép còn đang ộc máu cười cười:
- Cảm giác bị ông anh lừa xuống địa ngục thật thú vị đúng không? Hades.
Hades nhướng mày:
- Ngươi đoán được ta là ai.
Dương Tuấn Vũ cười ha hả:
- Còn nữa, Persephone chưa từng yêu ngươi, mà ngươi lại mạnh mẽ đem nàng chiếm đoạt, ngươi không chỉ là tên ngu ngốc, mà còn là một tên lụy tình đáng thương.
Hades nhíu chặt mày, kẻ trước mặt đã chạm vào điểm tối kỵ của hắn, Persephone luôn là điều ngọt ngào nhất và cũng đồng thời là nỗi đau lớn nhất trong lòng hắn. Nàng dù đã bị hắn chiếm lấy, nhốt ở dưới âm ti nhưng chưa bao giờ thôi tìm cách để trốn đi, điều này chứng tỏ nàng chưa bao giờ yêu hắn dù chỉ một chút. Hades đã làm đủ mọi thứ, nhưng nhận lại được chỉ là sự chán ghét của nàng.
Kẻ sắp chết trước mặt này lại vui vẻ khi đem điều này ra bỡn cợt hắn, đừng nói là vị thần quyền năng cao ngạo, ngay cả một tên phàm phu tục tử cũng không chịu được.
Hades đã mất kiên nhẫn nghe thứ bỏ đi này nói chuyện, lưỡi kiếm không biết từ khi nào đã nằm trong tay hắn, Hades đi tới giơ lên chém đầu tên này để làm quả bóng da cho Cerberus chơi (Cerberus là con chó ba đầu, thú cưng của Hades).
Dương Tuấn Vũ thấy trước khi chết đã chọc điên tên này được một lần thì cũng nhếch mép cười nhạt. Dù sao cũng chết, chết mà khiến hắn không thoải mái một vài ngày cũng có lời rồi.
Triệu Cơ cắn răng:
- Em... em sẽ kích hoạt nó.
Cô không đợi Dương Tuấn Vũ kịp trả lời, hệ thống đã hiện lên thông báo khẩn cấp:
- Dùng toàn bộ năng lượng cứu chủ nhân? Chấp nhận – Từ Chối?
- Cảm ơn anh...
Triệu Cơ bi thương nói xong thì dứt khoát:
- Chấp...