Tổng Giám Đốc, Tôi Không Bán

Chương 228: Chương 228: Không cho phép tiếp cận cha






"Cha, con đói bụng rồi." Hai đậu cầm mobile phone đi đến bên cạnh Mạc Tử Hiên.

Mạc Tử Hiên đang đắm chìm trong suy nghĩ lập tức lấy lại tinh thần, hắn hướng Hai Đậu cười, một tay ôm Hai Đậu vào lòng, "Đậu Đậu muốn ăn cái gì nào? Cha liền dẫn con đi ăn."

Đậu Đậu thoáng nghĩ một chút, sau đó mở miệng nói, "Con muốn về nhà ăn cơm trưa, hình như mẹ chuẩn bị rất nhiều đồ ăn ngon ."

Sắc mặt Mạc Tử Hiên trầm xuống, hắn ghét nhất liền là nhìn thấy Tề Mỹ Linh, càng thêm không muốn ăn cơm trưa cô chuẩn bị. Nhưng là Đậu Đậu thích ăn.

Hắn hướng Hai Đậu cười, " Được, cha dẫn con về nhà ăn cơm."

Trên đường trở về nhà, Hai Đậu năn nỉ Mạc Tử Hiên mua một cái máy ghi âm cho cậu‘chơi. ’

Nhưng Mạc Tử Hiên lại không thấy nụ cười đắc ý của Nhị đậu.

Tề Mỹ Linh giật mình nhìn đôi cha con ngồi ở trước mặt cô, Mạc Tử Hiên chưa bao giờ đồng ý ăn đồ ăn cô làm , thậm chí còn khinh thường không nhìn lấy một cái, lần này hắn cư nhiên dẫn theo Đậu Đậu về nhà ăn cơm trưa? !

Mạc Tử Hiên cùng Đậu Đậu dùng cơm vui vẻ, mà cô và Mỹ Mỹ lại ngồi ở một bên nhìn bọn họ bộ dáng cười cười nói nói, lòng của cô không khỏi tê rần, trong lòng cô lại bắt đầu căm ghét Đậu Đậu một chút, cái này tiểu tử phá hoại này, mẹ nó đã đoạt đi trái tim của Mạc Tử Hiên, nay lại tới nó đoạt đi tình thương Mạc Tử Hiên của con gái cô!

Cô đặt hai tay ở dưới mặt bàn gắt gao nắm thành quả đấm, Đậu Đậu, tao tuyệt đối sẽ không cho mày có một ngày tốt lành!

Hai Đậu đang ở cùng Mạc Tử Hiên dùng cơm vui vẻ thì cảm giác được ánh mắt âm lãnh của Tề Mỹ Linh, cậu ngầm đắc ý, cậu muốn liền là kết quả như vậy.

Cơm trưa kỳ thật một chút Mạc Tử Hiên cũng không có ăn, hắn chỉ là bồi Đậu Đậu ăn cơm trưa mà thôi, dùng qua cơm trưa, Hai Đậu quấn lấy Mạc Tử Hiên cùng cậu ngũ trưa.

Mạc Tử Hiên ôm Hai Đậu lên lầu, dỗ dành Hai Đậu đi ngủ.

Ngồi ở bàn ăn bên kia Mỹ Mỹ nhìn thấy cha chỉ thích Đậu Đậu không thích cô bé, trong lòng mặt cực kỳ tức giận, cô bé rời khỏi phòng bếp đi lên lầu hai, nhốt mình trong phòng ngủ không chịu đi ra.

Hai Đậu rất nhanh liền ngủ thiếp đi, Mạc Tử Hiên ở trên gương mặt Hai Đậu hôn nhẹ một cái, mới rời khỏi phòng ngủ.

Thấy Mạc Tử Hiên lái xe tử rời khỏi, Tề Mỹ Linh liền xoay người đi vào phòng ngủ Hai Đậu, đem Hai Đậu đang ngủ say túm thức dậy, cắn răng nghiến lợi kêu Hai Đậu, "Tiểu tiện nhân, mày tỉnh lại cho tao!"

Hai Đậu cố ý mở hai mắt mê mang, nhìn thấy Tề Mỹ Linh kia làm cậu cảm thấy ghê tởm, nhưng cậu lại nở mỉm cười đẹp cho Tề Mỹ Linh xem, "Mẹ, kêu Đậu Đậu có chuyện gì không?"

"Chuyện gì?" Tề Mỹ Linh dùng lực một cái đem thân thể nhỏ gầy của Hai Đậu ở trên giường, sau đó tay hung hăng nhéo lên đùi Hai Đậu một cái.

Bắp đùi cậu vốn rất non mềm, chỉ là nhẹ nhàng nhéo một cái đều đã rất đau, đừng nói chi là dùng lực nhéo một cái, Hai Đậu đau liền khóc lớn lên, "Oa! Đau quá. . . ."

Tề Mỹ Linh gia tăng khí lực trên tay , vẻ mặt lạnh lùng âm hiểm nhìn Hai Đậu, lạnh giọng mệnh lệnh, "Căm miệng cho tao! Nếu không tao sẽ càng dùng lực giết chết mày."

Hai Đậu cố nén đau lui về phía sau, lập tức ngậm miệng lại, sợ hãi nhìn Tề Mỹ Linh, cậu nghĩ đến Tề Mỹ Linh sẽ làm cậu bị thương, nhưng không có nghĩ đến Tề Mỹ Linh cư nhiên như vậy dùng lực giết cậu.

Thấy Hai Đậu ngậm miệng lại, Tề Mỹ Linh thỏa mãn cười, sau đó buông bắp đùi Hai Đậu ra, nhưng là tay cô vẫn như cũ ở trên đùi Hai Đậu, "Tao không phải đã cảnh cáo mày không cho phép đến gần cha mày rồi hay sao? Tại sao mày lại không nghe lời mà luôn luôn kề bên cha mày vậy hả?"

"Con, con không dám , con sẽ không dám nữa." Vẻ mặt Hai Đậu sợ hãi nhìn Tề Mỹ Linh, cậu sợ Tề Mỹ Linh sẽ lại nhéo trên đùi cậu nữa. Lập tức cầu xin tha thứ, "Mẹ,con sẽ không dám quấn cha nữa, van cầu mẹ không cần nhéo con."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.