00:23 / 01:09
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Teng..teng..Tin nhắn đến từ
- Sếp à,tôi có chuyện gia đình xin phép nghĩ vài ngày nha.
-Mai đi làm cho tôi.
-Nếu anh không duyệt thì tôi sẽ nghĩ việc luôn.
-Đe dọa tôi à.Nói rõ tôi cho nghĩ..
-Hôm qua tôi có nói rồi mà..vì anh bạn thân ấy về ít ngày lại quen gia đình tôi.Nên là chúng tôi đi dã ngoại...
Không có tin nhắn trả lời.
Về phần Tiểu Hoa chàng trai ấy là anh trai của cô.Cả hai về nhà cùng ăn uống trên sân thượng và chuyện trò.
Cô tựa vai anh chụp một tấm hình
“Thật bình yên khi có bờ vai này....đã bao lâu rồi?”
Cô vừa up lên thì Tổng tài điện thoại thông báo.Anh cầm điện thoai thấy tấm hình bờ vai đàn ông mà trong lòng ấm ức.Khó chịu....
Nghĩ kế rồi cmt vào tấm hình.
“Lo cho một người và lại ở bên một người vậy sao cô gái?” Kèm theo 1 bức hình chụp hình anh và bóng dáng cô đang ở dưới bếp.
Thế là nhân viên công ty ùa vào bình luận khiến Tiểu Hoa ái ngại.
(An Hảo cô lợi hại thật...Một lúc có cả hai anh chàng...Cho chúng tôi biết đi ai là người cô quí mến?)
Tiểu Hoa hơi say đưa cho anh hai mình xem cái điện thoại
-Hai xem...ông sếp của em...đây.Hắn ta ghen khi thấy..e m đi cùng anh.
Anh trai cô cầm lấy và xem rồi a ô ngạc nhiên.
-Ôi trời....là nó à?
Con bé chỉ kịp ngẩn đầu lên buông một câu rồi gục tại chỗ.
-Sao ạ?....
Em gái đa tài hóm hỉnh bao nhiêu thì ông anh cũng đa mưu túc kế bấy nhiêu.Hiểu ra sự việc ổng bế cô em gái về phòng rồi vội nằm kế chụp tấm hình không lộ mặt gởi qua tin nhắn cho tên Tổng tài.
-Anh thích cô ấy đến vậy sao?Nếu có bản lĩnh thì đến đây đón cô ấy đi.Tôi chỉ chờ đợi 5p.
Tổng tài tức tối mặc dù chưa khỏi bệnh áo phông phanh phi xe tốc độ đến nhà Tiểu Hoa.
(Cô gái này không biết người cô quen thế nào.Ở cạnh đàn ông mà uống say như thế?Không phải ai cũng tốt như tôi...)
Gã ghen tuông đang phi như bay đến mà đầu óc thì quay cuồng suy nghĩ.Tim anh đập loạn hình ảnh của Quá Khứ quay về.Sau khi cô hầu mở cửa không nói gì anh bay thẳng lên phòng rồi đứng trước cửa do dự.
Chân run run lại sợ hình ảnh hôm nào thấy cô quần áo te tua ngồi trên giường.Đồng hồ điểm sang phút thứ 6 cánh cửa mở ra.Hai người đàng ông đối mặt.
Một người thì toát mồ hôi người còn lại nhăn răng cười chào đón.
-Thế mà tao tưởng cái tính đúng giờ ấy bị phá vỡ bởi em gái tao chứ.
Lúc này Tổng tài anh đây hồn mới bay về.Túm lấy cổ áo
-Thằng khốn,mày về sao không báo.
-Ấy...ấy... có muốn làm em rể tao không thế?
Tổng tài buông tay lách người bước vào phòng.Đứng nhìn người con gái đang ngủ say.Phút chốc mắt lại đỏ hoe.Có lẽ anh sợ cái cảnh anh không muốn thấy sẽ tái diễn.Thật sự từ nhà anh mà đến nhà cô 5p thì không thể vậy mà anh đã đến đúng.
Bạch Vỹ quàng cổ Tổng tài và lôi đi.Cả hai cùng chè chén tiếp trên sân thượng.
-Nói...đã xãy ra chuyện gì với em..gái tao?
Tổng tài buông nhẹ ly rượu nhìn xa.
-Không gì qua mặt được mày nhỉ? Ừ thì...
Anh kể lại mọi chuyện cho Bạch Vỹ nghe.
-Và mày...vẫn yêu thương em tao?
Im lặng trầm tư nốc nhanh ly rượu.
-Chỉ 5phút thì tự hiểu đi.
-À...haha...thế thì phải thử thách nhiều.Em gái tao là đứa khó nhằn.
