Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 1004: Chương 1004: Chương 1007




Về đến biệt thự, Mộ Phi đưa Thư Thuần đến gặp ba mẹ, nói ra chuyện cầu hôn, ba mẹ Mộ Phi đợi hôn sự của hai người họi Tắt nhiên sẽ không phản đối.

Trước đây, muốn con trai càng trở nên xuất sắc, nên muốn tìm một người con gái môn đăng hộ đối, bây giờ, bọn họ đã trải qua 1 năm đau khổ, bọn họ thấy được thực tế, cũng nghĩ thông suốt mọi chuyện.

Điều quan trọng nhất bây giờ, không phải là gia thế bối cảnh, mà là người nó thật sự yếu, Thư Thuần đã không rời bỏ nó, can đảm theo đuổi nó, đối với con trai bọn họ một lòng không đổi.

Chính là điều quý giá nhất của con trai họ ở kiếp này.

Ba mẹ Mộ Phi đồng ý, liền chuẩn bị về nước tổ chức hôn lễ, hôn lễ lần này, Mộ gia sẽ làm lớn, tuyệt đối sẽ cho Thư Thuần một hôn lễ thế kỷ.

Có lẽ là tâm trạng tốt, chân của Mộ Phi cũng đã hoàn toàn bình phục, ngoài việc chưa thể chạy bộ, còn đi bộ nhẹ nhàng, đã không phải vấn đề.

Hai ngày sau, Thư Thuần chuyên cơ riêng của Mộ gia về nước, lần rời đi này đã là 1 tháng, cô rất nhớ viện trưởng và mấy đứa trẻ.

Mộ gia cũng đã bắt đầu chuẩn bị hôn lễ, sắp xếp công ty trang trí hôn lễ. Đồng thời cũng bắt đầu đưa ra danh sách mời.

Ở biệt thự nhà Mộ gia, Mộ lão gia nhìn qua danh sách khách mời, đột nhiên nhìn thấy danh sách nhà Đường gia, ông không khỏi thở dài 1 hơi, vốn dĩ là một nhà êm đẹp, bây giờ đột nhiên chỉ còn lại một mình Đường Tư Vũ.

“Người Đường gia này, nên mời không? Tôi nghe nói tập đoàn nhà Hình gia đã chuyển đi, chắc có lẽ không ở trong nước nữa!”

Mộ phu nhân suy nghĩ rồi nói: ‘Cũng được, không mời thì không mời!”

“Thôi, hỏi qua ý kiến của Tiểu Phi, dù sao thì nó với Đường Tư Vũ cũng có giao tình.”

Nói xong, Mộ lão gia gọi điện cho con trai.

“Ba, sao vậy?”

Đầu bên kia truyền đến giọng nói của Mộ Phi.

“Tiểu Phi, ba với mẹ con đang lên danh sách khách mời, Đường gia chỉ còn một mình Đường Tư Vũ, nên mời con bé không?”

Đầu dây bên kia, Mộ Phi trầm mặc vài giây, rồi nói: “Bọn họ đang ở nước ngoài, vậy thì không cần mời! Cô ấy chắc cũng không có thời gian.”

“Được rồi! Con quyết định là được.”

Mộ lão gia nói 1 câu, cúp điện thoại.

Danh sách khách mời, không có tên của Đường Tư Vũ.

Mộ Phi và Thư Thuần đang ở trong viện mồ côi, Mộ Phi mua rất nhiều đồ chơi và quà đến, cho hơn ba mươi máy đứa trẻ, viện trưởng Trần mười bọn họ đến phòng nghỉ ngơi, nhìn Thư Thuần đã có một nơi nương tựa tốt, bà thực sự rất vui vẻ.

“Mộ Phi, sau này dì giao Thư Thuần cho cháu chăm sóc.”

“Dì cứ yên tâm, cháu nhất định sẽ đối tốt với cô ấy, cũng sẽ chăm sóc bọn trẻ thật tốt.”

Mộ Phi chân thành nói.

Trong mắt Thư Thuần, hiện lên một tia cảm động, viện trưởng Trần cũng rất cảm kích, Mộ Phi thực sự là một người rất tốt.

Từ cô nhi viện ra, Mộ Phi suy nghĩ rồi nói: “Viện mồ côi này đã quá cũ rồi, anh thấy bên trong đã có nhiều vết nứt, anh đang nghĩ, tìm một nơi khác, xây một viện mới, đợi bên kia hoàn thiện, tìm thời gian thích hợp, liền chuyển bọn trẻ qua đó.”

“Mộ Phi, cảm ơn anh.”

“Thật ngốc, sau này, học phí của bon trẻ, cứ giao cho anh, anh sẽ giúp chúng nó được học tập cho đến khi chúng nó có thể tự lo cho bản thân.”

Mộ Phi cuối cùng cũng biết có nơi để phát huy tài sản của bản thân, mặc dù không thể bỏ qua những nơi từ thiện khác, nhưng trại trẻ mồ côi này, anh sẽ đặc biệt chú ý.

Thư Thuần lao vào vòng tay của anh: “Được, em thay bọn nhỏ cảm ơn anh.”

Chuyện Mộ Phi kết hôn, trong thương trường cũng bắt đầu lan truyền, bởi vì Mộ thị là một tập đoàn đa quốc gia, Mộ gia cũng – đã bắt đầu rục rịch cho hôn lễ, ngày cưới cũng đã định là cuối tháng này.

Mộ Phi bây giờ cũng đã đặt công việc sang 1 bên, chuẩn bị hôn lễ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.