Tổng Mạn: Cùng Miêu Nương Không Đơn Giản Thường Ngày

Chương 892: Chương 892: Kết Thúc




“Bệ hạ, Sasha nàng…” Elen thần sắc lo lắng nhìn xem Yuuto nói.

“Yên tâm đi, Sasha nàng sẽ không có chuyện gì. Figneria sẽ biết phải làm gì.” Yuuto nhàn nhạt nói, ánh mắt cũng không rời khỏi màn hình, hắn không muốn bỏ lỡ Sasha chiến đấu.

Vị tóc đen chiến cơ này đang nở rộ trong biển lửa.

Figneria bên này, nàng nhìn xem vị này tóc đen chiến cơ đang chật vật đứng dậy, không khỏi lên tiếng nói: “Ngươi đã không được.”

“Ta còn có thể tiếp tục chiến đấu.” Sasha quật cường nói, sau đó lại một lần nữa xông lên.

Cũng có khả năng những gì nàng vừa làm lúc nãy khả năng chỉ là đánh lạc hướng.

Thế nhưng, cặp binh khí của Sasha không hề tới được Figneria.

Giây phút nàng vừa định chém xuống, tự dưng người nàng khựng lại như thể cô bị vấp phải một thứ gì đó vô hình. Nét mặt lộ rõ vẻ choáng váng, môi cắn chặt lại đầy đau đớn, tóc đen chiến cơ quỳ gối xuống sàn thuyền.

Figneria một cước đá tới đem Sasha đá bay ra ngoài.

Dù bị đánh bay, nhưng nàng hai tay vẫn nắm chặt lấy Hoàng Viêm Bargren, nàng bị hất văng vào cột buồm, người rủ xuống tựa như một con gối bị cắt đứt hết dây.

“Từ bỏ đi! Chỉ cần ngươi đầu hàng, chúng ta có thể chữa trị cho ngươi.” Figneria chậm rãi đi tới nhìn nàng nói.

Sasha không hề đáp lại. Một cơn đau tê tái chạy dọc khắp người nàng, ý thức của nàng tựa như đang dần tan biến, thậm chí đến cả một lời cũng không thể thốt lên được.

Đôi mắt nàng trở nên trống rỗng, ngày càng trở nên đờ đẫn. Một tiếng rên rỉ khản đặc phát ra từ khoé môi đẫm máu của nàng. Mái tóc đen trở nên rối tung, bộ quần áo của nàng cũng rách bươm. Thế nhưng, nàng vẫn còn sống sót được trước một đòn tấn công gần tới vậy là nhờ vào Hoàng Viêm.

Tại Figneria ánh mắt kinh ngạc bên trong, Sasha chậm rãi đứng dậy, đang đứng tại đó. Cho dù gương mặt xinh đẹp tái nhợt đầy đau đớn, cho dù trên người nàng có đầy thương tích, nàng vẫn lê lết đôi chân của mình mà tiến về phía Figneria.

Cuối cùng nàng cũng thở lại bình thường được.

Cả người nàng nặng như chì, đau ê ẩm. Thế nhưng, Sasha vẫn tin chắc rằng chỉ chừng này thôi thì nàng vẫn ổn.

Tay chân của nàng vẫn chưa gãy, dù sườn của nàng có thể đã bị tổn thương, tuy nhiên vẫn chưa đến mức ngăn cản thiếu nữ bước đi.

Cứ mỗi bước chân của nàng là máu trên mặt cô lại nhỏ xuống cằm, để lại một vết đỏ thẫm ở trên sàn thuyền. Chỉ tính riêng việc đôi bàn tay kia vẫn chưa chịu buông rơi cặp binh khí của mình thôi đã đủ để chính bản thân nàng phải ngạc nhiên rồi.

Sasha điều hoà lại hơi thở đang rối loạn của mình, hai tay cầm chắc lấy Hoàng Viêm.

'Bargren, xin ngươi a. Hãy giúp ta, dù chỉ là thêm một chút nữa thôi.'

Sasha thầm nói với Hoàng Viêm.

Figneria nhìn về phía nàng với ánh mắt tràn đầy bội phục, không ai có thể tin là Sasha còn có thể đứng vững được nổi. Cho dù Long Khí bảo vệ chủ nhân tốt đến mấy đi nữa, một người mang bệnh nặng còn bị thương, bị đánh bay vào cột thuyền như thế lại có thể đứng dậy được nổi.

