Tống QY Chi Bạo Quân

Chương 11: Chương 11




CHƯƠNG 10

Ngũ Ngôn làm việc cực kỳ lưu loát. Ngày thứ hai, liền từ trong ám vệ tuyển ra hai nữ hài nhi tâm tư kín đáo giỏi về tâm kế, tên là Tiểu Đào cùng Tiểu Bích, lấy danh nghĩa của ta ban cho Tử Vi.

Sao đó, việc ở Thấu Phương Trai, liền liên tục không ngừng đưa đến trên bàn của ta.

Tiểu Yến Tử kia vốn cũng không giống như nàng tự xưng là rộng lượng không câu nệ tiểu tiết. Nàng mỗi ngày bị thị vệ trói lại, căm tức trơ mắt nhìn băng trên mặt hồ bị đập nát, chính mình bị ném đến trong nước lạnh thấu xương. Chưa từng có người cùng nàng nói câu nào, mà nàng cũng chỉ có thể ở trong gió lạnh rít gào, vô cùng rõ ràng cảm nhận được cái lạnh xuyên qua da thịt, giống như dây thép cứa sâu đến trong xương tủy. Mỗi lần ý thức dần dần mơ hồ thì thị vệ đứng yên một bên sẽ ở trên huyệt vị của nàng trát mấy châm, cái loại đau nhức này khiến nàng ngay cả bất tỉnh cũng không thể.

Nàng toàn thân trên dưới, đã không có một chỗ hoàn hảo. Từ trong nước ao lạnh vô cùng đến trong phòng ấm áp, da toàn thân nàng nứt nẻ như đau đến xương tủy, sau khi cào rách lại một lần chảy mủ kết vảy, như thế lặp lại, ngay cả chính nàng ta nhìn, cũng nhịn không được muốn buồn nôn.

Mà phản ứng của những tên nô tài này, lại làm cho nàng càng thêm khó có thể nhận.

Minh Nguyệt Thải Hà Tiểu Trác Tử Tiểu Đặng Tử, ánh mắt các nàng hiện giờ nhìn nàng giống như là đang nhìn một vật chết, lộ ra chán ghét cùng hận thù không thèm che dấu chút nào. Trừ bỏ mỗi ngày có lệ mang thái y đến xem qua, bưng trà đưa nước, các nàng cũng không cùng nàng nói nhiều một câu. Ngược lại là Tử Vi, lại chiếm được Hoàng Đế coi trọng cùng các nô tài dụng tâm hầu hạ, mặc tinh tế trang dung tinh xảo, ăn mặc chi phí so với nàng lại càng chỉ có hơn chớ không kém.

Nàng không còn đầu óc nữa, khi nhìn đến mình và Tử Vi bởi vì sau chuyện Thập nhị A ca thì có đãi ngộ hoàn toàn bất đồng như thế, cũng sẽ bắt đầu hoài nghi có phải hay không Tử Vi ở sau lưng hướng Hoàng Đế nói gì đó. Nàng biết vì Nhĩ Khang, Tử Vi tuyệt sẽ không hướng Hoàng Thượng nói ra mình mới là Cách Cách chân chính, nhưng khó sẽ không đến ly gián nàng cùng Hoàng A mã.

Một cái tiểu cung nữ trước kia chỉ dựa vào chính mình bố thí mới ngẫu nhiên có thể ăn được điểm tâm tinh xảo, dùng tới đồ chơi quý hiếm, xa xa, đầy cõi lòng ngưỡng mộ nhìn Hoàng A mã, hiện giờ lại bò lên trên đầu của mình, làm sao có thể khiến nàng không ghen ghét.

Nàng thử nhường Minh Nguyệt Thải Hà các nàng truyền tín cho Vĩnh Kỳ của nàng đã lâu không có tiến cung, lần một hai lần, đều không có hồi âm. Chờ lần thứ ba, liền tiếp tục cũng không người nào nguyện ý giúp nàng.

Thật vất vả đợi cho Hoàng A mã đến xem nàng, lại bị bộ dạng muốn khóc không thể khóc của Tử Vi kia mê hoặc, ngay cả cho nàng cơ hội làm nũng giải thích đều không có, thưởng cho Tử Vi hai cung nữ, quan ái một phen, ngay cả nhìn cũng chưa nhìn nàng một cái liền thờ ơ rời đi.

Hai tiểu cung nữ mới tới kia, nhìn thấy nhu thuận đáng yêu, đem Tử Vi hầu hạ tỉ mỉ chu đáo, nhưng cũng chưa bao giờ từng lãnh đạm chân chính chủ tử là nàng, thừa dịp Tử Vi vô sự, cũng sẽ đã chạy tới đưa đồ ăn cho nàng. So với mấy tên nô tài thấp hèn còn lại ở Thấu Phương Trai kia, chậm rãi, cũng được nàng tín nhiệm.

Thỉnh thoảng, hai tiểu cung nữ cũng sẽ thừa dịp giả vờ ngủ nàng nói chuyện phiếm.

“Sợi dây ngọc hôm nay Tử Vi cô nương đeo thật đẹp, lại là Hoàng Thượng ban cho sao?”

“Mới không phải đâu. Tuy rằng dạo này Hoàng Thượng ban cho rất nhiều, nhưng nghe cô nương nói, món đồ này là Ngũ A Ca tặng…”

” Ngũ A Ca ? Hắn không phải đã lâu đều không có tiến cung sao?”