-Thế à...tao là thằng đã muốn thì phải có cho bằng được.
-Em tao có biết mày trong thế giới ngầm?
-Cô ấy không biết...Vẫn là cô ấy chưa từng cho tao cơ hội.
Tổng tài vốn tửu lượng cao nhưng do cơ thể đang bệnh yếu anh say trước.Bạch Vỹ dìu thằng bạn chí cốt vào phòng ngủ.
............
-Á....Tiểu Hoa tỉnh giấc bên cạnh Tổng Tài vung chân đạp một cái hắn lăn xuống giường...
-Ui...cô....
-Cô...cô gì ở đây? Sao anh lại ngủ trong phòng tôi được.
Nhớ lại hôm qua.Bạch Vỹ gõ cửa đúng lúc giải cứu.
-Đạo Thiên dậy chưa ra vườn cùng uống trà với gia gia.
Lúc này người không hiểu gì lại chính là Tiểu Hoa đây.Vốn dĩ định trêu đùa Đạo Thiên mà giờ tình cảnh này...là sao?
-Hai người? Quen nhau à.
Tổng tài đứng dậy ra ngoài.Tiểu Hoa bị bỏ lơ.Cô pha trà và bưng cafe ra vườn.
Ba người đàn ông đang vui cười đứng bên những chậu hoa cảnh.Khung cảnh trước mắt khiến cô cảm thấy ấm áp lạ thường.Vội lấy điện chụp lại một khoảnh khắc đẹp.
Gia gia bước tới.
-Tiểu công chúa của ông dậy rồi à?
-Mời gia gia...
Cô đưa trà cho ông và cafe nóng cho hai người đàn ông nham hiểm kia.
-Ưm...hôm nay trong trà có mùi vị hạnh phúc,ngọt ngào tươi mới nhỉ?..
Tổng tài nghe thế lật đật.
-Của Tiểu Hoa pha à ông cho con nếm thử?
-Này Đạo Thiên anh có đời nào uống trà mà xin?
-Ờ...nhưng của cô thì tôi buộc phải nếm thử hết.
-Buộc?
Tổng tài lơ và uống 1 ngụm.(Oài..chỉ có đắng chứ làm gì....)
-Thấy sao?
Gia gia hỏi vẽ mặt vui cười.
-Con..con chắc không biết uống.Chỉ thấy đắng.
Gia gia bật cười to,đưa tay chỉ về hướng của hắn gật gật cái đầu.
-Thẳng thắn...
Vốn dĩ trong trà chỉ có vị đắng,mùi hương ông muốn nói là phát ra từ Tiểu Hoa.Ấy vậy mà chàng ta lại đúng ý ông ấy.Quả nhiên Bạch Nhân muốn thử người.
Hắn bật dậy tiến gần đến Tiểu Hoa ghé sát cổ cô.
-Nhưng cháu phát hiện mùi hương ở đây!
Tiểu Hoa cô vốn nhạy cảm ở cổ,liền nhanh tay giữ thế trấn cổ anh.Tổng tài không kém phản xạ nhanh né kịp.
-Ai dà,cô em gái ơi đây không phải đối thủ của em.
Sẵn tiện sáng sớm Tiểu Hoa ra đòn cho hai gã trai hùa nhau ăn hiếp cô một bài thể dục buổi sáng.
Một lúc sau...Gia gia vỗ tay:
-Thôi nào chúng ta thu xếp đi đảo Sun. À Đạo Thiên cháu đi cùng chúng ta chứ?
Tiểu Hoa nhanh nhảu xen ngang.
-Ông...Tổng tài có rất nhiều việc phải làm ở công ty.
Hắn ta đẩy Tiểu Hoa sang bên.
-Dạ...đi chứ.Chỉ cần ông cho cháu xin 2giờ để sắp xếp.
Gia gia gật đầu bước vào.Bạch Vỹ vỗ vai ghé sát tai
-Đây là cơ hội..
-Anh hai....anh nói cái gì đấy?.
Gã anh chạy đi “Này em nói đi Vio mua một vài thứ mà.Thay đồ đi”
Tiểu Hoa đưa hắn rời đi.
-Anh đi thật à?
Hắn lại đột ngột dừng lại khiến cô va phải lưng rồi thầm mĩm cười.
-Cô không muốn tôi đi cùng sao?
Thấy hắn cuối đầu không quay lại cô có chút mềm lòng.
-Tôi thấy anh sức khỏe chưa tốt...
Chen ngang.
-Nếu cùng em thì tôi sẽ rất khỏe.Tôi muốn hiểu em hơn.
Tiểu Hoa bước nhanh phía trước mở cửa.
-Thôi anh về thu xếp đi.Nhớ mang theo thuốc vì trên đảo còn hoang sơ lắm.