Đặc biệt là Yuuto, hắn phát hiện mình thật sự là yêu Sasha mất rồi, lúc này nàng thất sự tỏa sáng vô cùng, cái kia dáng người kiên cường bất khuất không ngã, thật sụ khiến hắn phải rung động vô cùng.

Sasha lúc này, giống như một con phượng hoàng một dạng.

Lưỡi đao của Hoàng Viêm trong tay Sasha vẫn cháy rừng rực, tất cả những gì bọn chúng làm là để lại một vệt lửa theo từng bước đi của chủ nhân chúng. Ngọn lửa bừng cháy trong không khí không chịu lụi tàn tựa như chính là ý chí hừng hực của chính cặp Long Khí.

Hít sâu một hơi, Sasha ngẩng đầu nhìn thẳng về phía Figneria.

Figneria thấy vậy cũng vào thế, chuẩn bị phát động tất sát kỹ, Ryujin Jakka phát ra hừng hực hỏa diễm nóng bỏng.

Sasha nhảy lên trên không trung.

“....Đây chính là… ta cuối cùng chi hỏa!”

Vắt chéo hai thanh đao lên trước mặt, Sasha hạ thấp người xuống. Ngọn lửa hai màu trùm kín lên người nàng.

Không hiểu ngọn lửa rực cháy kia đối với nàng lại mỹ lệ tới như vậy là bởi nàng cảm nhận được sức mạnh hủy diệt siêu nhiên của nó, hay là do quyết tâm hi sinh chính sinh mạng của mình để có được giây phút này?

Một ngọn lửa bi tráng, chỉ có những ai dám đối mặt với cái chết mới có vinh dự được khoác lên mình.

“Song Hoả Toàn!”

Như một quả cầu lửa hừng hực cháy, Sasha xông lên đầy mãnh liệt.

“Shinkai - Vạn Tượng Nhất Thiết Khôi Tẫn Vi!”

Quát lên một tiếng, Ryujin Jakka bùng lên ngọn lửa khổng lồ bao lấy Figneria, thiêu rụi mọi thứ xung quanh.

Ngọn lửa này có thể dùng để bảo hộ, cũng có thể dùng để công kích.

Oanh!!!

Giống như hai đoàn hỏa cầu va chạm với nhau một dạng, sinh ra một trận bạo tạc, tạo thành kinh khủng hỏa trụ phóng thẳng lên tận chân trời.

Tại hỏa diễm bên trong, Sasha cùng Figneria cũng không ngừng lại dằng co.

Hỏa diễm bắn ra bốn phía trong nháy mắt đem toàn bộ chiến thuyền lớn cho bao phủ vào trong biển lửa.

Chiến thuyền nhanh chóng sụp đổ, chìm vào trong biển.

Một đạo thân ảnh màu đen tại biển lửa bên trong bay vọt ra.

Chính là Figneria, trên vai nàng còn gánh lấy Sasha.

Figneria đáp xuống một chiếc thuyền khác bên trên.

“Ta thua.” Sasha cười khổ tiếng.

Dùng rất muốn động, nhưng hai tay nàng không thể nào nhấc lên nổi. Đôi chân đã sớm tê cứng lại, không bước đi được nổi. Nàng đã dùng hết toàn bộ sức mình để có thể sử dụng Song Hỏa Toàn.

“Hy vọng sau đó có thể lại cùng ngươi chiến đấu một trận chiến công bằng.” Figneria nhìn Sasha nhẹ giọng nói.

“Ta cũng hy vọng như vậy, ngươi là một cái đối thủ tốt. Dù là kẻ địch, nhưng ta lại không chán ghét ngươi.” Sasha nở nụ cười yếu ớt.

Có lẽ vì cảm thấy an tâm, đôi mắt nàng cũng bắt đầu lim dim, chỉ trực muốn khép lại.

'Xem ra là chỉ có thể tới đây thôi.'

Lúc này một đạo thân ảnh xuất hiện tại hai người bên cạnh.

Nhìn thấy đạo thân ảnh này, Figneria kinh ngạc kêu lên.

“Bệ hạ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.