“Ngươi không biết, còn không phải là vì Cách Cách… Cách Cách mắt thấy thất sủng lại một thân phiền toái, Ngũ A Ca lại bị Hoàng Thượng nghiêm lệnh không được dính dáng tới Cách Cách, căn bản không biết rằng Cách Cách trước mắt chịu những khổ này, đành phải mang danh đưa đồ cho cô nương mà phái người hỏi thăm…”

“Vậy cô nương chưa nói tình huống hiện tại của Cách Cách sao?”

“Tự nhiên là không có. Bằng không, Ngũ A Ca có thể thanh thản đứng ở Cảnh Dương Cung sao?”

“Ta nghe Minh Nguyệt tỷ tỷ nói, Cách Cách dạo trước không phải truyền tin cho Ngũ A Ca ?”

“Ai, lại nói tiếp cũng đều là Tử Vi cô nương không phải.. Chuyện truyền tin bị cô nương biết, cô nương đem Minh Nguyệt tỷ tỷ nói một trận, kia đương nhiên sẽ không truyền đi ra.”

“Cách Cách… Còn không biết?”

“Mọi người đều gạt Cách Cách đâu. Nghe Tiểu Đặng Tử nói, trước kia Cách Cách không ít gây rắc rối, làm bọn hắn cũng bị liên lụy rất nhiều, trong lòng đều hận Cách Cách đâu. Hiện tại chủ tử Thấu Phương Trai đã là Tử Vi cô nương, còn Cách Cách, mời nàng an phận sống quá trận này, chờ Hoàng Thượng tiêu tan khí cấp thống khoái thì tốt rồi…”

“Cách Cách cũng quá đáng thương…”

“Cũng không phải là sao. Hảo hảo một cô nương, làm sao lại gặp nhiều người không giảng đạo lý như vậy đâu… Ai nha, tổ yến nấu cho cô nương không sai biệt lắm, ta đi lấy đưa qua cho cô nương…”

Tất tất tác tác thanh âm cùng với tiếng nói chuyện không cố ý đè thấp dần dần xa. Trên giường Tiểu Yến Tử chậm rãi mở to mắt, một đôi mắt to ở trên mặt xanh trắng lóe tuyệt vọng cùng oán độc, có vẻ hết sức khinh khủng.

Vào ban đêm, Tiểu Yến Tử liền cầu khẩn hai tiểu cung nữ này, tránh đi Tử Vi mà đưa tin cho Ngũ A Ca, muốn Vĩnh Kỳ ba ngày sau mang nàng rời đi hoàng cung.

Ta chọn ánh nến trên bàn một chút, thản nhiên nở nụ cười, “KêuTiểu Đào đem thư đưa ra ngoài. Hai ngày này, thị vệ bên ngoài Cảnh Dương Cung an bài lơi lỏng chút.”

Kia Ngũ A Ca từ thầm bị vây cấm, thủ hạ lại không vào được hậu cung, liền mỗi ngày sắp xếp thủ hạ đi lung lạc đại thần, muốn mượn áp lực trên triều đình để cho ta thả hắn. Chính là hiện giờ, trên triều đình những đại thần này sớm nghe lời ta, những thứ được tặng đảo mắt liền trình tới trên bàn của ta. Về phần Phúc Luân, trải qua một vài lần phía trước, hai đứa con trai lại đều ở trong cung, tự nhiên không dám lien quan đến Ngũ A Ca, chỉ cáo ốm không ra, đem thủ hạ Ngũ A Ca khách khí đuổi trở về.

Ta mắt lạnh nhìn Vĩnh Kỳ chỉ thị mấy tâm phúc các nơi ngược xuôi bôn tẩu. Cho dù chút tài mọn này không làm được gì, ta cũng sẽ không lưu lại hậu hoạn, cho hắn một chút hi vọng. Lúc trước ta đặc biệt phong tỏa tin tức hắn chịu vây cấm, làm như vậy, cũng là một ngày kia để cho hắn có thể gây ra chút động tĩnh lớn để danh chính ngôn thuận trừng trị. Mà hiện giờ cũng là thời điểm, đưa hắn theo trước mắt hoàn toàn biến mất.

Quả nhiên, Ngũ A Ca được tin tức của Tiểu Yến Tử, liền bắt đầu thu thập một ít kim ngân châu báu trong quý phủ, chuẩn bị cùng Tiểu Yến Tử cùng nhau chạy ra kinh thành. Hắn thỉnh không được cũng không dám đi thỉnh thái y trong cung, liền để cho thủ hạ trong kinh thành cướp một đại phu nổi danh, nửa uy hiếp nửa dụ dỗ, buộc hắn đi theo bọn hắn cùng nhau trốn đi, đem Tiểu Yến Tử tổn thương chữa khỏi.

Còn trong cung, hắn vận dụng một ít ám tuyến của Lệnh phi cùng Phúc gia mà hắn biết rõ, lại mua chuộc mấy mấy thị vệ trước đó đã được ta hạ lệnh, cầm lệnh bài thừa dịp bóng đêm liền vào cung.

Ngũ A Ca bị phạt tin tức trước đó là phong tỏa, thị vệ bình thường tự nhiên không biết có chuyện như vậy, liền khách khách khí khí phóng hắn vào cửa cung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.